![]() |
Hình ảnh phổ biến tại các bệnh viện ở Việt Nam ngày nay |
Hiển thị các bài đăng có nhãn Khoa học và đời sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Khoa học và đời sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015
Nhật ký Bệnh nhân
Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014
Hầu chuyện với anh Nguyễn Tấn Sang
(Bài viết của Nguyễn Khắc Mai gửi đăng trên Viet Studies ngày 15/12/2014)
Tôi hân hạnh được hầu chuyện với Anh, chung quanh đề tài “Niềm Cay Đắng”. Khi tiếp xúc cử tri tại TP HCM, Anh nói ”Chúng tôi sẵn sàng nghe những ý kiến cay đắng”. Anh có nhớ chính Hồ Chí Minh đã nói rất sâu sắc vấn đề này trong Nhật ký trong tù: Trên đời ngàn vạn điều cay đắng. Cay đắng chi bằng mất tự do. Hồ Chí Minh còn có một câu khác cũng rất hay, nếu độc lập, thông nhất rồi mà dân không
hưởng được hạnh phúc tự do, thì cũng chẳng nghĩa lý gì. Câu này chính là học được từ ý của hai cụ Phan Bội Châu và Phan Châu Trinh, khi hai cụ bàn với nhau, tranh được độc lập rồi mà không có dân quyền thì cũng vô nghĩa.
Thứ Ba, 9 tháng 12, 2014
Chiến lược dầu hỏa của Hoa Kỳ: Bước đột phá trong công nghệ khai thác dầu
Nguyễn Đình Phùng
Trong vòng ba năm nay, những tính toán về thế chiến lược địa dư toàn cầu đã bị một vũ khí chiến lược mới của Hoa Kỳ làm thay đổi hẳn cục diện. Đó là vũ khí dầu hỏa, một thứ vũ khí trước giờ làm Hoa Kỳ khốn đốn và bị lệ thuộc vào những quốc gia không mấy gì thân thiện với Hoa Kỳ nắm giữ như những xứ vùng Trung Đông, Venezuela và Nga. Nhưng thế cờ hiện nay đã bị lật ngược và Hoa Kỳ đã nắm thượng phong để có thể dùng dầu hỏa như một vũ khí chiến lược cho những tính toán mới cho chính trị địa dư toàn cầu.
Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2014
Cảnh giác với những gì made in China

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014
Giảm thất thoát tiền đủ mua vắc-xin cho trẻ 15 năm?
ngày 8/10/2014, Số tiền dôi dư từ việc giảm thiểu thất thoát bảo hiểm y tế có thể mua vắc xin tốt nhất cho các cháu trong độ tuổi TCMR khoảng 10 năm, thậm chí là trong khoảng 15 năm.
Bảo hiểm y tế là một hình thức bảo hiểm có ở tất cả các nước trên thế giới. Những người tham gia BHYT sẽ được đảm bảo chi trả một phần, hoặc toàn bộ chi phí khám chữa bệnh bằng nguồn tài chính từ quỹ BHYT. Tuy ở mỗi quốc gia, cách phân loại BHYT có khác nhau, nhưng đều được coi là một chính sách an sinh- xã hội quan trọng.
Quỹ bảo hiểm y tế “gặp họa”?
Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014
VN về cơ bản thất bại trong quá trình công nghiệp hóa(*)
(*)Đó là nhận xét của Thomas J. Vallely - người đã từng có mặt tại Việt Nam trong nhiều thời kỳ khác nhau từ thời chiến đến thời bình với những cương vị khác nhau từ người lính đến nghị sĩ - được thể hiện qua cuộc phỏng vấn mới đây do phóng viên Thanh Tuấn của báo Tuổi trẻ (Nguồn: facebook ngày 4/4l 2014 ). Bách Việt xin mạn phép đăng lại để làm tài liệu tham khảo.
