tag:blogger.com,1999:blog-52583102398263259132024-03-05T13:05:05.038+07:00Bách Việt
Contact mail: trankinhnghi@gmail.comAnonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.comBlogger568125tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-61538258615215496572015-08-17T07:29:00.000+07:002015-08-21T07:32:12.767+07:00Thử tìm lý do tại sao bệnh viện tư tốt hơn bệnh viện công<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2LDyjwBuU9VAV5k8MeaWLk2W49p6JdN9CmJA5-5q5jBdd_-KMjIPWeSSjORo0l2OMpWnqhZu6-RV03k7I_z9PAfmkZLwQkctlCHpzRaPQe0MvPl8lX2gzgkIMkLud5dgAXx_XWcDgDWtx/s1600/gioi-thieu-benh-vien-da-khoa-hong-ngoc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="212" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2LDyjwBuU9VAV5k8MeaWLk2W49p6JdN9CmJA5-5q5jBdd_-KMjIPWeSSjORo0l2OMpWnqhZu6-RV03k7I_z9PAfmkZLwQkctlCHpzRaPQe0MvPl8lX2gzgkIMkLud5dgAXx_XWcDgDWtx/s320/gioi-thieu-benh-vien-da-khoa-hong-ngoc.jpg" width="320" /></a></div>
Bệnh viện Hồng Ngọc với diện tích rất khiêm tốn<br />
<br />
Nếu bạn đã một lần vào bệnh viện Hồng Ngọc tôi tin chắc bạn sẽ thấy đó mới đích thực là một bệnh viện. Tất nhiên chi phí ở đây khá cao, nhất là so với thu nhập bình quân của người Việt hiện nay. Nhưng đúng như người ta nói " Đắt xắt ra miếng"; bạn sẽ không có gì để than phiền và không phải bận tâm lo chuyện "phong bì" - một trong những mối lo khiến bạn và người nhà luôn canh cánh trong đầu, thậm chí ảnh hưởng xấu đến quá trình điều trị của bạn.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Giá đắt của bệnh viện tư là hoàn toàn có lý vì họ phải trang trải mọi chi phí từ đất đai , nhà của, trang thiết bị, lương nhân viên , v.v... Tôi nghĩ một bệnh viện công thường chiếm những khu đất rất rộng gấp chục làn của bệnh viện Hồng Ngọc và và thường có vị trí "đắc địa". Tất cả các bệnh viện công đều được Nhà nước trợ giúp phần lớn cơ sở vật chất từ đất đai, trang thiết bị bằng kinh phí ban đầu và hàng năm và được ưu tiên tuyển chọn một đội ngũ bác sĩ nhân viên tay nghề cao và số lượng rất "đông đảo" nhưng chất lượng dịch vụ phải nói là rất kém (Bản thân tôi nằm nhiều bệnh viện nhưng có thể nói, trừ một số đặc biệt hoặc "người nhà", chưa bao giờ được nói chuyện trao đổi quá 2-3 phút với bác sĩ thì làm sao bác sĩ hiểu được tình trạng bệnh tình của bệnh nhân (thậm chí còn bị "hiểu nhầm" đáng tiếc gây hậu quả về lâu dài). Mọi chăm sóc ban đêm và cả một phần ban ngày đều cho "người nhà bệnh nhân " (thực chất là đội ngũ không thể thiếu tại các bệnh viện công lâu nay và họ được "sai bảo" như người của bệnh viện vậy ! "Tôi có rất nhiều dẫn chứng về điều này nhưng không tiện nói hết ra đây.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bằng mấy lời ngắn gọn này tôi không có ý định phê phán hay chê , khen bênh nào hoặc cá nhân nào mà chỉ muốn nêu lên một thực tế tôi đã từng trải qua để chúng ta cùng suy ngẫm nhằm phấn đấu cho một nền y học nước nhà sánh kịp với quốc tế để dân ta được nhờ. Nhiều thế hệ người VN đã chìm đắm quá lâu trong cái gọi là "chế độ bao cấp"- một khái niệm rất mơ hồ mà vẫn được duy trì lâu thế có lẽ là do một bộ phận muốn duy trì vì lợi ích cá nhân hoặc "tập thể" của họ. Rõ ràng một phần lớn số kinh phí bao cấp của Nhà nước phải chui vào tư túi của nhóm người đó hoặc bị lãng phí do không được quản lý và sử dụng một cách hợp lý..</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chắc có nhiều ý kiến cho rằng " Hồng Ngọc thu viện phí cao thế thì dịch vụ tốt là điều tất nhiên". Nhưng theo tôi vấn đề sâu xa không phải ở viện phí đất. Tôi cho là vấn đề nằm ở khâu tổ chức , quản lý và sử dụng nhân sự. Và không ai khác, Nhà nước, cụ thể là các Bộ và cơ quan hữu trách, cần kiên quyết ra tay xử lý rốt ráo thì chắc chắn sẽ giải quyết được. Chúng ta hy vọng một ngày không xa các bệnh viện công sẽ không kém gì bệnh viện tư như Hồng ngọc, Vimax... và lúc đó giá thành sẽ tự nhiên hạ thấp xuống ./. <br />
<br />
Trần Kinh Nghị </div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-38170997521533976622015-08-12T03:07:00.000+07:002015-08-12T03:07:52.010+07:00Nhân sự kiện Cu Ba và Mỹ đạt được thỏa thuận bình thường hóa, xin bàn đôi điều về quan hệ Việt-Trung <div style="text-align: justify;">
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Sau sự kiện Cu Ba và Mỹ đạt thỏa thuận bình thường hóa quan hê đã rộ lên những so sánh về quá trình bình thường quan hệ Việt-Mỹ với quá trình bình thường quan hệ Cu Ba- Mỹ. Có ý kiến cho rằng "VN đi nhanh hơn", ý kiến khác cho rằng "Cu Ba đi chậm nhưng chắc” và sẽ tiến nhanh hơn VN, v.v...<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Mọi sự so sánh đều có thể. Nhưng xét nếu về bản chất sẽ thấy sự so sánh này là hoàn toàn khập khiễng, nếu không nói là hời hợt vì không tính đến 2 yếu tố cơ bản:</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">1. Mỹ là đối tượng cố hữu của nền độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của của Ca Ba; trong khi đối tượng của VN là TQ. Đây là yếu tố quyết định tiến trình nhanh-chậm, mức độ "mở cửa"của hai trước nhỏ trước hai kẻ thù khổng lồ có biên giới "đất liền đất, biển liền biển" (riêng Cu Ba còn có căn cứ quân sự Wantanamo của Mỹ đóng bên trong lãnh thổ của mình);</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">2. Lãnh đạo và nhân dân Cu Ba có lẽ nhận thức rõ điều này hơn lãnh đạo VN nhận thức về TQ (nếu không nói là VN còn "lẫn lộn bạn thù"). Điều này thể hiện khá rõ qua đường lối chính sách của 2 nước. Cho đến nay các thế hệ chính quyền Cu Ba vẫn bám sát đường lối của mình, có thể nói trừ phi xảy ra trường hợp biến động chính trị làm thay đổi chính quyền, chắc chắn Cu Ba sẽ không bao giờ buông bỏ mục tiêu này. Và do đó, quá trình bình thường hóa quan hệ Cu Ba-Mỹ đã mất ½ thế kỷ mới bắt đầu trỏ lại bình thường hóa và chắc chắn sẽ còn nhiều gập ghềnh trong quá trình đamg phán cụ và không thể nhanh như nhiều người tưởng. Trong khi đó VN chỉ mất hơn 10 năm và đã có thể đạt thảo thuận bình thường hóa quan hệ với TQ, không những thế đã nhanh chngs khôi phục các mối quan rất than thiện với nhau. </span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Như trên vừa nói, xét về đối tượng kẻ thù và mục đích độc lập dân tộc, chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ thì điều khác nhau cơ bản giữa VN và Cu Ba là kẻ thù chính của VN không ai khác mà luôn là TQ; kẻ thù chính của Ca Ba là Mỹ. Nếu VN vì lý do nào đó nhìn nhận sai lệch kẻ thù chính thì vô cùng nguy hiểm. Trên thực tế mấy ngàn năm qua VN có thời kỳ nhận thức rõ, có thời kỳ bị sao nhãng. Đó chính là nhược điểm cố hữu của VN.</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Mỗi lần bị xâm lược người Việt Nam đều quật khởi đánh thắng quân xâm lược. Không kể thời kỳ tiền sử khi tổ tiên người Việt (Bách Việt) còn làm chủ cả miền Nam sông Dương Tử, thì người Việt đã tuyên bố độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ rồi, tiêu biểu là nước Nam Việt (Triệu Đà)(*), thời Hai Bà Trưng, thời Lê Hoàn 981(được cho là chủ nhân đích thực của bài thơ </span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">"Nam quốc sơn hà Nam Đế cư;</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Tiệt nhiên định phận tại Thiên Thư;</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm;</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư" .</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">(Cũng có thuyết coi đây là "Tuyên ngôn độc lập của Lý Thường Kiệt năm 1077).<o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Lịch sử hơn 4.000 năm của VN do đích thân Bác Hồ tóm tắt bằng chữ viết tay của mình lấy tiêu đề “Lịch sử nước ta” được “Việt Nam Tuyên truyền Bô” xuất bản tháng 2/1942 <i>(Xem ảnh tôi sưu tầm và chụp trang đầu dưới đây)</i></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgj1g0LqTYcVPr1PjP1N4vENoTv8yNhOISl5To2LPJlmOljtKP8x8rkghXadg4TM_GMqnmY8RljcRLaDGnpF7S-1okSzU_F-ZbED9JchyiIwnzdBupPeNJgytCyUM44rfjDRbRXYp6EluUr/s1600/s%25C3%25A1ch+s%25E1%25BB%25AD+B%25C3%25A1c+vi%25E1%25BA%25BFt+tay.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgj1g0LqTYcVPr1PjP1N4vENoTv8yNhOISl5To2LPJlmOljtKP8x8rkghXadg4TM_GMqnmY8RljcRLaDGnpF7S-1okSzU_F-ZbED9JchyiIwnzdBupPeNJgytCyUM44rfjDRbRXYp6EluUr/s320/s%25C3%25A1ch+s%25E1%25BB%25AD+B%25C3%25A1c+vi%25E1%25BA%25BFt+tay.JPG" width="240" /></a></i></div>
<i><o:p></o:p></i><br />
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br />
