Vừa qua tôi công bố một số bài có “tính phản động” so với đường lối hiện tại của Đảng cầm quyền, cụ thể là tôi phản biện Chủ nghĩa Mác- Lênin (CNML), cho rằng chủ nghĩa đó mang lại cho nhân loại lợi ít, hại nhiều, làm cho dân tộc VN phạm những sai lầm và thất bại trong kinh tế, văn hóa, đạo đức. Đa số dân VN có nhận thức nhầm lẫn về nó, cho rằng nhờ nó mà VN làm cách mạng thành công, chiến thắng trong các cuộc chiến tranh, xây dựng xã hội tốt đẹp.
Cứ nhìn qua bề ngoài và nghe theo tuyên truyền thì như vậy, nhưng phân tích kỹ và so sánh với con đường của nhiều nước thì không phải vậy. Cứ mỗi lần Đảng tìm cách áp dụng CNML, thực hiện đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản, công hữu hóa nền kinh tế là mỗi lần dân tộc chịu thảm cảnh lầm than. Cải cách ruộng đất, hợp tác hóa nông nghiệp, cải tạo tư sản, phát triển kinh tế quốc doanh, đàn áp các phong trào tự do dân chủ, thực hành toàn trị dẫn tới chuyên quyền tạo ra một tầng lớp quan lại thoái hóa biến chất, làm cho xã hội rối loạn, tham nhũng, mua bán quan tước, gian lận, dối trá tràn lan. Bên trong thì nội bộ mất đoàn kết, mất lòng tin của dân. Bên ngoài thì bị Trung cộng lừa bịp, thao túng, bị lệ thuộc.
Tôi cho rằng nguyên nhân gốc nhiều tệ nạn của xã hội VN hiện nay là do sự phối hợp, sự cộng hưởng giữa một bên là những mặt yếu kém trong tính cách, trong nền văn hóa của người Việt và một bên là những độc hại của CNML. Vì vậy muốn giảm bớt và tiến tới trừ khử các tệ nạn nhằm phát triển đúng hướng và bền vững thì đồng thời phải CHẤN HƯNG DÂN TRÍ và TỪ BỎ CNML. Đề nghị này đã được nhiều bạn thông cảm và tán đồng. Tạm bỏ qua sự ném đá của một số dư luận viên, vẫn có một số bạn nghi ngờ và thắc mắc, yêu cầu tôi giải đáp. Xin tóm tắt trong 4 vấn đề sau:
1- Nghe thầy nói, xem thầy viết thì thấy nhiều ý có thể chấp nhận, nhưng liệu thầy đã làm được gì cho dân tộc hay chỉ là kiểu anh hùng bàn phím, chỉ biết lý luận suông. Thầy hãy làm cái gì đó thiết thực, ích nước lợi dân thì tốt hơn là bàn chuyện giữ cái này, bỏ cái kia.
2- Chúng em đã được học, được tuyên truyền, đã biết Chủ nghĩa Mác-Lê nin là hoàn toàn đúng, là kết tinh trí tuệ của nhân loại, là con đường tất yếu của loài người, thế mà thầy lại bảo trong chủ nghĩa đó chứa đựng độc hại. Xin chỉ rõ ra các độc hại đó. Nếu bảo Chủ nghĩa Mác- Lênin có sai lầm thì tại sao trong mấy chục năm qua VN theo nó mà vẫn có kinh tế phát triển, đời sống vẫn được nâng cao, VN vẫn có quan hệ bạn bè khắp thế giới và uy tín ngày càng tăng.
3- Thầy là một trí thức tuổi đã cao. Thầy nên theo như những đồng nghiệp khác chỉ hoạt động khoa học và xã hội. Về chính trị hãy để cho những người khác lo. Thầy có uy tín với nhiều bạn trẻ. Những ý kiến mang “tính phản động” của thầy sẽ có tác dụng xấu đến tư tưởng các bạn ấy. Trước nhiều tệ nạn của đất nước trong đó có nguy cơ từ Trung cộng, cần củng cố khối đại đoàn kết toàn Đảng toàn dân, việc làm của thầy liệu có ảnh hưởng xấu đến sự đoàn kết đó. Thầy, nếu có năng lực thì nên nghiên cứu những biện pháp hữu ích đóng góp cho Đảng hơn là việc vạch ra những sai lầm rồi để đó. Mà rồi những ý kiến của thầy chỉ như ném hạt cát xuống bể, chẳng có tác dụng gì. Thật là dại dột khi làm một việc mà đã biết rõ là vô ích.
4- Đảng Cộng sản VN hơn 70 năm qua dựa vào Chủ nghĩa Mác-Lênin để lãnh đạo đất nước, nay từ bỏ nó thì sẽ lấy chủ nghĩa nào để thay vào, một đất nước mà không có chủ nghĩa dẫn dắt thì sẽ theo con đường nào để phát triển.