![]() |
Hình ảnh chỉ có tính minh họa |
Thomas J. Vallely:VN về cơ bản thất bại trong quá trình công nghiệp hóa
Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2014
Nhân đọc bài báo trên Dân trí
Tác giả: Ninh Vũ
Hình minh họa (của Bách Việt) |
Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013
Sự khác biệt giữa phương Tây và phương Đông
Tác giả của bộ ảnh này là Yang Liu - nữ nghệ sĩ trẻ người Trung Quốc,
hiện sống ở Đức. Từ những trải nghiệm bản thân khi sống giữa hai nền văn
hóa, thông qua các cuộc phỏng vấn, kết quả nghiên cứu, Yang Liu đã đưa
ra những đúc kết của mình về sự khác nhau cơ bản giữa phương Đông,
phương Tây.
Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013
Lợi ích của việc sử dụng máy tính đối với người cao tuổi
Nghiên cứu cho thấy người cao niên sẽ giúp trí nhớ nếu chịu khó lên mạng Internet
Theo kết quả nghiên cứu được trình bày tại cuộc hội thảo thường niên của Hội Society for Neuroscience thì người
cao niên có thể thay đổi tình trạng minh mẫn và tránh được bệnh hay
quên ngắn hạn của tuổi già nếu chịu khó làm việc tìm tòi trên Internet.
Một toán chuyên gia của đại học Los Angeles đã “scan” não bộ của 24 cụ cao niên (một nửa là những cụ thường xuyên lên internet còn nửa kia thì không) với mục đích tìm xem Internet tác động ra sao lên não bộ các người già.
Một toán chuyên gia của đại học Los Angeles đã “scan” não bộ của 24 cụ cao niên (một nửa là những cụ thường xuyên lên internet còn nửa kia thì không) với mục đích tìm xem Internet tác động ra sao lên não bộ các người già.
Thứ Năm, 5 tháng 12, 2013
Điều ai cũng biết nhưng ít người tuân theo
Bí mật của tình yêu Brad Pitt & Angelina Jolie.
Cuối tháng 3/2012, một bức thư đầy tình cảm, được cộng đồng mạng rỉ tai nhau là của Brad Pitt viết tặng người tình Angelina Jolie đã được lan truyền như một "bảo bối" để các cặp vợ chồng hâm nóng tình yêu trong hôn nhân.
Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013
Người vợ Nhật của Lương Định Của
Tác giả: Phạm Vũ đăng trên Tuổi trẻ-
Vợ chồng ông Lương Định Của tại Hà Nội - Ảnh tư liệu gia đình
|
Trong căn nhà yên tĩnh đầu một con hẻm trên đường Nguyễn Đình Chiểu (Q.1, TP.HCM), bà Nakamura Nobuko ngồi trước tivi, như mấy chục năm qua, chăm chú theo dõi chương trình thời sự Nhật Bản trên Đài NHK.
Gương mặt nhẹ nhõm, thanh thoát của bà tươi lên khi gặp
khách đến thăm, cố gắng chắp nối vài câu tiếng Việt: “Đã hơn hai năm
rồi, từ ngày sóng thần 2011, tôi chưa về thăm Nhật Bản, nhưng theo dõi
trên tivi cũng biết tất cả tình hình bên đó. Tôi nay đã 91 tuổi rồi, ở
VN đến hết đời thôi”. Hỏi bà vì sao lại đến VN, vì sao lại tình nguyện ở
đây suốt đời dù vẫn giữ quốc tịch Nhật Bản, bà cười: “Cả ngàn người hỏi
tôi vậy rồi, cả các con tôi cũng hỏi. Câu trả lời cách nay 60 năm là:
Thuyền theo lái, gái theo chồng. Câu trả lời của hôm nay là: Vì cơn gió
thổi từ Hà Nội”. Nói rồi bà lại cười.