Đây là tư liệu vô cùng quý giá không chỉ về lịch sử mà để bác bỏ những luận điệu xuyên tạc về Bác Hồ. Tuy nhiên không hiểu vì lý nó hầu như nó không được nhắc đến ngày nay.<br />
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Sang thời cận đại không thể không nhắc đến vai trò vô cùng to lớn của Hoàng đế Quang Trung-Nguyễn Huệ (1753-1792) , đặc biệt với kế hoạch định đòi lại Lưỡng Quảng, nhưng không may bị bạo bệnh ông mất vào thời kỳ sung sức nhất khi mới 39 tuổi.</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Lịch sử chống kẻ thù truyền kiếp Phương Bắc của dân tộc VN oai hùng là vậy, nhưng tiếc rằng, luôn luôn tồn tại tình trạng các chế độ cầm quyền trong các thời kỳ khác nhau vì lợi ích riêng của họ đã chọn cách quy phục Vương Triều Phương Bắc. Điều này dễ hiểu vì đó là do ảnh hưởng của hàng ngàn năm Bắc thuộc, hơn nữa thời xưa VN chưa có những "thế lực thứ ba" để dựa vào như ngày nay. Các phong trào canh tân của nhiều vị chí sĩ và ý đồ cải cách của họ cũng đều chết yểu vì nhiều lý do khác nhau. </span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Có thể nói tình trạng này vẫn còn đến bây giờ. Tuy nhiên, đây là một chủ đề hết sức phức tạp và tế nhị không thể đem ra bàn cãi bây giờ, xin gác lại để lịch sử phán xét. Chỉ xin nhắc lại sự kiện chiến tranh biên giới 1979 do chế độ Trung Hoa cộng sản chủ động gây ra. Đó không phải lần đầu TQ hiện nguyên hình bản chất bành trướng xâm lược đối với VN. Ý đồ thôn tính VN của nước Trung Hoa cộng sản còn mạnh hơn cả mọi thời thời kỳ phong kiến. Điều này được thể hiện trong nhiều phát biểu kín hoặc công khai của giới lãnh đạo nước này như Mao Trạch Đông , Đặng Tiểu Bình v, v... </span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<i><span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;"><br /></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjPqvYyS1RgtEhyphenhyphentvVGAsaO0rfAZnQkVwjBE4iKYvpNBVcnI4zYSBNF1IQFqZBIo3-Zk_wNDdtiN08QiviM0XN7x_sd8_X2y8e9CoCLrpTW07suRLf4C4vQLmldUlgGHALDVWgPLxIVM73Y/s1600/%25C4%2590%25E1%25BB%25A5c+b%25E1%25BB%258F+k%25E1%25BB%25B9+ni%25E1%25BB%2587m+CT+1997.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="213" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjPqvYyS1RgtEhyphenhyphentvVGAsaO0rfAZnQkVwjBE4iKYvpNBVcnI4zYSBNF1IQFqZBIo3-Zk_wNDdtiN08QiviM0XN7x_sd8_X2y8e9CoCLrpTW07suRLf4C4vQLmldUlgGHALDVWgPLxIVM73Y/s320/%25C4%2590%25E1%25BB%25A5c+b%25E1%25BB%258F+k%25E1%25BB%25B9+ni%25E1%25BB%2587m+CT+1997.jpg" width="320" /></a></i></div>
<i><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></i><br />
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-size: 13.5pt;"> Cuộc</span><i><span style="font-size: 13.5pt;">chiến tranh biên giới Việt-Trung 1979 tàn bạo như thế nhưng người ta vẫn đang tâm đục bỏ những biểu tượng dựng lên trước đó để làm hài lòng TQ</span></i></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Trong bối cảnh tình hình mới, lịch sử dường như lặp lại khi Tổng BT Lê Duẩn ngay ngay sau đại thắng 30 tháng 4/1975 và thống nhất đất nước đã chỉ ra TQ mới là kẻ thù truyền kiếp nguy hiểm nhất của VN. Có thể nói , những chủ trương đường lối mới do Tổng BT Lê Duẩn đề xướng thời kỳ sau giải phóng miền Nam không tránh những mặt sai lầm chủ yếu về kinh tế -xã hội, nhưng quan điểm của ông đối với TQ là đúng hướng và rõ ràng có ý nghĩa quan trọng đối với việc lựa con đường bảo vệ độc lập chủ quyền và tương lai phát triển lâu dài của dân tộc trong thời đại mới. Và quan điểm này của ông đã được nhiều vị lãnh đạo cùng thời như Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng NG Nguyễn Cơ Thach, Thứ trưởng NG thứ nhất Trần Quang Cơ và nhiều cán bộ chuyên gia cao cấp của Bộ Ngoại giao và TW Đảng thời đó công ủng hộ. Riêng Ông Nguyễn Cơ Thạch đã đánh đổi bằng sinh mệnh chính trị của mình và bị phế truất lập tức mọi chức vụ do chống lại "giải pháp đỏ" Thành Đô. Điều quan trọng hơn là chủ trương mới của Tổng BT Lê Duẩn đã được được ghi rõ trong Hiến pháp nước ta năm 1980. Dưới đây xin trích lại nguyên văn Lời mở đầu Hiến pháp: </span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<i><span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">“Vừa trải qua ba mươi năm chiến tranh giải phóng, đồng bào ta thiết tha mong muốn có hòa bình để xây dựng Tổ quốc, nhưng lại phải đương đầu với bọn bá quyền Trung Quốc xâm lược cùng bè lũ tay sai của chúng ở Cam-pu-chia. Phát huy truyền thống vẻ vang của dân tộc, quân và dân ta đã giành được thắng lợi oanh liệt trong hai cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc chống bọn phản động Cam-pu-chia ở biên giới Tây Nam và chống bọn bá quyền Trung Quốc ở biên giới phía Bắc, bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của mình.”</span></i><i><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></i></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">(Để có thêm thông tin cụ thể bạn nên đọc Sách trắng của Bộ Ngoại Giao Việt Nam ": Sự thật 30 năm quan hệ Việt-Trung” Nhà XB Sự thật 1979)</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Tiếc thay, chỉ hai năm sau khi Tổng Bí Thư Lê Duẩn qua đời, các thế lực thân TQ lại trỗi dậy với lối tư duy cũ đã vội vã cầu hòa với nhà cầm quyền Bắc Kinh bất chấp bao hy sinh xương máu, của cải và thời gian mà dân tộc đã bỏ ra trong 2 cuộc chiến Biên giới Tây Nam và Biên giới phía Bắc. Điều đáng tiếc là vào thời kỳ đó nếu xét về tương quan lực lược trên mặt trận à quốc tế VN thực sự có nhiều lợi thế để đàm phán sòng phẳng với TQ với một số lựa chọn mà TQ rất lo sợ , ví dụ, chấp nhận "quốc tế hóa vấn đề CPC đồng thời không khai tội ác của TQ trong cuộc chiến tranh biên giới. Thế yếu của TQ thời kỳ đó là kinh tế kiệt quệ và bị thế giới lên án sau vụ Thiên An Môn.</span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;"><br /></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Do đánh giá sai tương quan lực lược và đặc biệt bị ràng buộc bởi "ý thức hệ" Đoàn VN đã chấp nhận gần như mọi điều kiện do Bắc Kinh đưa ra. Những nội dung này đến nay vẫn chưa được bạch hóa.</span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-size: 18px;"><br /></span><span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;"></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgKl5VmC662lTJtIQ-hxXhe7x3sWm7aOVYR_T-qoQUVo74dJsSjgUtZV28tbRqZ4oFTr488v0GroQhghV-xBxDZ1lDU60mkp_DHpCQXed__ybysOzv412-bIUtVDeCk11OZLp1UtTLAABL7/s1600/Th%25C3%25A0nh+%25C4%2590%25C3%25B4.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="183" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgKl5VmC662lTJtIQ-hxXhe7x3sWm7aOVYR_T-qoQUVo74dJsSjgUtZV28tbRqZ4oFTr488v0GroQhghV-xBxDZ1lDU60mkp_DHpCQXed__ybysOzv412-bIUtVDeCk11OZLp1UtTLAABL7/s320/Th%25C3%25A0nh+%25C4%2590%25C3%25B4.jpg" width="320" /></a></div>
<span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span><br />
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt; text-align: center;">
<span style="font-size: 13.5pt;"> <i>Lãnh đạo VN chỉnh tề trong lễ ký thỏa thuận Thành Đô</i></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt; text-align: center;">
<span style="font-size: 13.5pt;"><br /></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Không cần nhắc lại, ai cũng biết VN không bao giờ chủ trương đối đầu với TQ, cũng không "đi với bên này chống bên kia". Nhưng nguyên tắc baats di bất dịch của VN phải là sự bình đẳng thật sự trong mọi quan hệ với TQ trên cơ sở tôn trọng độc lập dân tộc, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau. Đây là nguyên tắc VN không thể đánh mất vì bất cứ lý do gì. Nhưng tiếc rằng trên thực tế , vì những mối quan hệ ràng buộc "ý thức hệ", có thể nói, đến nay VN chưa làm được điều này, vẫn áp dụng chính sách cân "bằng giữa hai cường quốc Trung, Mỹ mà thực chất luôn nghiêng về phía TQ . Và chính sách này liên tục bị phía TQ triệt để lợi dụng.</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Gần đây, do phía TQ "không đặng đừng" nóng lòng thực hiện ý đồ bá quyền Biển Đông, rõ nhất là sau vụ giàn khoan 981 đồng thời ráo riết điên cuồng chiến dịch tôn tạo mở rộng 7 bãi đá ngầm thành đảo nổi và xây dựng những căn sân bay, bến cảng, trạm ra đa v.v.. để lộ rõ dã tâm. Những hành động này khiến nhân dân VN và thế giới nhận rõ nguy cơ sát sườn đối với độc lập dân tộc, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của VN cũng như của một số quốc gia ven biển cũng như sự an toàn của tuyến hàng hải quốc tế xuyên qua Biển Đông. </span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<i><span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;"></span></i></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<i><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglrMx3Q4tO7ofYSUhM1hmonTZRRXFMEERlaE6msUG7qQ22fHfUhJp4ORQS4wJ7wiKEgJyN1XWT4sc57ivsqoj3x-gDFmZtKyZjmZWOxQnefLmnIydEgHzqkz-PhOXDK89bFt3R4ZCzWGob/s1600/%25C4%2591%25E1%25BA%25A3o+G%25E1%25BA%25A1c+Ma.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="219" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglrMx3Q4tO7ofYSUhM1hmonTZRRXFMEERlaE6msUG7qQ22fHfUhJp4ORQS4wJ7wiKEgJyN1XWT4sc57ivsqoj3x-gDFmZtKyZjmZWOxQnefLmnIydEgHzqkz-PhOXDK89bFt3R4ZCzWGob/s320/%25C4%2591%25E1%25BA%25A3o+G%25E1%25BA%25A1c+Ma.jpg" width="320" /></a></i></div>