Tạm thời có 4 vấn đề như vậy. Tôi sẽ lần lượt trao đổi trong vài bài liên tiếp. Sau đó nếu bạn nào thấy cần tìm hiểu thêm vấn đề gì mà tôi có điều kiện thì sẽ xin đáp ứng. Thực ra cả 4 vấn đề tôi đã giải đáp rải rác trong một số bài đã đăng trước đây trên trang này như là các bài: Một số nhầm lẫn của Mác. Đối thoại cha con. Đuổi hổ cửa trước, rước sói cửa sau. Kỷ niệm về Bectơrăng Russen. Nguyên nhân gốc của nhiều tệ nạn. Các bạn có thể đọc lại các bài đó để hiểu thêm.
Vấn đề 1. Tóm lược: Thầy đã làm được gì hay chỉ là một lão già lý luận suông.
Trả lới câu này tôi không nhằm thanh minh, vì tôi làm được gì thì những người có trách nhiệm, có liên quan đã đánh giá, không thể để mọi người đều biết. Tôi trả lời vì muốn giúp một số bạn có cách nhìn khoa học trước một vấn đề. Câu hỏi nêu ra một nghi ngờ. Tôi hoan nghênh, vì nghi ngờ là khởi đầu của nhiều đề tài nghiên cứu khoa học. Nhưng nghi ngờ có 2 loại: tích cực và tiêu cực. Nghi ngờ tích cực là đặt ra câu hỏi để tìm tòi, để khám phá nhằm tìm chân lý. Nghi ngờ tiêu cực là để dè bỉu, để phủ nhận và nguy hại hơn là để đưa ra kết luận thiếu căn cứ, làm hiểu sai bản chất. Bạn có thể và nên nghi ngờ công việc của tôi theo hướng tích cực, tôi cũng mong được bạn làm thế. Muốn vậy không có gì khó. Đơn giản nhất là vào Google, gõ tên tôi, sẽ có một số thông tin cơ bản, nhưng còn thiếu nhiều. Tôi sẽ kể thêm.
Năm 2015 tôi 79 tuổi, tôi bắt đầu nghề dạy học từ năm 1959. Mặc dầu đã nghỉ hưu theo chế độ từ 1998 nhưng tôi vẫn liên tục làm NCKH, giảng dạy, viết sách, hướng dẫn nghiên cứu sinh cho đến bây giờ. Tự kiểm điểm tôi thấy mình đã có nhiều đóng góp xứng đáng cho ngành Xây dựng và Giáo dục. Tôi vốn là chuyên gia trong lĩnh vực Kết cấu Bê tông cốt thép. Sách tôi viết (tự tôi viết ra chứ không sao chép của người khác) được dùng để giảng dạy trong nhiều trường Đại học, phục vụ cho hàng ngàn kỹ sư thiết kế.Tôi đã biên soạn tài liệu được dùng làm Tiêu chuẩn của nhà nước, đó là TCVN 5574-91. Là GS về kết cấu nhưng do yêu cầu đào tạo trên Đại học tôi đã tự học để dạy các môn Phương pháp luận NCKH và sáng tạo, môn Lý luận dạy học cho trình độ Thạc sĩ và Tiến sĩ ở nhiều trường. Công trình NCKH mà tôi nhận được giải thưởng về Khoa học Công nghệ ứng dụng năm 2013 mỗi năm tiết kiệm cho ngành xây dựng hàng chục tỷ, hàng trăm tỷ, có thể đến hàng ngàn tỷ đồng. Ngoài ra tôi còn là Trọng tài viên của Trung tâm Trọng tài Quốc tế Việt nam, đã làm chủ tịch và thành viên nhiều Hội đồng xét xử tranh chấp Hợp đồng xây dựng của nhiều công ty nước ngoài, rất có hiệu quả. Hiện nay ở tuổi U 80 tôi vẫn chưa nghỉ ngơi để an phận tuổi già mà hàng năm vẫn hướng dẫn vài trăm học viên thạc sĩ và tiến sĩ khắp các miền đất nước học tập phương pháp NCKH, hướng dẫn hàng chục luận văn, luận án, được nhiều người tin cậy.
Về Cách mạng, gia đình tôi có thời là cơ sở hoạt động của ông Trung tướng Đồng Sỹ Nguyên, cha tôi là liệt sĩ, gia đình tôi được cấp giấy chứng nhận Gia đình có công với CM. Đối với quê hương là Phường Quảng phong, thị xã Ba đồn tôi cũng có nhiều đóng góp đáng kể trong Xây dựng và Giáo dục, được nhân dân trong Phường biết rõ. Điểm qua vài nét như thế thì không thể nghi ngờ là tôi chưa làm được gì đáng kể cho đất nước, không thể nói tôi chỉ lý thuyết suông.
Các bạn nêu yêu cầu: Thầy hãy làm cái gì đó thiết thực… Liệu thế hệ trên dưới 80 tuổi như tôi, theo các bạn thì làm được gì. Bạn bè cùng lứa với tôi một số đã chết, số còn lại kẻ ốm đau, người bệnh tật. Có một ít còn hơi khỏe thì phần lớn chỉ lo giữ thân mạng theo kiểu “Bưng tai bịt mắt làm ngơ. Rằng khôn cũng kệ, rằng khờ cũng thây- Nguyễn Khuyến”. Còn lại một ít có chí khí thì chỉ có thể ngo ngoe ngòi bút, lắp bắp cái mồm. Chúng tôi đã đến lúc “lực bất tòng tâm”, không thể xông pha dẫn đầu đoàn biểu tình, không còn sức đi vận động các nơi hoặc phanh ngực ra trước lưỡi lê, mũi súng.