Ngày mai sẽ thổi cơn gió riêng
Tháng 10-1945, khi Chiến tranh thế giới thứ hai vừa chấm dứt, cô Nakamura Nobuko 23 tuổi đã gật đầu đồng ý cưới một lưu học sinh VN ở Fukuoka, Nhật Bản. Anh lưu học sinh nghèo đến không có được một món quà cưới tặng vợ ấy sau này trở thành nhà nông học nổi tiếng: giáo sư - tiến sĩ - Anh hùng lao động Lương Định Của. |
Bà Nobuko bảo câu ngạn ngữ Nhật Bản mà bà thích nhất là
“Ngày mai sẽ thổi cơn gió riêng của nó”, tương ứng với câu “Sau cơn mưa
trời lại sáng” của VN. Lạc quan vậy nên bà cứ cười hoài khi xua tay
giải thích: “Mọi người bảo Nhật Bản là một nước phát triển, giàu có, còn
VN thì nghèo, thời tôi đến lại còn có chiến tranh, sợ tôi vất vả. Nhưng
mà không phải vậy đâu. Tôi có vất vả mấy cũng không bằng người nông dân
VN, sáng sớm đã phải ra đồng, ngâm chân xuống bùn lạnh buốt, ăn uống
thì cực khổ. Người VN lại luôn giúp đỡ tôi. Bên cạnh tôi còn có anh Của,
có các con”.
Câu chuyện của bà tràn ngập hình ảnh về ông Lương Định
Của, thật khác với những gì người ta thường hình dung về ông giáo sư,
viện trưởng đạo mạo, tác giả của những giống lúa năng suất cao, cây ăn
trái nổi tiếng. “Anh Của” của bà dí dỏm, dễ gần, luôn đắm trong tình yêu
với khoa học và lý tưởng về một xã hội chỉ có những điều tốt đẹp. Người
Nhật trọng lễ nghi, phép tắc, đôi khi quá lịch sự mà trở thành xã giao,
vậy nhưng chàng thanh niên Lương Định Của lại đến gặp cô gái làm việc
trong phòng thí nghiệm trường mình rồi đưa ra một gói giấy: “Xin nhờ chị
Nobuko may giúp tôi một cái áo sơmi”. Lần đầu tiên được Nobuko đưa đến
nhà mình để nhờ mua giúp lương thực đang rất khan hiếm trong thời điểm
chiến tranh, “anh Của” đã ngọt ngào gọi “Cha ơi! Mẹ ơi!” trước sự ngỡ
ngàng của cha mẹ Nobuko. Bà Nobuko hôm nay cười thật tươi: “Sau này đến
VN, tôi mới biết người miền Nam có tập quán xưng hô thân mật như thế.
Nghe anh gọi “mẹ”, mẹ tôi thích lắm, và vì thế mà sau đó ít lâu bà đồng ý
gả con gái cho anh sinh viên ấy. Bà còn tự tay đi chợ, nấu ăn cho đám
cưới”.
Những ngày mùa thu 1945, ngoài niềm vui vì hạnh phúc
riêng tư, ông Lương Định Của còn một niềm vui khác khiến ông như muốn
bay lên, đôi mắt sáng loáng lên khi nói với vợ: “Em Nobuko ơi, VN đã
được độc lập rồi. VN không còn là thuộc địa nữa. Từ nay trở đi, anh là
người của nước VN độc lập, em ạ”. Từ ngày ấy, cơn gió thổi từ Hà Nội đã
len vào tổ ấm nhỏ của đôi vợ chồng trẻ, theo họ từ Fukuoka đến Kyoto,
Tokyo, từ lúc Lương Định Của còn là sinh viên cho đến khi nhận được danh
hiệu bác sĩ nông học danh giá, tạo ra được giống lúa mới hột to, từ khi
Nobuko là một cô gái trẻ cho đến lúc cô đã là một bà mẹ với hai con
trai nhỏ.