<i><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></i><br />
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-size: 13.5pt;"> </span><i><span style="font-size: 13.5pt;">TQ đang tôn tạo đảo tại Gạc Ma</span></i><br />
<i><span style="font-size: 13.5pt;"><br /></span></i></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Sự phản ứng của MỸ, Nhật và quốc tế lên mức cao chưa từng có. Washington bất chấp mọi cảnh báo của Bắc Kinh đã cử máy bay, tàu chiến giám sát trên vùng trời và phạm vi 12 hải lý quanh các đảo nhân tạo. Gần đây cả Nga được TQ hy vong tranh thủ lôi kéo làm đồng minh cũng đã chính thức nêu rõ "không đứng về bên nào" trong tranh chấp Biển Đông. Tại HN Ngoại Trưởng ASEAN- ARF mới đây, Bắc Kinh buộc phải "xuống thang" tuyên bố "ngừng tôn tạo đảo" và và "sẵn sàng thảo luận với ASEAN...", mặc dù ai cũng biết đây chỉ là thủ hoãn binh mà thôi.</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<span style="font-family: inherit, serif; font-size: 13.5pt;">Đó và việc của TQ với thế giới. Nhuwng với VN thì sao? Kể từ sau chuyến thăm được đánh giá "lịch sử " của Tổng BT Nguyễn Phú Trọng sang Mỹ tháng 8 vừa qua , dư luận ở cả MỸ và VN cũng như thế giới đều có hy vọng VN đang rời bỏ lối mòn thân Tàu...Nhưng thực sự mà nói chưa có gì để đảm bảo cho hy vọng này thành hiện thực, nhất là khi đường lối cơ bản của Đảng vẫn còn đó. Và sẽ thật sự đáng tiếc nếu giới lãnh đạo VN lại để tuột mất cơ hội này./.</span><span style="font-size: 13.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<br />
Tràn Kinh Nghi<br />
<div style="margin: 0in 0in 0.0001pt;">
<br /></div>
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
</div>
<br />
<div style="-webkit-text-stroke-width: 0px; color: black; font-family: 'Times New Roman'; font-size: medium; font-style: normal; font-variant: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; line-height: normal; orphans: auto; text-align: justify; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: 1; word-spacing: 0px;">
<div style="margin: 0px;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-41849245141071815102015-06-08T02:18:00.000+07:002015-08-12T03:10:39.772+07:00Vì sao TQ cho rằng chiến tranh Trung-Mỹ là không thể tránh khỏi? <div style="color: #494949; font-family: Arial, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 23px; margin: 0px 0px 5px; text-align: justify;">
Ngày 25.5, Thời báo Hoàn Cầu, một ấn phẩm của Nhân Dân Nhật Báo ngang ngược tuyên bố Trung Quốc quyết tâm hoàn thành việc xây đảo nhân tạo trái phép. <strong><em><span style="text-decoration: underline;">“chiến tranh là không thể tránh khỏi” giữa Mỹ và Trung Quốc</span></em></strong> trừ khi Washington ngừng kêu gọi Bắc Kinh dừng xây dựng các hòn đảo nhân tạo trên Biển Đông.</div>
<div style="color: #494949; font-family: Arial, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 23px; margin: 0px 0px 5px; text-align: justify;">
“Nếu Mỹ quyết đòi Trung Quốc dừng xây đảo thì một cuộc chiến giữa Mỹ và Trung Quốc là không thể tránh khỏi. Nếu chiến tranh với Mỹ xảy ra, Trung Quốc sẽ chấp nhận” - Thời báo Hoàn Cầu nhấn mạnh. Báo này còn dẫn lời “học giả” Tao Wenzhao của Viện Khoa học xã hội Trung Quốc mô tả máy bay Mỹ “xâm phạm lãnh thổ Trung Quốc”.</div>
<div style="color: #494949; font-family: Arial, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 23px; margin: 0px 0px 5px; text-align: justify;">
“Nếu máy bay và tàu chiến Mỹ đi vào vùng 12 hải lý xung quanh các đảo, Trung Quốc sẽ giáng trả” - ông Tao lớn giọng đe dọa. Còn xã luận của Tân Hoa xã tiếp tục luận điệu là Mỹ không thể can thiệp vào vấn đề biển Đông.</div>
<div style="color: #494949; font-family: Arial, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 23px; margin: 0px 0px 5px; text-align: justify;">
Trong khi đó, theo Tân Hoa xã, tại cuộc họp báo ở Bắc Kinh, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh cho biết nước này đã gửi thư khiếu nại tới Chính phủ Mỹ về vụ máy bay hải quân Mỹ bay qua khu vực Trung Quốc xây đảo nhân tạo trái phép trên biển Đông.</div>
<div style="color: #494949; font-family: Arial, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 23px; margin: 0px 0px 5px; text-align: justify;">
Bà Hoa mô tả hành động giám sát gắt gao của không quân Mỹ trên các hòn đảo mà Trung Quốc xây dựng trái phép tại Biển Đông là “khiêu khích”.</div>
<div style="color: #494949; font-family: Arial, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 23px; margin: 0px 0px 5px; text-align: justify;">
Trung Quốc còn lớn tiếng tuyên bố là nước này sở hữu biển Đông: “Tự do hàng hải và hàng không không có nghĩa là tàu chiến và máy bay quân sự nước ngoài có thể phớt lờ chủ quyền hợp pháp của các nước khác”, bà Hoa lớn tiếng.</div>
<div style="color: #494949; font-family: Arial, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 23px; margin: 0px 0px 5px; text-align: justify;">
Trong khi đó, cộng đồng và giới truyền thông quốc tế tiếp tục chỉ trích hành vi hiếu chiến của Trung Quốc. Cựu tư lệnh hải quân Philippines Alexander Pama cảnh báo nếu Mỹ không ngăn chặn, Trung Quốc sẽ chiếm trọn biển Đông. Ông mô tả Trung Quốc muốn chiếm đoạt tài nguyên của cả khu vực.</div>
<div style="color: #494949; font-family: Arial, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 23px; margin: 0px 0px 5px; text-align: justify;">
Trung Quốc công khai tuyên bố yêu sách vô cùng phi lý trên Biển Đông khi đòi độc chiếm đến 80% diện tích mặt nước trong khu vực, bao trùm lên cả hai quần đảo của Việt Nam là Hoàng Sa và Trường Sa.</div>
<div style="color: #494949; font-family: Arial, Arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 23px; margin: 0px 0px 5px; text-align: justify;">
<strong>Thiên Hà</strong> (theo Reuters)</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-82235670709477694502015-06-06T08:14:00.000+07:002015-06-06T08:14:46.558+07:00Bắc Kinh báo hiệu: Không còn hiền lành ở Biển Đông nữa!<div class="gmail_default">
<h2 style="background-color: #fafcff; color: #222222; font-family: Verdana, Tahoma, Arial, sans-serif;">
<span style="font-weight: normal;"><span style="font-size: small;"><span style="background-color: transparent;">Tác giả: Andrew Browne- </span><a href="http://www.wsj.com/articles/beijing-hint-no-more-mr-nice-guy-in-south-china-sea-1433228954" style="background-color: transparent;">Wall Street Journal</a> 2/6/2015/ </span></span><span style="background-color: transparent; font-weight: normal;"><span style="font-size: small;">Người dịch: Trần Văn Minh</span></span></h2>
<div style="background-color: #fafcff; color: #2a2a2a; font-family: Verdana, Tahoma, Arial, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px; overflow: hidden; padding-top: 0px;">
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<strong>Ở vào thế giành quyền kiểm soát </strong><strong>“</strong><strong>hồ”</strong><strong> của mình</strong><strong>, Trung Quốc </strong><strong>rút lại sự khoan dung</strong> <strong>lâu </strong><strong>dài</strong> <strong>dành các nước láng giềng</strong></div>
<div style="background-color: #f3f3f3; border-radius: 3px; border: 1px solid rgb(221, 221, 221); margin: 10px auto; padding-top: 4px; text-align: center; width: 606px;">
