Theo dõi NQ TW 4, rồi NQ TW 5 và cung cách của đợt kiểm điểm Bộ CT và Ban CHTW hiện nay mình lại nhớ đến một kinh nghiệm nho nhỏ về uống thuốc chữa bệnh.
Vốn sợ uống thuốc, phần vì thuốc đắng, phần vì cho rằng thuốc có hại, nên trước đây mỗi khi có bệnh nặng -nhẹ mình đều chần chừ đến khi bệnh rất nặng mới uống, và khi uống cũng không uống cho đủ liều. Hậu quả bệnh cứ kéo dài không bao giờ khỏi hẳn., lâu dần thành kinh niên, và ngày nay mình phải chung sống với nhiều loại bệnh tật sống dở chết dở.
Gần đây do tình cờ phải đối mặt với bệnh hiểm nghèo, mình nhận ra rằng thuốc cũng như mọi lý liệu pháp đều rất cần thiết đối với bệnh nhân, nhưng điều quan trong hơn cả là phải sử dụng ĐÚNG THUỐC, ĐÚNG LÚC và ĐỦ LIỀU. Bệnh càng nặng càng phải tuân thủ chặt chẽ nguyên tắc này. Từ đó mỗi khi bị hiện tượng ốm đau dù nặng, nhẹ như cảm cúm thông thường mình đều đi "khám bác sĩ" hoặc ra hiệu thuốc mua và uống thuốc đến lúc khỏi hẳn mới thôi. Làm như vậy thấy bệnh không những nhanh khỏi mà một số chứng kinh niên cũng bớt đi. Chỉ tiếc đã quá chậm để rút ra một kinh nghiệm đơn giản như vậy.
Vẫn biết "mọi sự so sánh đều khập khiễng". Nhưng mình thấy Đảng ta sao giống y chang mình về khoản uống thuốc!. Đảng có những căn bệnh trầm kha trong cơ thể (*) nhưng lúc nào cũng coi thường lời khuyên của các bác sĩ, ngại đi khám bác sĩ và rất ngại dùng thuốc. Nếu phải uống thuốc, Đảng chỉ thích uống những loại thuốc có võ bọc đường có tên là "4 tốt", "16 chữ vàng" mua bên TQ về, nhưng chê những loại thuốc đắng của các nhân sĩ , trí thức và nhân dân trong nước kính biếu. Cũng có đôi khi Đảng làm bộ uống trước mặt nhân dân nhưng quay mặt nhổ ra hết ... Do chậm uống thuốc lại uống không đủ liều nên bệnh tình ngày một trầm trọng thì phải(?). Loại thuốc có tên "phê và tự phê" là loại gia truyền mà Đảng ta dùng nhiều nhất. Ngoài ra có các loại thuốc như "cải tạo", "cải cách", "đổi mới", v.v... cũng được sử dụng nhưng không kịp thời và cũng không bao giờ dùng đủ liều. Do dùng mãi một vài loại thuốc nên có hiện tượng "kháng thuốc", thành thử chẳng còn tác dụng gì ! Nghe nói có những loại thuốc khác tốt và thích hợp hơn mà thế giới mới phát minh thì giá rất đắt. Trộm nghĩ, năm nay Đảng ta đã ngoại bát tuần rồi không biết còn đợi đến bao giờ hay không bao giờ (?) Con dân nước Việt chỉ cầu mong sao Đảng chịu nghe lời bác sĩ để uống đúng loại thuốc cần uống và uống đúng liều đặng mau bình phục sống lâu cùng con cháu./.
(*) Theo tinh thần NQ TW 4 khóa XI
(*) Theo tinh thần NQ TW 4 khóa XI
Phương thuốc gia truyền mấy đời của đảng ta là liều cầm chừng để không chết là được, phẩu thuật là điều cấm kỵ trong bổn môn. Ông lang nào dám ra toa đúng đô? Công trạng thì còn xa, trước mắt đối diện với nhiều con bệnh bị đắng họng, hè đá cho dăng cùi bắp. Túm lại là nước nổi thuyền nổi, an toàn!
Trả lờiXóaNhờn thuốc rồi, bàn làm chi
Trả lờiXóaÔng Huynh, ông Rưa, ông Nghị ông nào cũng nói trước bàn dân rằng đợt kiểm điểm này là nghiêm túc,chân tình, thẳng thắn nhưng bàn dân thì chẳng thấy công bố nội dung kiểm điểm ai và đã ai bị "cạo" ra sao. Ba ông nói 3 ông nghe hi hi...Đố các ông dám công bộ ghi âm hoặc ghi chép thật nội dung kiểm điểm đấy. Nếu dám làm vậy dân còn hơi tin !
