Đó là cảm nhận của chủ blog tôi sau khi đọc bài (được đăng lại nguyên văn dưới đây) từ Thời báo Đại kỷ nguyên (Epoch Times ) số ra ngày 02/5/2012. Epoch Times phát hành bằng 29 ngôn ngữ, cả báo giấy
và báo mạng. Có thể tham khảo nguồn trực tiếp tại đường link: *http://www.theepochtimes.com/n2/china-news/beijings-leader-said-to-reach-four-consensuses-before-18th-congress-230394.html Vẫn biết, đây là một kênh thông tin đối lập với nhà nước Trung Quốc, và mọi thông tin bao giờ cũng chỉ có một phần sự thật; tin hay không còn phụ thuộc vào quan niệm và khả năng phán đoán của mỗi người . Nhưng điều có thể thống nhất chung là, mọi thông tin đều có giá trị của nó; và trong thời đại thông tin đa chiều ngày nay, sẽ là khiếm khuyết nếu không tham khảo các nguồn tin khác nhau, kể cả cái gọi là "đối lập"hay "lề trái", "phản động"... Trong trường hợp cụ thể của thông tin này, nó thật đáng để suy ngẫm. Sao không (?) khi mà chính trường thế giới đang trong thời kỳ đầy biến động, nhất là đối với đất nước Trung Quốc khổng lồ sau bao biến cố và giờ đây như một con rồng đang lột xác. Sao không (?) sau khi đã chứng kiến đất nước này quay ngoắt từ chủ thuyết cách mạng cực đoan của Mao Trạch Đông (extremist Maoism) sang chủ thuyết "mèo trắng mèo đen miễn bắt được chuột"của Đặng Tiểu Bình. Và sao không (?) nếu biết rằng người Trung Quốc khét tiếng là thực dụng? Đặc biệt nếu đặt thông tin đó trong bối cảnh đầy mâu thuẫn và bế tắc của xã hội Trung Quốc hiện nay. Và thực ra, câu chuyện "từ bỏ chủ thuyết cộng sản" đã nhiều lần được bàn đến bởi chính những người cộng sản Trung Quốc . Vấn đề còn lại chỉ là thời gian và cách thức như thế nào. Nếu những người lãnh đạo đương thời biết thức thời và nắm lấy quyền chủ động, tình hình thay đổi nhất định sẽ tốt hơn là đợi đến khi hoàn toàn rơi vào thế bị động. Đó cũng là bài học có thể rút ra từ trường hợp Liên Xô cũ và các nước Đông Âu. Có gì quá xa lạ đâu! Bất luận thật/ hư, gợi ý 4 điểm xem ra khá hợp lý cho một quá trình chuyển tiếp ít đau đớn hơn và tránh được cú shock đột ngột đối với đảng CSTQ. Và dù sao, tin này cũng nên được coi như một sự cảnh báo nữa đối với những người cộng sản và nhân dân Việt Nam nói chung vốn đã và đang đồng hành cùng Trung Quốc với tinh thần "vừa là đồng chí vừa là anh em"trong nhiều thập kỷ nay. Trong quá trình đó đã bao phen Việt Nam phải "nuốt hận vào lòng" mỗi khi ông bạn lớn trái gió trở trời hoặc dở chứng bành trướng.... Sự trung thành với lý tưởng và "bạn vàng" là một sợi giây ràng buộc khiến Việt Nam để tuột khỏi tầm tay không ít những thời cơ phát triển và giành độc lập tự chủ thật sự (như đã được ông Nguyễn Trung, NguyễnVăn An và nhiều vị nhân sĩ phân tích khá rõ rồi) . Điều gì sẽ xảy ra nếu ông "bạn vàng" kia bổng dưng từ bỏ lý tưởng cộng sản cao cả, kể cả CNXH mang màu sắc gì gì đi nữa? Việt Nam sẽ ra sao và làm gì? Tại sao không thể một lần vượt lên chính mình bằng cách nhìn thẳng vào sự thật và chọn con đường đi thực sự phù hợp cho mình trước khi quá muộn? Để làm điều này, vai trò chính tất nhiên thuộc về giới lãnh đạo đảng và nhà nước. Nhưng nhân dân luôn là nguồn động lực. Hãy hình dung điều gì sẽ xảy ra khi trên bến phà qua sông chỉ còn lại một mình Việt Nam (?). Mọi người hãy bình tâm đọc thông tin dưới đây và ngẫm nghĩ, thưa quý vị! |
|
|||
Thanks ! Một xu thế không thể khác vấn đề là thời gian mà thôi . Hy vọng vận nước sẽ đổi thay theo hướng tích cực và ... ít đổ máu .
Trả lờiXóaViệt Nam cẩn thận kẻo lại "nhỡ tàu"! "tàu" là đối với bọn Tư bỏn giãy chết.
Trả lờiXóaViệt Nam cẩn thận kẻo lại trễ Tàu! "Tàu" là đồng chí anh, đ/c em luôn theo sát.
Có thể là tin của bọn thù địt, nó mớm định hướng.
Tàu chạy trên đường sắt do thiết kế ray, không thể cua ẩu được, cứ phải từ từ. Nhưng nghe cũng hơi chột dạ, tôi sẽ cử người của ta sang đó nắm tình hình. Nếu chắc, đặt thằng Mỹ thiết kế cho ray và tàu cao tốc qua mặt đại háng anh luôn.
Ngu Anh nếu biết cuối ga là vưc thẳm mà đổi hướng sống còn
Trả lờiXóaNgu em cố lỳ thẳng đến ga XHCN là xuống hố cả nút
Phải vậy thôi . Không có đường lùi .
Trả lờiXóaChả lẻ cứ theo THAM SÂN SI mãi .