<a href="https://anhbasam.files.wordpress.com/2015/06/h119.jpg" style="color: #0b6d90; font-weight: bold; text-decoration: none;" target="_blank"><img alt="Đô đốc Trung Quốc, ông Tôn Kiến Quốc nói chuyện với Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Ash Carter tại Đối thoại Shangri-La ở Singapore vào cuối tuần này. Đô đốc Tôn cho biết, Trung Quốc đã 'kiềm chế hết mức' ở Biển Đông. Ảnh: AFP / Getty Images" class="CToWUd" height="397" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEjudtFuRrmOu8bVrBWM5CKNFciU2Qk0v32Wh1LlfsmA-tdzV_eBo-m88IEVrMzdNwPSuiQDknqXQfrwmx3NmSo4iXqlDBUI9k1y-sFpjA_-BjQmXFfoWgN055DKtmRF7UG9zv8sA5BjZnEMwghzorDm5VE03YA=s0-d-e1-ft" style="border: 0px; margin: 3px; padding: 2px;" width="596" /></a><div style="line-height: 17px; padding: 0px 4px 5px;">
Đô đốc Trung Quốc, ông Tôn Kiến Quốc nói chuyện với Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Ash Carter tại Đối thoại Shangri-La ở Singapore vào cuối tuần này. Đô đốc Tôn cho biết, Trung Quốc đã ‘kiềm chế hết mức’ ở Biển Đông. Ảnh: AFP / Getty Images</div>
</div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">SINGAPORE—Cách Trung Quốc xem các tranh chấp chủ quyền đang sôi động ở Biển Đông, rằng sự nhẫn nại của họ đã đi quá xa.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Các nước nhỏ hơn ở quanh vùng biển gồm Việt Nam, Philippines và Malaysia đã thách thức sự kiên nhẫn của Bắc Kinh bằng cách đưa ra các tuyên bố chủ quyền trên nhiều đảo nhỏ, công trình xây dựng trên các đảo này và thăm dò năng lượng ở vùng biển xung quanh. Thật vậy, những hành động này đi trước bất kỳ hành động nào của Trung Quốc. Nhưng sự khoan dung cũng có giới hạn.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Cảm nghĩ về tính chính đáng này đã dẫn Trung Quốc tới dự án xây dựng đảo trong quần đảo Trường Sa, mà hiện nay là tâm điểm của một cuộc khủng hoảng đang gia tăng trong khu vực kinh tế năng động nhất thế giới.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Và điều này đến từ một quan điểm lịch sử xa xưa. Trung Quốc chỉ đơn thuần trả lại những gì họ gọi là “vùng biển gần” của họ cho nhà nước mà họ tin rằng nhà nước này đã hiện hữu hàng ngàn năm – như là một cái “hồ” của Trung Quốc – trước kỷ nguyên chủ nghĩa thực dân xâm chiếm.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Ngày nay, sau khi Trung Quốc bỏ sau lưng cuộc nội chiến, sự xâm lược của Nhật Bản và các xáo trộn khác, và sau bốn thập niên tăng trưởng kinh tế ngoạn mục, cuối cùng họ đã đủ mạnh để đứng thẳng lên dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Tập Cận Bình.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Còn xa với cách hành xử như một quyền lực xét lại với tham vọng quân sự để thống trị, trong cách tính toán của Trung Quốc để mở rộng các rạn san hô và đá thành các pháo đài tiềm năng là một hành động cứu chuộc với lịch sử.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Một cách ngắn gọn, các hoạt động nạo vét của Trung Quốc không phá vỡ sự cân bằng, Trung Quốc khôi phục lại nó.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Bên ngoài, quan điểm chung này giúp giải thích tuyên bố bất thường của Đô đốc Tôn Kiến Quốc tại hội nghị an ninh quan trọng ở Singapore vào cuối tuần trước.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Khi chính ông nói tới vấn đề nằm trong tâm trí của tất cả mọi người tại Đối thoại Shangri-La – việc Trung Quốc xây dựng 2.000 mẫu đất trên lãnh thổ giữa biển trong vòng 18 tháng qua (tương đương với 1.500 sân bóng bầu dục) – Phó tham mưu trưởng quân đội Trung Quốc tuyên bố rằng, nước ông đang thực sự kiềm chế.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Ông nói, “Trung Quốc đã kiềm chế hết sức”.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Không đếm xỉa tới lời kêu gọi của ông Ash Carter, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, nên ngừng công việc mở rộng, là đe dọa ưu thế quân sự của Mỹ và đẩy qua hết một bên quốc gia Á châu này đến quốc gia khác, đến nỗi các lãnh đạo quân đội và an ninh của họ than phiền rằng Trung Quốc đang đe dọa hòa bình, Đô đốc Tôn khẳng định rằng các hoạt động xây dựng là “hợp pháp, chính đáng và hợp lý”.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Đô đốc Tôn đã không tiếp tục giải thích những gì Trung Quốc có thể sẽ làm nếu họ không tự kềm chế.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Tuy nhiên, câu hỏi này là gốc rễ của sự lo lắng hiện nay đang chi phối châu Á. Nếu một công cuộc xây dựng thả cửa với mức độ chưa từng thấy mà gọi là kiềm chế, thì sự không kiềm chế sẽ như thế nào?</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Bởi vì các tuyên bố chủ quyền biển của Trung Quốc quá rộng lớn – gần như toàn bộ Biển Đông và tất cả các thực thể biển – nỗi lo sợ trong vùng Đông Nam Á là Trung Quốc đang tạm thời đè nén sự thôi thúc cho việc kiểm soát toàn bộ cái “hồ” của họ và các tuyến đường biển trong đó.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Bằng cách thúc giục Việt Nam ngưng các công trình cải tạo đảo của mình trong khu vực, ông Carter cho thấy rằng ông hiểu rất rõ mối nguy hiểm khi mà sự kiên nhẫn của Trung Quốc có thể chấm dứt.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Nhiều nước trong khu vực tin rằng chỉ là vấn đề thời gian trước khi Trung Quốc tuyên bố kiểm soát bầu trời bằng cách thiết lập một khu vực phòng thủ không gian, giống như điều mà họ đã tuyên bố trên biển Hoa Đông – một hành động mà Đô đốc Tôn không loại trừ. Một hành động như vậy “sẽ phụ thuộc vào vấn đề nếu an ninh hàng hải của chúng tôi bị đe dọa”, ông nói.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Trung Quốc đã khẳng định quyền điều khiển tất cả các hoạt động đánh bắt cá trong khu vựcBiển Đông. Và họ xem toàn bộ khu vực này là một phân khu hành chánh của đảo Hải Nam, một lệnh điều hành của chính phủ [TQ] tiến xa về phía nam, tới tận Indonesia.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Thêm nữa, Trung Quốc lựa chọn những khía cạnh của luật pháp quốc tế hỗ trợ cho trường hợp của họ và phớt lờ những điều không hỗ trợ. Mặc dù họ ký Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển, nhưng họ chưa bao giờ nêu ra yêu sách biển dựa theo luật đó.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Tháng trước, hải quân Trung Quốc đã cố gắng xua đuổi một máy bay do thám của Mỹ mang theo một đội thu hình của CNN tiếp cận đá Chữ Thập, một trong những công trình xây dựng lớn nhất. “Hãy đi khỏi!” một nhân viên phát thanh của hải quân Trung Quốc la lớn.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Máy bay P-8 Poseidon đã bị cảnh báo đang tiến tới một “khu vực báo động quân sự” – một dạng không phận không có cơ sở pháp lý. Lời cảnh báo này chỉ ra rằng Trung Quốc hẳn có ý định sử dụng công trình xây cất để tăng cường kiểm soát bầu trời trên Biển Đông và các tuyến đường biển, tuyến đường chứa hơn một nửa thương mại thế giới.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Thựa ra, sự nhập nhằng là một chiến thuật có chủ ý của Trung Quốc. Một đường chín đoạn xuất hiện trên bản đồ của Trung Quốc xung quanh Biển Đông, cho thấy quyền sở hữu của Trung Quốc không bao gồm bất kỳ tọa độ nào. Cũng như Trung Quốc chưa từng giải thích về cơ sở pháp lý của bản đồ.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Dù vậy, không phải ai cũng tin rằng Trung Quốc có ý định áp đặt các tuyên bố chủ quyền của họ tới cùng.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Viết trên báo Straits Times của Singapore tuần này, ông Vương Canh Vũ (Wang Gungwu), một giáo sư tại Đại học Quốc gia Singapore và là một học giả hàng đầu về triều đình Trung Quốc, biện giải rằng Trung Quốc chưa bao giờ mong muốn trở thành một đế chế hàng hải. Các chuyến hải hành 600 năm trước của thái giám Đô đốc Trịnh Hòa là một điều khác thường.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Không giống như Anh và Mỹ, là những nước xây dựng vị thế siêu cường thông qua sức mạnh hải quân, Trung Quốc có truyền thống tìm kiếm quyền lực thông qua sức mạnh kinh tế và tiến bộ công nghệ.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Ông Vương viết: “Vấn đề chính của Trung Quốc là làm thế nào để thuyết phục các nước láng giềng rằng họ không có ý định chuyển từ quả quyết tới áp chế”.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="color: #003366;">Trong lúc này, Mỹ và các đồng minh Á châu chỉ còn phỏng đoán sự tự kiềm chế của Trung Quốc sẽ kéo dài bao lâu. Các cuộc tranh luận tại Washington về việc liệu sự kiềm chế của Trung Quốc cần được khuyến khích thông qua ngoại giao và kêu gọi tuân thủ các nguyên tắc pháp lý và chuẩn mực quốc tế, hoặc áp đặt bằng vũ lực. Dù bằng cách nào đi nữa, sự kiềm chế không thể xem như mặc định.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: #003366;"><br /></span></div>