Trả lờiXóaChang qua ho noi va ho khau hieu . Cai chieu cu nat the nay ho cu bieu dien lien tuc moi khi Can .Nguoi dan ko lay lam la.
XóaHo the ko bao gio thay doi CT
Ngày xưa bệnh ở ngoài da
Trả lờiXóaChữa không đúng cách xa vào bên trong
Bây giờ phủ tạng chóc bong
Ung thư chạy khắp từ trong ra ngoài
Phán rằng ghẻ lở thường thôi
Lá soan nước điếu ba hồi khỏi ngay
Nếu cần đồng bóng ra tay
Linh thiêng linh nghiệm trói ngay ma tà
"...thuốc cũng như mọi lý liệu pháp đều rất cần thiết đối với bệnh nhân, nhưng điều quan trọng hơn cả là phải sử dụng ĐÚNG THUỐC, ĐÚNG LÚC và ĐỦ LIỀU. Bệnh càng nặng càng phải tuân thủ chặt chẽ nguyên tắc này".Đây là lời khuyên chân thành của bác sỹ NHÂN DÂN.Cám ơn bài viết sâu sắc và tuyệt vời của tác giả!
Trả lờiXóaĐảng cộng sản VN đang đau bụng, cứ cho đảng uống nhân sâm theo ý đảng là lòng Dân được toại nguyện, vẹn cả đôi đường.
Trả lờiXóaĐã sợ uống thuốc, uống không đúng, không đủ liều... rồi thì túm lại là thôi... đừng uống thuốc nữa để ... “đi” cho nhanh. Đỡ khổ mình, đỡ khổ con cháu.
Trả lờiXóaCám ơn bạn đã nói lên hộ ý mình.
Xóa[ Một lần nọ, Biển Thước đến nước Tề, Tề Hoàn Công thiết đãi ông như thượng khách. Biển Thước vừa nhìn qua Tề Hoàn Công, bèn tâu: “Bệ hạ có bệnh ở cơ bắp. Nếu không chữa trị, bệnh sẽ trầm trọng thêm”. Vua Tề đáp lại “Ta thấy trong người rất khỏe”. Biển Thước nghe vậy bèn lui ra.
Trả lờiXóaNăm ngày sau, Biển Thước quay lại yết kiến vua Tề và nói: “Bệ hạ có bệnh trong máu. Nếu không kịp thời chữa trị, bệnh sẽ trầm trọng thêm”. Tề Hoàn Công trả lời “Ta thấy trong người rất khỏe”. Biển Thước lại cáo lui.
Năm ngày sau, Biển Thước lại vào yết kiến Tề Hoàn Công và nói: “Bệ hạ có bệnh trong dạ dày. Nếu không sớm chữa trị, bệnh sẽ trầm trọng thêm”. Tề Hoàn Công chẳng nói lời nào. Biển Thước lại cáo lui một lần nữa.
Năm ngày sau nữa, Biển Thước lại vào gặp Tề Hoàn Công. Vừa nhìn thấy vua Tề từ xa, Biển Thước liền đi mất. Một người hầu cận của Tề Hoàn Công thấy vậy liền hỏi Biển Thước vì sao ông lại rời đi. Biển Thước trả lời: “Khi bệnh còn ở cơ bắp, dược liệu có thể chữa trị được. Khi bệnh ở trong máu, châm cứu có thể chữa trị được. Khi bệnh ở trong dạ dày, rượu thuốc có thể chữa trị được. Nhưng khi bệnh đã vào đến tủy xương, thì ngay cả thần thánh cũng phải bó tay! Bệnh của Tề Hoàn Công đã vào đến tủy xương rồi, tôi không thể chữa trị được nữa”.
Sau năm ngày, quả nhiên Tề Hoàn Công trở bệnh, nằm liệt giường. Ông được đưa đến chỗ Biển Thước, nhưng lần này Biển Thước đã rời đi rồi. It lâu sau, Tề Hoàn Công qua đời vì… bị bỏ đói : Căn bệnh chính của Tề Hoàn Công có tên là Dịch Nha-Thụ Điêu, hai tên đầy tớ «xương tủy» của vua Tề !]
Tào Tháo mắc bệnh đau đầu, vời Hoa Đà đến chẩn bệnh. Hoa Đà bảo phải mổ óc ra để nạo sạch mủ ( chắc bệnh áp xe não ). Tháo cho rằng Hoa Đà có ý hại mình bền sai tay chân đem Hoa Đà ra chém. Không có thày thuốc giỏi nên chỉ ít lâu sau Tào Tháo chết.
Trả lờiXóa