Bà Nakamura Nobuko hạnh phúc ở tuổi 91 tại TP.HCM - Ảnh: T.Trung |
Tiếng nói Nhật từ Hà Nội
"Nhớ ngày đầu tiên bước xuống khỏi tàu tập kết vào bãi
biển Sầm Sơn, gia đình chủ nhà nấu cơm cho chúng tôi rồi xuống bếp ăn
khoai, củ chuối, mùa đông chỉ có cái ổ rơm chống rét. Thương lắm. Bây
giờ thì đời sống người dân cũng khá lắm rồi"
Bà Nakamura Nobuko
|
Ông Lương Định Của đã say sưa nói với vợ về tương lai
mới của đất nước, về xã hội tốt đẹp, tất cả vì nhân dân mà Nhà nước VN
dân chủ cộng hòa đang tạo lập. Ông từ chối các cơ hội đi làm nghiên cứu
sinh ở Mỹ, làm việc cho Viện Nghiên cứu lúa gạo thế giới (IRRI) để tìm
cách về nước tham gia kháng chiến. Sau nhiều nỗ lực móc nối, chờ đợi,
xoay đường này cách khác, năm 1952 ông đã đưa cả gia đình về Sài Gòn, và
đến năm 1954 cả nhà lại cùng lên một chuyến tàu tập kết ra Bắc.
Từ đấy, bà Nobuko đã biết đến nỗi cực khổ của người
nông dân VN khi cùng ông Lương Định Của ra khỏi phòng thí nghiệm bước
xuống ruộng làm khoa học thực nghiệm, nuôi con gà, con lợn trong sân
nhà; biết đến tem phiếu, xếp hàng, thiếu trước hụt sau khi phải chăm sóc
đàn con; biết đến hầm trú ẩn, bom đạn rơi sát bên mình trong những năm
tháng ở lại Hà Nội để dịch và đọc những bản tin tiếng Nhật tại Đài Tiếng
nói VN. Bà đã thay mặt đài viết từng lá thư tay trả lời thính giả Nhật,
cảm ơn những lời động viên trong cuộc chiến tranh tàn khốc, giới thiệu
những món ăn, những điểm du lịch VN... Tình yêu nước của chồng, những
“cơn gió thổi từ Hà Nội” đã thấm vào bà từ bao giờ. Bà Nobuko lặp lại:
“Tôi sống ở VN rất dễ chịu. Thời tiết dễ chịu, thức ăn dễ chịu, con
người cũng dễ chịu, và cả cách ăn mặc nữa. Tôi rất thích áo dài, vừa nhẹ
nhàng, vừa đẹp, lịch lãm, lại vừa dễ mặc”.
Tấm ảnh bà mặc áo dài đứng cạnh chồng chụp mấy mươi năm
trước, dịu dàng, nền nã không khác gì một phụ nữ VN. Cầm tấm ảnh, bà
lặng đi: “Chỉ tiếc anh Của mất sớm quá, mới 55 tuổi”. Đất nước vừa thống
nhất, ông Lương Định Của đã hai lần vào Nam khảo sát để chuẩn bị xây
dựng Trung tâm Nông nghiệp miền Nam. Rồi ông bác sĩ nông học hăng say
tính chuyện trở về quê hương sinh sống, háo hức vì sắp được phát huy khả
năng của mình trên những đồng ruộng mênh mông, màu mỡ của đồng bằng
sông Cửu Long. Tháng 12-1975, ông tham dự kỳ họp thứ hai của Quốc hội
khóa V, dự định kết thúc thì chuyển vào miền Nam nhận công tác. Chỉ còn
hai ngày nữa lên đường, bỗng một đêm ông lên cơn nhồi máu cơ tim. Hôm ấy
là ngày 28-12-1975.
Hạnh phúc là ở đây
Hồi ký của bà Nobuko viết: “Tôi luôn tin tưởng là tôi
hiểu biết về anh Của nhiều nhất, nhưng chứng kiến cảnh tang lễ, niềm tin
này bắt đầu lung lay. Nhiều đoàn cán bộ cao cấp, nhiều cơ quan đoàn
thể, đại biểu địa phương, những đoàn dài học sinh, sinh viên, hàng trăm
người nông dân đứng xếp hàng trước cổng Bộ Nông lâm nghiệp... Tôi mới
hiểu anh với tư cách một người chồng, người cha, chứ chưa hiểu hết những
đánh giá về mặt xã hội”.