</div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-52346646648482463692015-06-03T19:28:00.003+07:002015-06-03T19:28:56.180+07:00Sự suy xét lại toàn diện của Mỹ về Trung QuốcTác giả: David Feith<a href="http://www.wsj.com/articles/the-great-american-rethink-on-china-1432832888">Wall Street Journal</a> 28-05-2015<br />Người dịch: Trần văn Minh<br /><br /><div style="background-color: #fafcff; color: #2a2a2a; font-family: Verdana, Tahoma, Arial, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px; overflow: hidden; padding-top: 0px;">
<div style="background-color: #f3f3f3; border-radius: 3px; border: 1px solid rgb(221, 221, 221); margin: 10px auto; padding-top: 4px; text-align: center; width: 616px;">
<a href="https://anhbasam.files.wordpress.com/2015/06/h111.jpg" style="color: #0b6d90; font-weight: bold; text-decoration: none;" target="_blank"><img alt="Ảnh: REUTERS/STRINGER" class="CToWUd" height="404" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEiUkX1d7PfXkExYyXhXPUa4AP_1XjKEqKDqAp8hwwh3m4VdHrEMcYvQ_upH22BBNGYV-yxr32TE7k3H0Dot7k1eKTv_GkyTO7zxnwLU1Gi0wMKa39WpmEwTh9g0vdWJtOyM2N22_bOnUBGJb_w8j9d75A4OUDY=s0-d-e1-ft" style="border: 0px; margin: 3px; padding: 2px;" width="606" /></a><div style="line-height: 17px; padding: 0px 4px 5px;">
Ảnh: REUTERS/STRINGER</div>
</div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<strong>Washington</strong><strong> có thể vất bỏ chiến lược hội nhập sử dụng trong 45 năm qua</strong></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Tham vọng của Bắc Kinh thống trị một trong những thủy lộ quan trọng nhất thế giới là Biển Đông, một lần nữa trở thành điểm chú ý khi Mỹ và các nhà lãnh đạo Á châu tụ họp về cuộc Đối thoại Shangri-La, hội nghị thượng đỉnh an ninh Á châu. Cuộc họp năm ngoái xảy ra khi Trung Quốc đang khoan dầu ở vùng biển Việt Nam và bắn pháo nước vào các tàu thuyền cản đường của họ. Năm nay Trung Quốc đang xây dựng căn cứ quân sự trên 2.000 mẫu đất nhân tạo mà họ đã bồi đắp lên trên các rạn san hô và đá do các nước láng giềng tuyên bố chủ quyền.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Nhưng một chuyện lớn đã xảy ra. Hành vi từ trước đến giờ của Trung Quốc đã đưa đến sự thay đổi trong tư duy chiến lược của Mỹ. Tiến trình từng bước của Bắc Kinh theo kiểu “tằm ăn dâu” để kiểm soát hàng hải có thể đã đi quá xa, dẫn đến lập trường quan điểm cứng rắn hơn trong số các quan chức, các chuyên gia chính sách, các nhà lãnh đạo kinh doanh và cử tri. Sự cứu xét này có thể định hình an ninh toàn cầu trong nhiều thập niên tới.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: center;">
<span style="color: #003366;"><strong>***</strong></span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Bắt đầu với Tổng thống Barack Obama, đang chuẩn bị đón tiếp lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình trong chuyến viếng thăm cấp nhà nước vào tháng 9, theo sau chuyến đi của ông tới Bắc Kinh năm ngoái, bao gồm việc ký kết một hiệp ước môi trường được ca ngợi (nhưng không có chế tài). Dự đoán chuyến thăm của ông Tập sẽ tập trung vào các lĩnh vực hợp tác, nhưng ngay cả ở cấp tổng thống sự việc này chỉ làm mát một chút.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Tại hội nghị thượng đỉnh đầu tiên của họ hai năm trước, ông Obama có vẻ chấp nhận khẩu hiệu của ông Tập rằng Hoa Kỳ và Trung Quốc nên theo đuổi “một mô hình mới về quan hệ giữa các cường quốc”. Cố vấn An ninh Quốc gia Susan Rice cam kết cuối năm đó để “thực nghiệm hóa” khái niệm của Bắc Kinh, ngay cả khi khái niệm này ngày càng có vẻ giống như một đòi hỏi để thích nghi với một thế giới ảnh hưởng của Trung Quốc ở Đông Á. Một lần nữa ông Obama nói về sự “tiếp tục củng cố và xây dựng một mô hình quan hệ mới” vào tháng 3 năm 2014, nhưng ông đã mau chóng ngừng sử dụng cụm từ – một sự thay đổi được ghi nhận ở Bắc Kinh – nơi mà sự thành hình quan hệ chính thức như vậy mang tầm quan trọng đáng kể.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Quan hệ giữa quân đội Mỹ và Trung Quốc cũng vì thế hạ nhiệt sau một khoảng thời gian ấm áp mà đỉnh điểm là việc Trung Quốc tìm kiếm và nhận được lời mời đến cuộc Tập trận Hải quân Đa phương Vành đai Thái Bình Dương do Hoa Kỳ lãnh đạo (Rimpac) lớn nhất thế giới, vào năm 2014. Đô đốc hải quân Mỹ, Jonathan Greenert, được biết là đã trở nên rất gần gũi với người đồng nhiệm phía Trung Quốc, Đô đốc Wu Shengli, đến nỗi một số quan chức Ngũ Giác Đài đề cập đến bộ đôi bằng từ ghép “Wunert.”</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Tuy nhiên, một ước muốn lớn của hai đô đốc – để đưa hàng không mẫu hạm USS George Washington đến một cảng của Trung Quốc, có lẽ Thượng Hải, để nhân viên hải quân Trung Quốc tham quan – đã bị Ngũ Giác Đài hủy bỏ, ít nhất là tạm thời, vào tháng 1. Các quan chức Mỹ từng nói rằng Trung Quốc trước tiên phải ký kết một số quy tắc về xử lý các cuộc tiếp cận ngoài ý muốn giữa các máy bay quân sự. Các quy định như vậy có thể phòng ngừa máy bay chiến đấu của Trung Quốc hoạt động bay lượn nguy hiểm trong vòng 50 feet của chiếc máy bay do thám của Mỹ trong không phận quốc tế ngoài khơi bờ biển của Trung Quốc tháng 8 năm ngoái.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Hải quân Mỹ cho biết Trung Quốc đã tôn trọng các quy định ký kết năm ngoái liên quan đến các cuộc tiếp cận ngoài ý muốn trên biển. Nhưng các quan chức vẫn còn khiếu nại về việc Trung Quốc từ chối mở đường thông tin đáng tin cậy và giải thích các hành động gây mất ổn định như việc xây dựng các hòn đảo nhân tạo với mục tiêu quân sự – điều mà Đô đốc hạm đội Thái Bình Dương mới của Mỹ, Harry Harris, gọi là “vạn lý trường thành cát”. Nhân viên của Quốc hội và những người khác ở Washington hy vọng quân đội Trung Quốc sẽ không được mời vào cuộc tập trận Rimpac kế tiếp.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Nên nhớ rằng tất cả những điều này, từ một chính quyền hầu như không buồn đối đầu với các đối thủ ngoại quốc của Mỹ. Nhưng trong việc chuyển đổi lập trường đối với Trung Quốc, Washington giống như một chỉ số tụt hậu. Thăm dò dư luận từ Pew cho thấy chỉ có 35% người Mỹ xem Trung Quốc là thuận lợi trong năm qua, giảm từ một nửa vào năm 2011 (Có hơn 80% người Nhật, Việt Nam, Hàn Quốc, và hơn 90% người Philippines lo sợ tranh chấp lãnh thổ sẽ dẫn đến xung đột vũ trang).</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Ngay cả Phòng Thương mại Mỹ tại Trung Quốc, đại diện cho các công ty mà từ lâu từng ủng hộ Bắc Kinh mạnh mẽ nhất ở Washington, nhận thấy, 60% thành viên của họ than phiền năm ngoái rằng các điều kiện ở Trung Quốc đang ngày càng tồi tệ cho các doanh nghiệp ngoại quốc. IBM và nhiều công ty khác tiếp tục mở rộng đầu tư ở Trung Quốc, nhưng có lẽ có một giới hạn về số lượng trộm cắp sở hữu trí tuệ mà các công ty Mỹ chịu đựng được, đó là chưa nói tới những người Mỹ mà hệ thống lưới điện, đường ống dẫn khí đốt và email, tất cả đều là nạn nhân của các cuộc tấn công tin học không ngừng của Trung Quốc .</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Lời kêu gọi rõ ràng nhất để xem xét lại chính sách Trung Quốc đến từ một bài nghiên cứu của Hội đồng Quan hệ Đối ngoại (CFR) gần đây do nhà cựu ngoại giao Mỹ Robert Blackwill và Ashley Tellis biên soạn. Họ viết, sự mong đợi sau bốn thập niên của sự hội nhập Mỹ-Trung đã được chứng minh không thể vận hành được: Trung Quốc không quan tâm đến việc trở thành một “thành viên có trách nhiệm” trong bất kỳ trật tự thế giới tự do nào do Mỹ dẫn đầu, chấm hết! Bắc Kinh muốn kết thúc sự thắng thế của Mỹ ở khu vực Đông Á, một mục tiêu sẽ gây nguy hiểm cho các lợi ích của Mỹ trong vấn đề thương mại tự do, không phổ biến vũ khí hạt nhân, hòa bình và ổn định.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Họ viết, Trung Quốc không phải kẻ thù và chính sách “vây bọc” không thích hợp, nhưng do thận trọng đòi hỏi, phải cố gắng để “hạn chế khả năng Trung Quốc lạm dụng sức mạnh ngày càng tăng của họ”. Vì vậy, thực hiện chính sách “xoay trục” của Obama – di chuyển lực lượng quân sự qua Á châu, hoàn tất Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương – nhưng cũng cần làm nhiều hơn. Họ nói rằng: Loại bỏ mức trần ngân sách cho quốc phòng, duy trì cân bằng hạt nhân, đẩy mạnh phòng thủ tên lửa, mở rộng hợp tác với các đối tác khu vực, nhấn mạnh về tự do hàng hải. Hơn nữa: Thắt chặt giới hạn về chuyển giao công nghệ cho các khách hàng Trung Quốc và thậm chí theo đuổi chính sách “đánh thuế đồng loạt trên mọi hàng hóa Trung Quốc” để trả lời cho việc ăn cắp tin học.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px; text-align: center;">