Tôi tự xét thấy việc làm thích hợp nhất, có lợi nhất cho đất nước là góp tiếng nói cổ vũ cho dân chủ, cho sự cải cách, là thức tỉnh một số bạn trẻ biết tự đi tìm chân lý, tránh đi theo đường mà cha ông đã chọn nhầm. Tôi chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực Giáo dục và Xây dựng. Trong các lĩnh vực này tôi vẫn cố đóng góp phần trí tuệ của mình. Ngoài ra tôi có quan tâm đến một số vấn đề chính trị thì vẫn tốt thôi, chẳng có sai phạm gì. Tôi thấy những tiếng nói cổ vũ cho cải cách còn yếu nên mới cố liều cái thân già mà tham gia, nếu phong trào cải cách đã đủ mạnh thì tôi sẽ vui mừng mà nghỉ tuổi già. Những bài viết của tôi nếu được các bạn quan tâm thì chính là có thể giúp cho các bạn một điều gì đó, còn khi các bạn phản bác đúng thì tôi cũng mừng vì một người, khi tìm được căn cứ và lập luận chính xác để phản bác một ý kiến chứng tỏ đã có trưởng thành về tư duy. Chỉ nên và cần hết sức tránh sự phản bác hàm hồ, thiếu căn cứ, thiếu lập luận. (Xem tiếp các vấn đề còn lại vào các kỳ sau).
Những chuyện bác nêu ra trong bài này toàn thuộc loại "giúp Đảng hại dân", chưa thấy được việc gì thiết thực cho đất nước cả .
Trả lờiXóaTheo dân gian có nghĩa, "Bác phá nhiêu đó đủ rồi, bây giờ cứ ngồi yên cho tụi trẻ nhờ . Đôi khi cứ ngồi yên, im miệng thì tụi trẻ đỡ nhọc hơn".
Thật lòng mà nói, với ý nguyện của bác là đảng CỘNG SẢN vẫn muôn năm trường trị, thì bác càng tỏ ra trí thức, nghĩ ra những trò ngông cuồng là "khai dân trí", dân đọc bác càng ngu . Trí của bác tệ hơn dân, đáng lẽ dân phải khai lại cho bác mới đúng .
Nhận xét như trên kia, có lẽ bạn (Nặc danh) chưa đọc kỹ những bài GS Nguyễn Đình Cống đã viết, thể hiện rõ những suy nghĩ tich cực và tấm lòng của GS đối với hiện tình đất nước hiện nay. GS Cống cũng như nhiều trí thức lão thành khác: Nguyễn Trọng Vĩnh, Nguyễn Thanh Giang, Nguyên Ngọc, Nguyễn Huệ Chi, Tương Lai .... những người đã trải nghiệm, thấu hiểu hiện tình xã hội, qua bao biến cố lịch sử, thăng trầm của đất nước, nay viết ra nhiều điều rất sâu sắc, chân thành, quý giá. Những ý kiến của các trí thức đó đều với tâm nguyện giúp dân ta, nhất là người trẻ có cách nghĩ, cách làm mới để xã hội thay đổi, tiến bố trong hòa bình ... Những người đã ngoài 70 - 80 tuổi còn trăn trở vì dân, vì nước, vì tương lại con cháu, chẳng đáng trân trọng, quý hóa lắm sao!? Còn các cụ viết gì, nói gì thì hãy thành tâm đọc kỹ, suy nghĩ bằng cái đầu của mình và liện hệ với hiện tình đất nước sẽ "ngộ" ra nhiều điều giá trị...
Trả lờiXóaHình như Thủ tướng Phạm Văn Đồng cao minh đã nhận định Nhiệt tình + Dốt nát = Phá hoại . Cụ Thủ tướng biết lượng sức mình "tẩm ngẩm tầm ngầm viết công hàm đấm chết đất nước" nên suốt đời chủ yếu ngậm miệng, vì mỗi lần bút ổng sa là mất đảo .
XóaTrí thức lão ... thành cách mạng (cáo già ... thành tinh) như Trang Mac đã nêu, ai là người không Dốt nát ? Phân nửa trong số đó chỉ muốn Đảng của mình trở về ngày xưa, thời của Bác Hồ vĩ đại ta đó không khác gì Bác Mao, thời của những chiến thắng lừng lẫy địa cầu như cải cách ruộng đất, Nhân Văn-Giai Phẩm, thời của những cảm xúc vĩ đại như đấu tranh giai cấp ...
OK, thì tớ đồng ý . Dân VN xứng đáng học lại bài học máu mà cách mạng đã dạy vì họ đã không thuộc lần đầu .