Đúng là mỗi ngày lại có một cơn gió mới. Với những phát
hiện mới về người chồng quá cố, bà Nobuko cùng các con quyết định
chuyển vào TP.HCM để được sống trên quê hương ông Lương Định Của, tiếp
tục làm việc ở Sở Ngoại vụ, tiếp tục cùng VN vượt qua những thời kỳ từ
khó khăn đến đổi mới về kinh tế, đường lối chính sách.
Trong năm người con của bà, có tới ba người theo cha
vào ngành nông nghiệp. Trong đó, từng tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh,
phục vụ mười năm trong quân đội rồi lại tiếp tục theo nông nghiệp, người
con trai cả Lương Hồng Việt bây giờ đã nghỉ hưu, luôn sát vai cùng mẹ
Nobuko trên những nẻo đường: về quê cha ở Sóc Trăng lo phần mộ tổ tiên,
về Hà Nội mỗi năm để trao Giải thưởng Lương Định Của cho những thanh
niên nông thôn xuất sắc, về quê mẹ Nhật Bản để bà vơi nỗi nhớ hoa anh
đào...
Nhắc về ông Lương Định Của, bà Nobuko bảo: “Ai cũng nói
nếu chúng tôi vẫn cứ ở Nhật Bản thì sẽ giàu có lắm, sự nghiệp của anh
cũng rực rỡ hơn về khoa học. Nhưng vật chất không làm nên hạnh phúc. Ở
lại Nhật Bản thì anh Của sẽ không thể vui được đâu, vì những “cơn gió
thổi từ Hà Nội”. Tôi đến đây, được làm vợ anh 30 năm, hợp nhau tới từng
lời nói, như vậy là tôi được ở nấc thang trên cùng của hạnh phúc rồi”.
Ông Việt cười tiếp lời: “Nhìn vào câu chuyện cuộc đời của ông bà, lớp
con như chúng tôi thì thấy như huyền thoại, đám cháu thì bảo như cổ
tích, không thể có được. Cả nhà bảo nhau phấn đấu theo ông bà thôi”.
PHẠM VŨ
Nhà nông học tiên phong
Nhà nông học Lương Định Của sinh năm 1920 tại Đại Ngãi,
Long Phú, Sóc Trăng. Ông tốt nghiệp bác sĩ nông học tại Nhật Bản (tương
đương học vị tiến sĩ ở VN), cùng vợ con về nước và tập kết ra Bắc năm
1954. Ông nghiên cứu và giảng dạy tại Viện Khảo cứu nông lâm, Trường đại
học Nông nghiệp, Viện Nghiên cứu cây lương thực thực phẩm.
Ông là người đi tiên phong trong lĩnh vực khoa học thực
nghiệm về nông nghiệp, hướng dẫn nông dân đắp bờ thửa, cấy lúa thẳng
hàng để có năng suất cao. Ông là tác giả của nhiều giống lúa với đặc
tính phù hợp thổ nhưỡng địa phương, các loại cây trồng: khoai lang, đu
đủ, dưa lê, xương rồng, rau muống, dưa hấu không hạt...
Ông được phong tặng Anh hùng lao động năm 1967 và truy
tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh năm 1995. Có nhiều con đường, trường học
được đặt tên Lương Định Của ở Hà Nội, TP.HCM, Sóc Trăng.
Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh lập ra Giải thưởng
Lương Định Của vào năm 2006, trao tặng hằng năm cho các thanh niên nông
thôn có thành tích đặc biệt xuất sắc trong sản xuất, kinh doanh, chuyển
giao tiến bộ khoa học kỹ thuật, công nghệ, phát triển ngành nghề, bảo vệ
môi trường, xây dựng nông thôn mới... Mới đây nhất, tháng 9-2013, lễ
trao giải thưởng lần thứ 8 đã tổ chức tại Hà Nội.
|
Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013
Tướng Trung Quốc bàn về niềm tin và đạo đức
Dưới đây là phần lược dịch bài nói ngày 11/9/2002 của ông - Trung tướng không quân Lưu Á Châu, lúc đó là Chính uỷ bộ đội không quân Quân khu Thành Đô Trung Quốc, trước các cán bộ quân đội cấp tiểu đoàn trở lên tại căn cứ không quân Côn Minh, Vân Nam.
Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013
Cần cấm giới ngoại cảm hành nghề
Lời mãi lộ của chủ blog Bách Việt: Đây là tiêu đề của một bài báo đăng trên Báo mới.com mà Bách Việt đang thiếu bài xin được phép copy về "lấp chỗ trống"... Nói vậy cho phải phép, chứ đây là một trong những chủ đề nóng hiện nay nên tôi muốn "mượn" cách lập luận của TS Đõ Kiên Cường để bổ sung thông tin đến bạn đọc, trong đó có cả một số bạn bè đồng nghiệp cũ mà tôi đã vô tình "đánh mất" khi cách đây hơn một năm đã "trót dại" đăng một tài liệu vạch trần nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng trong vụ dùng mảnh sành và răng lợn rừng thay cho cái thủ cấp còn bị thất lạc của tướng Phùng Chí Kiên (vì họ cho rằng tôi báng bổ vong linh các anh hùng liệt sĩ !) Từ đó tôi đã sinh ra ý nghĩ rằng, nếu có tình trạng "thánh chiến" trong thế giới Hồi giáo, thì có lẽ cũng có tình trạng thánh chiến trong lĩnh vực mê tín dị đoan ở Việt Nam ta. Hiện tượng lên ngôi của "nghề ngoại cảm" chỉ là một tảng băng nỗi của khối băng chìm mê tín dị đoan ở Việt Nam ngày nay. Hy vọng bài viết này sẽ cung cấp thêm thông tin góp phần hóa giãi tình trạng mê tín dị đoan đang hồi sinh mạnh mẽ tại đất nước này.
Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013
Một góc nhìn tín ngưỡng (*)
(*) Chủ blog Bách Việt bắt gặp bài viết dưới đây trong mail-box và nhận thấy nội dung khách quan, lành mạnh đáng tham khảo nên xin mạn phép đưa lại nguyên văn dưới tiêu đề "Góc nhìn tín ngưỡng" để chia sẻ cùng bạn đọc, hy vọng sẽ tác dụng ít nhiều trong hoàn cảnh bộn bề quan niệm tín ngưỡng trong xã hội Việt Nam ngày nay. (Nếu cần bạn đọc có thể lần theo đường link tìm đọc bản gốc)
TRẠI VÔ THẦN
Bữa cơm trưa “vô thần” khác hơn bữa cơm trưa “hữu
thần” tôn giáo là trước khi ăn người ta hát một bài cám ơn những bàn tay làm
nên cuộc sống chứ không có lắng lòng cầu nguyện “ơn trên” đã ban cho vật chất và
tinh thần làm nên bữa ăn.
Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013
Cẩn thận khi ăn "Nấm Hoàng Tử"
Thông tin dưới đây lấy từ mailbox chủ blog chưa kịp kiểm chứng nhưng cảm thấy có cơ sở để tin nên xin mạn phép đưa lại để ít nhiều cũng có tác dung cảnh báo người tiêu dùng (Bách Việt)
Ăn thịt ăn cá thì chết Từ Từ ...
Ăn chay chết lẹ Cấp Kỳ....
Đây là nấm " Hoàng Tử" người VN cho là bổ béo lắm, lại bị bọn Tàu lừa. Chúng đang đầu độc cả thế giớiCác loại nấm trồng bằng hóa chất
Đây là các loại nấm ươm ủ bằng hóa chất độc hại bán la liệt tại các chợ Tàu Việt.Nấm cũng từ hóa chất, giá đỗ cũng từ hóa chất. Và 2 loại này được làm thành nhiều loại thức ăn chay ngon miệng!
Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013
Bệnh nhân cần gì ở thầy thuốc?