<span style="color: #003366;"><strong>***</strong></span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Trong bối cảnh này, sự thách thức Trung Quốc vượt xa chuyện xây đảo đang cấp thời gây rất nhiều chú ý. Nhưng khi các đại biểu gặp nhau tại Đối thoại Shangri-La, các nước láng giềng Trung Quốc và các quan chức hàng đầu của Mỹ lên tiếng báo động. Bộ trưởng Quốc phòng Ash Carter cho biết hôm thứ Tư, “Không nên hiểu sai về điều này. Hoa Kỳ sẽ bay, hải hành và hoạt động bất cứ nơi nào luật pháp quốc tế cho phép, như chúng tôi làm trên toàn thế giới”.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;">Phát biểu hùng hồn như thế cho thấy, xuất phát từ một sự đồng thuận hoàn toàn của Washington rằng Trung Quốc đã tự tuyên bố là một đối thủ chiến lược thực sự. Đối xử với Trung Quốc như thế sẽ kéo theo những rủi ro và cơ hội mà các nhà lãnh đạo và cử tri Mỹ chỉ mới bắt đầu suy ngẫm. Nguy cơ là rất lớn, đại diện cho một sự thay đổi chiến lược chưa từng có trong tay chỉ một năm trước đây, hoặc cho cả thời gian 45 năm qua.</span></div>
<div style="line-height: 1.5em; margin-bottom: 15px; padding: 0px;">
<span style="color: #003366;"><em>Ông Feith là </em>là biên tập viên cho trang bình luận của tờ The Wall Street Journal ở Hồng Kông.</span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-85405598406137225372015-06-01T20:40:00.002+07:002015-06-01T20:40:57.458+07:00Các thực tế lịch sử và sự bịa đặt ở Biển Đông<br /><a href="http://nghiencuuquocte.net/author/the-observer/">The Observer</a> <a href="http://nghiencuuquocte.net/2015/06/01/cac-thuc-te-va-su-bia-dat-o-bien-dong/">01/06/2015</a><br /><br /><br /><img src="http://nghiencuuquocte.net/wp-content/uploads/2015/06/92de2523-28d2-4b5a-85d5-ddf8c0620a41-620x372.jpeg" /><br /><br />Nguồn: Bill Hayton, “<a href="http://www.asiasentinel.com/politics/fact-fiction-south-china-sea/">Fact, Fiction and the South China Sea</a>”, Asia Sentinel, 25/05/2015.<br /><br />Biên dịch: Phan Văn Song<br /><br />Chỉ trong vài tuần nữa, các thẩm phán quốc tế sẽ bắt đầu xem xét tính hợp pháp của yêu sách ‘đường chữ U’ của Trung Quốc ở Biển Đông. Nơi sự việc diễn ra sẽ là Toà Trọng Tài Thường Trực tại The Hague và bước đầu tiên của tòa – trong thời gian nghị án vào tháng 7 – sẽ là xét xem liệu ngay cả toà [có quyền] xem xét vụ kiện này hay không.<br /><br />Điều Trung Quốc hi vọng lớn nhất là các thẩm phán sẽ phán quyết chính họ không có thẩm quyền bởi vì nếu không, và vụ kiện của Philippines tiến tới, rất có khả năng Trung Quốc sẽ bị bẽ mặt rất lớn.<br /><br />Philippines muốn Tòa phán quyết rằng, theo Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển (UNCLOS), Trung Quốc chỉ có thể yêu sách chủ quyền và quyền đối với tài nguyên cách lãnh thổ đất liền một khoảng cách nhất định trong biển này. Nếu tòa đồng ý thì điều đó sẽ có tác dụng thu hẹp ‘đường chữ U’ to rộng đó thành một vài vòng tròn có đường kính không quá 24 hải lý (khoảng 50km).<br /><br />Trung Quốc không chính thức tham gia vào vụ kiện, nhưng họ đã đưa ra các tranh luận gián tiếp, đặc biệt là qua ‘văn bản về lập trường’ mà họ công bố cuối tháng 12. Văn bản này lập luận rằng khi chưa có phán quyết của một tòa án khác cho tất cả các yêu sách lãnh thổ cạnh tranh đối với các đảo, đá và rạn san hô khác nhau thì tòa này không nên xét xử vụ kiện của Philippines. Đây là vấn đề mà các thẩm phán sẽ phải xem xét trước tiên.<br /><br />Chiến lược của Trung Quốc trong ‘cuộc chiến pháp lý’ trên Biển Đông là tung ra các lập luận lịch sử để đánh tạt đi các lập luận dựa trên UNCLOS. Trung Quốc ngày càng có vẻ coi UNCLOS không phải là một phương tiện trung tính trong việc giải quyết các tranh chấp mà là một vũ khí phe phái do các nuớc khác nắm lấy để từ chối các quyền tự nhiên của Trung Quốc.<br /><br />Nhưng có một vấn đề lớn đối với Trung Quốc trong việc sử dụng lập luận lịch sử. Hầu như họ không có bất kỳ bằng chứng nào.<br /><br />Đây không phải là ấn tượng mà người đọc bình thường thu được khi đọc hầu hết các bài báo hoặc các báo cáo của các viện nghiên cứu chính sách (think-tank) viết về tranh chấp Biển Đông trong những năm gần đây. Đó là vì hầu như tất cả các bài báo và báo cáo này đều có căn cứ lịch sử dưa trên một số lượng rất nhỏ các bài viết và sách. Đáng lo ngại là việc kiểm tra chi tiết những công trình này gợi ra rằng họ sử dụng các căn cứ không đáng tin cậy để từ đó viết ra những chuyện lịch sử [đuợc cho là] đáng tin cậy.<br /><br />Đây là một trở ngại đáng kể trong việc giải quyết tranh chấp vì việc Trung Quốc đọc nhầm các bằng chứng lịch sử là yếu tố gây bất ổn lớn nhất trong đợt căng thẳng hiện nay. Sau nhiều thập niên giáo dục sai, người dân và lãnh đạo Trung Quốc dường như tin rằng Trung Quốc là chủ sở hữu hợp lẽ tất cả các thực thể địa lý trong biển này- và có thể tất cả các vùng biển ở giữa. Quan điểm này đơn giản là không được các bằng chứng từ thế kỷ 20 hậu thuẫn.<br /><br />Ai kiểm soát quá khứ sẽ kiểm soát tương lai<br /><br />Vấn đề đối với khu vực này là việc giáo dục sai không chỉ giới hạn ở Trung Quốc. Bằng chứng không đáng tin cậy che phủ dòng quan điểm quốc tế về tranh chấp Biển Đông. Nó đang bẻ lệch các đánh giá về tranh chấp này ở cấp cao trong chính phủ – cả ở Đông Nam Á lẫn ở Hoa Kỳ. Tôi sẽ sử dụng ba tài liệu công bố gần đây để minh họa cho quan điểm của mình: hai bài ‘Bình Luận’ năm 2014 của Trường Nghiên Cứu Quốc Tế Rajaratnam ở Singapore do học giả Trung Quốc Li Dexia (Lý Đức Hà) và một người Singapore tên Tan Keng Ta viết<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn1">[1]</a>, một bài thuyết trình năm 2015 của cựu Phó Đại sứ Mỹ tạiTrung Quốc Charles Freeman tại Đại học Brown<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn2">[2]</a> và một bài báo năm 2014 của Trung Tâm Phân Tích Hải Quân có trụ sở tại Hoa Kỳ.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn3">[3]</a><br /><br />Điểm nổi bật về những công trình gần đây này – và chúng chỉ là các ví dụ của một lượng văn liệu lớn hơn nhiều – là chúng tin vào các tài liệu lịch sử công bố nhiều năm trước đây: một số lượng nhỏ các bài viết được công bố trong thập niên 1970, đáng chú ý là tài liệu của Hungdah Chiu và Choon-Ho Park;<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn4">[4]</a> cuốn sách Contest for the South China Sea của Marwyn Samuels năm 1982;<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn5">[5]</a> cuốn sách China’s Ocean Frontier<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn6">[6]</a> của Greg Austin năm 1998 và hai bài báo của Jianmeng Shen [申建明 (Thân Kiến Minh)] công bố năm 1997<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn7">[7]</a> và 2002.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn8">[8]</a><br /><br />Các tài liệu này đã tới chỗ thành ‘kiến thức phổ thông’ (conventional wisdom) về các tranh chấp [ở Biển Đông]. Google Scholar tính ra rằng tài liệu của Chiu và Park được 73 công trình khác trích dẫn, và sách của Samuels là 143. Những công trình có trích dẫn các tác giả này gồm một của Brian Murphy năm 1994<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn9">[9]</a> và những công trình của Jianming Shen năm 1997 và 2002 – rồi tới phiên chúng lại được trích dẫn tương ứng bởi 34 và 35 công trình khác và bởi Chi-kin Lo mà cuốn sách của ông lại được 111 công trình khác nữa trích dẫn.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn10">[10]</a> Đối với hầu hết các diễn giải lịch sử, Lo dựa vào Samuels một cách rõ rệt, thực sự ca ngợi ông vì “xử lý tỉ mỉ các dữ liệu lịch sử” (p.16). Đô Đốc (về hưu) Michael McDevitt khi viết lời mở đầu cho bài viết của CNA, lưu ý rằng quyển Contest for the South China “ vẫn đứng rất vững cho tới khoảng 40 năm nữa.”<br /><br />Những công trình này là những nỗ lực đầu tiên giảng giải lịch sử của các tranh chấp cho người xem nói Tiếng Anh. Chúng có một số đặc điểm chung:<br />Chúng được viết bởi các chuyên gia về luật quốc tế hay khoa học chính trị chứ không phải là nhà sử học về biển của khu vực này.<br />Chúng thường thiếu các tham khảo từ nguồn tài liệu gốc (primary source material)<br />Chúng có xu hướng dựa vào các nguồn trên báo chí Trung Quốc mà các nguồn này lại không đưa ra nguồn tham khảo nào từ các bằng chứng ban đầu hoặc từ các công trình có tham khảo các nguồn này<br />Chúng có xu hướng trích dẫn các bài báo nhiều năm sau đó như là bằng chứng có thật<br />Chúng thường thiếu thông tin bối cảnh lịch sử<br />Chúng được viết bởi tác giả có các quan hệ mạnh mẽ với Trung Quốc<br /><br />Các công trình ban đầu về tranh chấp<br /><br />Việc viết về các tranh chấp ở Biển Đông bằng tiếng Anh nổi lên như hậu quả trực tiếp của ‘Trận đánh ở quần đảo Hoàng Sa’ vào tháng 1 năm 1974, khi quân đội Trung Quốc đuổi quân đội Việt Nam Cộng Hòa (‘Nam Việt Nam’) ra khỏi nửa phía Tây của quần đảo này.<br /><br />Các phân tích đầu tiên mang tính báo chí, trong đó có một bài của Cheng Huan, lúc đó là một sinh viên luật người Malaysia gốc Hoa ở London mà bây giờ là một khuôn mặt pháp lý cao cấp tại Hong Kong, trong ấn bản tháng sau đó của Far Eastern Economic Review (Tạp Chí Kinh Tế Viễn Đông).<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn11">[11]</a> Trong bài đó, ông phát biểu rằng, “yêu sách lịch sử của Trung Quốc [đối với quần đảo Hoàng Sa] rất vững chải về mặt tài liệu ghi chép (well documented) và đi ngược về quá khứ xa xưa rất nhiều năm, rằng sẽ gần như bất khả để bất kỳ nước nào khác đưa ra một phản yêu sách có ý nghĩa.” Lời thẩm định của một sinh viên còn non choẹt đã được chuẩn nhận trích dẫn trong cuốn sách ‘China’s Policy Towards Territorial Dispute’ của Chi-Kin Lo xuất bản năm 1989.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn12">[12]</a><br /><br />Các công trình có tính học thuật đầu tiên xuất hiện năm sau đó. Chúng gồm một bài viết của Tao Cheng cho Tạp Chí Luật Quốc Tế Texas<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn13">[13]</a> và một bài khác của Hungdah Chiu và Choon-Ho Park cho Ocean Development & International Law.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn14">[14]</a> Năm sau, Viện Nghiên Cứu Châu Á tại Hamburg xuất bản một chuyên khảo của học giả Đức Dieter Heinzig có tựa là ‘Disputed islands in the South China Sea’ (Các đảo tranh chấp ở Biển Đông).<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn15">[15]</a> Đây là những bài viết mở đuờng nhưng nội dung – và do đó phân tích của chúng- còn xa mới có tính trung lập.<br /><br />Bài của Cheng chủ yếu dựa vào nguồn của Trung Quốc với các thông tin bổ sung từ báo chí Mĩ. Các nguồn chính của Trung Quốc là các tạp chí thương mại hồi thập niên 1930, đáng chú ý là các số của tạp chí Wai Jiao Ping Lun [外交评论 (Ngoại Giao Bình Luận)] ở Thượng Hải năm 1933 và năm 1934 và Xin Ya Xiya yue kan [新亚细亚月刊 (Tân Á Tế Á Nguyệt San: Nguyệt san Châu Á mới)] năm 1935. Các nguồn này được bổ sung bằng các tài liệu từ tạp chí tin tức hàng thángMing Pao [明报 (Minh Báo)] ở Hong Kong năm 1973 và năm 1974. Các báo khác được trích dẫn bao gồm Kuo Wen Chou Pao [国文周报 (Quốc Văn Chu Báo: Tuần Báo Quốc Văn)], xuất bản tại Thượng Hải từ năm 1924 đến 1937, Renmin Ribao [Nhân Dân Nhật Báo] và New York Times. Cheng không tham khảo bất kỳ nguồn nào của Pháp, Việt Nam hoặc Philippines, ngoại trừ một bài báo từ La Geographie (Địa Lí) năm 1933 đã được dịch và in lại trong Wai Jiao Ping Lun.<br /><br />Bài báo của Hungdah Chiu và Choon-Ho Park cũng dựa trên các nguồn tương tự. Trong những phần cốt lõi, bài viết trích dẫn bằng chứng dựa trên các bài báo được xuất bản vào năm 1933 trong Wai Jiao Ping Lun<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn16">[16]</a> và Wai Jiao Yue Bao [外交月报 (Ngoại Giao Nguyệt Báo)]<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn17">[17]</a>, vàFan-chih Yueh-k’an [方志月刊 (Phuơng Chí Nguyệt San)] năm 1934<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn18">[18]</a> cũng như Kuo-wen Chou Pao (Quốc Văn Chu Báo) năm 1933 và Wai-Chiao-pu kung-pao [外教部公宝(Ngoại Giao Bộ Công Báo: Công báo Bộ Ngoại Giao)] của chính phủ Trung Quốc.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn19">[19]</a> Nó bổ sung thông tin này với các tài liệu thu thập được từ quyển Nan-hai chu-tao ti-li chih lūeh [南海诸岛地理志略 (Nam Hải chư đảo địa lý chí lược)] của Cheng Tzu-Yueh [郑资约 (Trịnh Tư Ước)] xuất bản năm 1948 ở Thượng Hải,<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn20">[20]</a> và các tuyên bố của chính phủ Trung Hoa Dân Quốc (Trung Hoa Dân Quốc) từ năm 1956<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn21">[21]</a> đến 1974.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn22">[22]</a><br /><br />Chiu và Park có sử dụng một số tài liệu tham khảo của Việt Nam, đặc biệt là 8 thông cáo báo chí hay các bảng kê sự kiện do Tòa Đại Sứ Việt Nam Cộng Hòa ở Washington đưa ra. Họ cũng tham khảo một số “tài liệu chưa được công bố thuộc sở hữu của hai tác giả.” Tuy nhiên, phần lớn nguồn của họ là từ báo chí Trung Quốc.<br /><br />Viết một năm sau đó, Dieter Heinzig dựa vào, đặc biệt là các ấn bản của hai tạp chí Hong KongCh’i-shih nien-tai [七十年代 (Thất thập niên đại)] và Ming Pao [明报 (Minh Báo)]<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn23">[23]</a> xuất bản lần lượt vào tháng 3 và tháng 5 năm 1974.<br /><br />Điều quan trọng là tất cả những bài viết nền tảng này đã được sử dụng làm tài liệu tham khảo cơ bản cho các bài báo Trung Quốc xuất hiện trên truyền thông vào những thời điểm khi thảo luận về Biển Đông đã bị chính trị hóa cao độ. Năm 1933 là năm mà Pháp chính thức sáp nhập các thực thể địa lý thuộc quần đảo Trường Sa – kích động sự giận dữ lan rộng ở Trung Quốc, 1956 là năm mà doanh nhân Tomas Cloma của Philippines tuyên bố hầu hết quần đảo Trường Sa là vùng đất tự do “Freedomland” của chính mình – kích động các phản yêu sách của Trung Hoa Dân Quốc, Trung Quốc và Việt Nam Cộng Hòa; và 1974 là năm có trận đánh Hoàng Sa.<br /><br />Các bài báo được công bố trong ba thời kỳ này không thể được xem là các nguồn trung lập và vô tư về bằng chứng thực tế mà cần phải được xem là những tài liệu phe phái ủng hộ các quan điểm quốc gia cụ thể. Điều này không có ý nói rằng các tài liệu đó sẽ tự động không chính xác mà cần phải thận trọng kiểm chứng những điều chúng khẳng định với các nguồn tài liệu gốc. Đây không phải là điều mà các tác giả đã làm.<br /><br />Khuôn mẫu do Cheng, Chiu và Park và Heinzig thiết lập sau đó đã được lặp lại trong cuốn sáchContest for the South China Sea của Marwyn Samuels.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn24">[24]</a> Chính Samuels tự thừa nhận sự thiên vị Trung Quốc trong các nguồn của ông trong Lời Mở Đầu của cuốn sách, khi ông nói “đây không phải là một nghiên cứu chủ yếu về lịch sử trên biển, chính sách đại dương hoặc lợi ích của Việt Nam hay Philippines ở Biển Đông. Thay vào đó, ngay cả khi với các yêu sách và phản yêu sách khác nhau được bàn luận khá dài, mối quan tâm cuối cùng ở đây là về tính chất thay đổi trong chính sách đại dương của Trung Quốc.” Kết hợp các vấn đề lại, Samuels thừa nhận rằng nghiên cứu Châu Á của ông chủ yếu trong kho lưu trữ của Đài Loan. Tuy nhiên, các hồ sơ chính yếu liên quan đến hành động của Trung Hoa Dân Quốc ở Biển Đông trong đầu thế kỷ 20 chỉ được giải mật năm 2008/9, sau khi công trình của ông được công bố khá lâu.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn25">[25]</a><br /><br />Có một sự bùng nổ về việc viết lịch sử vào cuối thập niên 1990. Nhà địa lý Daniel Dzurek, cựu nhân viên Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ sau trở thành nhà tư vấn trong lĩnh vực dầu khí đã viết một bài báo cho Đơn vị Nghiên cứu các Ranh giới Quốc tế của Đại học Durham vào năm 1996 và cuốn sách của một nhà phân tích Úc Greg Austin xuất bản vào năm 1998. Phần lịch sử của Austin tham khảo sách của Samuels, các bài viết của Chiu và Park, tài liệu có tên ‘Chủ quyền không thể tranh cãi của Trung Quốc đối với quần đảo Tây Sa và Nam Sa’ do Bộ Ngoại Giao Trung Quốc công bố tháng 1 năm 1980<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn26">[26]</a> và một bài viết của Lin Jinzhi (Lâm Kim Chi) trên tờ Nhân Dân.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn27">[27]</a> Cuốn sách của Dzurek cũng tương tự.<br /><br />Người đóng góp quan trọng kế tiếp cho cách tường thuật này là một giáo sư luật Mỹ gốc Hoa, Jianming Shen thuộc Trường Luật Đại học St. John ở New York. Năm 1997, ông công bố một bài viết then chốt trong Hastings International and Comparative Law Review. Giống như Tạp Chí Luật quốc tế Texas, Tạp Chí này là một ấn phẩm do sinh viên biên tập. Hầu như không cần phải nói rằng ban biên tập gồm các sinh viên khó có thể là cơ quan tốt nhất để giám sát các công trình về lịch sử biển Châu Á. Tiếp sau bài viết này, Shen có một bài thứ hai trong một tạp chí có uy tín hơn, The Chinese Journal of International Law – mặc dù trong nhiều mục nó chỉ đơn giản là tham khảo bài viết thứ nhất.