Câu hỏi đơn giản này xem ra vẫn rất khó để trả lời một cách thỏa đáng ở Việt Nam nơi mà người xưa đúc kết "Lương y như từ mẫu", nhưng người thời nay lại khuyên "Bệnh nhân phải thông minh!". Nhưng liệu bệnh nhân có thể thông minh được sao?
Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013
Một lựa chọn khả thi cho đường sắt Bắc - Nam
Lời giới thiệu của chủ blog:
Là ngươi quê miền Nam nhưng hầu hết cuộc đời sống và làm việc ở Hà Nội, bản thân tôi và gia đình đã từng nhiều lần đi Tàu Thống nhất, từ những chuyến tàu nhếch nhác nhất trong những năm sau 1975 đến những chuyến tàu tuy chưa đẹp và chưa thuận tiện nhưng khá an toàn ngày nay, tôi thấy hoàn toàn đồng cảm với nội dung của bài viết dưới đây của tác giả người Nhật Pi Uy đăng trên báo Asahi Shimbun và được đưa lại trên Dân trí hôm nay.
May mắn thay, sau rất nhiều tranh cãi tại Quốc hội và trong công luận, cái gọi là "Dự án Tàu cao tốc Bắc -Nam " đã tạm hoãn vô thời hạn. Lúc đó tôi nghĩ "Ông Trời đã cứu Việt Nam khỏi một bàn thua trông thấy!" Và tôi cũng rất lấy làm thú vị khi đường hầm Đèo Hải Vân được khánh thành, nhưng đường sắt vẫn còn chạy trên con đường cũ của nó vắt vẻo trên đĩnh Đèo mà mỗi lần có dịp đi qua tôi vẫn thầm khen là "báu vật" của ngành du lịch Việt Nam chỉ tiếc rằng chưa được khai thác...
Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013
Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013
Nghề hốt cứt (*)
(*)Vẫn tự hạn chế việc đưa lại tin/bài của người khác lên blog này, nhằm một mặt tiết kiệm space, một mặt tránh phải giải thích hoặc chú thích dài dòng kẻo bị "hiểu nhầm" phiền toái lắm! Nhưng hôm nay gặp bài "Làng Cổ Nhuế" trên mailbox thấy hay quá, nhất là đoạn mô tả chuẩn xác đến từng centimét chuyện nghề chuyện nghiệp hót cứt của một làng nghề truyền thống giữa Thủ đô Hà Nội ngàn năm văn hiến nhưng đang có nguy cơ thất truyền trước trào lưu hiện đại hóa như vũ bảo. Vậy nên tôi xin mạn phép tác giả được đưa lại nguyên văn bài viết đồng thời đặt tên entry là"Nghề hót cứt" để nêu bật tính chuyên đề mà thôi (Bách Việt)
Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013
Học thuyết kinh hoàng khiến hàng trăm ngàn người bị giết
Có vô vàn những học thuyết được các nhà khoa học nghiên cứu và đưa ra. Có những học thuyết đem lại cho nhân loại giá trị to lớn nhưng bên cạnh đó, có những học thuyết mang đến vô vàn hệ lụy đáng sợ. Thuyết ưu sinh là một trong những thuyết như vậy. Đây là một trong những học thuyết gây tranh cãi nhất của thế giới, nó khiến hàng trăm ngàn người bị giết, bị triệt sản, bỏ tù...
Thuyết ưu sinh là gì?
Thuyết
ưu sinh (eugenics) là học thuyết nổi tiếng những năm cuối thế kỷ XIX -
đầu thế kỷ XX. Học thuyết cho rằng, các chủng tộc loài người có thể cải
tiến bằng cách nhân giống chọn lọc có kiểm soát, tạo ra những đứa trẻ
với đặc điểm mong muốn, tính trạng hoàn hảo về sức khỏe, vóc dáng, trí
tuệ.
Người
đưa ra học thuyết tranh cãi này là nhà nhân chủng học người Anh -
Francis Galton. Ông là em họ của Charles Darwin, tác giả của học thuyết tiến hóa vĩ đại.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)