<br /><br />Hai bài viết của Shen đặc biệt có ảnh hưởng – chẳng hạn bài của CNA 2014 dẫn ít nhất là 170 lần hai bài này. Tuy nhiên, khi kiểm tra lại nguồn thì thấy rõ hai bài này cũng đáng nghi như các bài có trước. Các mục về lịch sử nhằm cung cấp các bằng chứng cho bài năm 1997 của ông dựa phần lớn vào hai nguồn. Một là một cuốn sách của Duanmu Zheng [端木正 (Đoan Mộc Chính)] có tên Guoji Fa [Quốc Tế Pháp (Luật quốc tế)] do nhà xuất bản Đại Học Bắc Kinh xuất bản năm 1989 (đuợc tham chiếu ít nhất 18 lần).<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn28">[28]</a> Năm sau Duanmu chính thức trở thành quan chức pháp luật đứng thứ hai ở Trung Quốc – Phó Chánh Án Toà án Nhân dân Tối cao của Trung Quốc – và sau đó là một trong những người dự thảo Luật Cơ bản của Hong Kong.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn29">[29]</a> Nói cách khác, ông là một quan chức cấp cao của nhà nước Trung Quốc. Nguồn sử liệu chính khác của Shen là một tập hợp các bài từ một hội nghị chuyên đề về các đảo ở Biển Đông do Viện Chiến lược Phát triển Biển, một bộ phận của Cục Hải Dương Quốc Gia Trung Quốc, tổ chức năm 1992 (đuợc tham chiếu dẫn ít nhất 11 lần). Có vẻ còn hơn là trớ trêu rằng tài liệu do Cục Quản Lý Hải dương Quốc Gia làm ra và tiếp đó được các cơ quan pháp lý của Trung Quốc xào nấu thông qua các tác phẩm của giáo sư Shen và của Trung Tâm Phân Tích Hải Quân lúc đó mà bây giờ lại trở thành một thành phần trong hiểu biết của Lầu Năm Góc về lịch sử Biển Đông.<br /><br />Không ai trong số các tác giả được nói tới cho đến giờ là chuyên gia về lịch sử biển ở Biển Đông mà là các nhà khoa học chính trị (Cheng và Samuels), luật sư (Chiu và Park và Shen) hoặc chuyên gia quan hệ quốc tế (Heinzig và Austin). Như một quy luật, các công trình của họ không kiểm tra tính toàn vẹn của các lời văn mà họ trích dẫn, và họ cũng không bàn luận về bối cảnh mà chúng được tạo ra. Đặc biệt Cheng cùng với Chiu và Park lại đưa vào các khái niệm lỗi thời – chẳng hạn như ‘đất nước’ (country) để mô tả quan hệ tiền hiện đại giữa các thực thể chính trị xung quanh Biển Đông – cho những giai đoạn mà các quan hệ chính trị rất khác biệt với các quan hệ đang có hiện nay.<br /><br />Cũng đáng chú ý là Cheng, Chiu và Shen đều là người gốc Hoa. Cheng và Shen đều tốt nghiệp LLB (Cử Nhân Luật) tại Đại học Bắc Kinh. Chiu tốt nghiệp Đại học Quốc gia Đài Loan. Dù điều này tất nhiên không tự động làm cho họ thành thiên vị, nhưng sẽ hợp lý để cho rằng họ quen thuộc với các tài liệu của Trung Quốc và các quan điểm của Trung Quốc nhiều hơn. Cả Samuels lẫn Heinzig đều là những học giả về Trung Quốc.<br /><br />Bằng chứng có lổ hổng<br /><br />Hầu như không đáng ngạc nhiên rằng những tài liệu bằng tiếng Anh đầu tiên về tranh chấp [Biển Đông], được viết như thể chúng do các tác giả Trung Quốc viết và dựa trên các nguồn của Trung Quốc, ủng hộ lập luận của Trung Quốc. Cheng đánh giá (p. 277) rằng “có lẽ an toàn để nói rằng vị thế của Trung Quốc trong tranh chấp các đảo ở Biển Đông là một ‘yêu sách vượt trội hơn cả’.” Chiu và Park (p.20) kết luận rằng “Trung Quốc có yêu sách chủ quyền đối với quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa (Spratlies [nguyên văn]) mạnh mẽ hơn Việt Nam.” Có thể thấy rõ quan điểm của Shen qua tựa hai bài báo của ông ta: ‘Các quy tắc của luật quốc tế và bằng chứng lịch sử hậu thuẫn quyền sở hữu của Trung Quốc đối với các đảo ở Biển Đông’ và ‘Chủ quyền của Trung Quốc đối với các đảo ở Biển Đông.’<br /><br />Những lời phán này vẫn còn có ảnh hưởng tới ngày nay: chẳng hạn chúng đã được các bài viết của Li và Tan năm 2014 trích dẫn. Tuy nhiên, khi xem xét cặn kẽ hơn các bằng chứng mà họ dựa vào thì sẽ thấy chúng sai lầm trầm trọng. Những bài viết vào năm 1933, 1956 và 1974 không nên được coi là bằng chứng trung lập mà là các bài đọc có tính phe phái về lịch sử tranh chấp.<br /><br />Bài viết này không có chỗ để nêu lên tất cả những khẳng định mà các tác giả đã đưa ra về các sự kiện trước thế kỷ 19. Tóm lại, các điều Cheng, Chiu và Park, Samuels và Shen đưa ra đều có cùng giả định chung: đó là Trung Quốc luôn luôn chiếm ưu thế hải quân, thương mại và khả năng đánh cá ở Biển Đông. Chẳng hạn như Cheng đã nêu như thế này, “Nó là một phần quan trọng của tuyến đường biển từ Châu Âu đến Phương Đông kể từ thế kỷ thứ 16, là nơi trú ẩn cho ngư dân Đảo Hải Nam, và là cửa ngõ cho các thương gia Trung Quốc từ miền Nam Trung Quốc đến Đông Nam Á kể thời xa xưa” (p.266).<br /><br />Lịch sử dựa vào thực tiễn Biển Đông nhiều hơn gợi cho thấy tình hình phức tạp hơn nhiều. Các công trình của các nhà sử học Leonard Blussé, Derek Heng, Pierre-Yves Manguin, Roderich Ptak, Angela Schottenhammer, Li Tana, Nicholas Tarling và Geoff Wade đã cho thấy việc sử dụng biển trong thời tiền hiện đại đa phương hơn rất nhiều. Tàu thuyền và các thương nhân Trung Quốc hầu như không có vai trò trong giao thương đường biển cho mãi đến thế kỷ thứ 10 và thậm chí sau đó cũng chưa bao giờ chiếm ưu thế mà sử dụng biển chung với người Malaysia, Ấn Độ, Ả Rập và Châu Âu. Nghiên cứu của François-Xavier Bonnet,<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn30">[30]</a> Ulises Granados<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn31">[31]</a> và Stein Tønnesson<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn32">[32]</a> cho thấy mô thức tương tự đã kéo dài tới thế kỷ 20 như thế nào.<br /><br />Nhiều tài liệu tiết lộ hồi đầu thế kỷ 20 cho thấy rằng nhà nước Trung Quốc gặp khó khăn rất lớn trong việc kiểm soát ngay cả bờ biển của chính mình, và hoàn toàn không có khả năng triển khai thẩm quyền tới các đảo cách xa hàng trăm cây số ngoài khơi. Ví dụ, hai bài báo trên The Times ở London tháng 1 năm 1908 mô tả sự bất lực của chính quyền Trung Quốc trong việc kiểm soát ‘cướp biển’ ở sông Tây Giang – trong nội địa ở Quảng Châu.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn33">[33]</a> Một bài báo trên tờ The Examiner của Australia năm 1909 cho chúng ta biết rằng người nước ngoài (“hai người Đức, một người Nhật, và một số người Malaysia”) đã bắt đầu các hoạt động khai mỏ trên đảo Hải Nam mà không có cơ quan chức năng nào phát hiện cho đến mãi sau này.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn34">[34]</a><br /><br />Điều mà các tài liệu này bộc lộ là một Biển Đông cho đến giữa thế kỷ 20 cơ bản vẫn không ai cai quản trừ các can thiệp khi cần của các cường quốc nước ngoài để chống cướp biển. Chỉ trong năm 1909, sau vụ tranh cãi xung quanh việc nhà khai thác phân chim Nhật Nishizawa Yoshiji chiếm đảo Pratas [Trung Quốc gọi là Đông Sa] thì nhà chức trách Trung Quốc mới trở nên quan tâm đến các đảo ngoài khơi.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn35">[35]</a><br /><br />Việc phản đối các cuộc khảo sát của Đức<br /><br />Tuy nhiên, Samuels (p. 52) cho rằng có thể xem Trung Quốc đã ngầm yêu sách quần đảo Trường Sa từ năm 1883 khi (theo trình bày của ông) chính phủ nhà Thanh chính thức phản đối đoàn khảo sát (có nhà nước bảo trợ) của Đức tới quần đảo Trường Sa. Khẳng định này lấy nguồn từ số tháng 5 năm 1974 của tạp chí tháng Ming Pao của Hong Kong mà không có bằng chứng bổ trợ nào khác. Chiu và Park (trong chú thích 47) quy nó về một bài báo trong Wai Jiao Yue Bao năm 1933, tức viết ra sau sự kiện đang nghi vấn này những 50 năm,<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn36">[36]</a> Heinzig cũng trích dẫn cùng số Ming Pao mà Samuels dựa vào để nói rằng đoàn khảo sát Đức năm 1883 thực sự đã rút đi sau khi có phản đối của Trung Quốc.<br /><br />Điều khẳng định này có vẻ rất khó xảy ra bởi vì các nhà khảo sát Đức đã lập bản đồ quần đảo Hoàng Sa (không phải Trường Sa) từ năm 1881 đến năm 1883, hoàn tất công việc và sau đó đã xuất bản một hải đồ. Ấn bản tiếng Pháp của hải đồ đó được xuất bản năm 1885.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn37">[37]</a><br /><br />Công ước Pháp-Thanh [Sino-Tonkin] 1887<br /><br />Samuels lập luận rằng công ước Pháp – Thanh 1887 do chính phủ Pháp đàm phán, trên danh nghĩa là thay mặt cho cho Bắc Kỳ [Tonkin], cho ra một thỏa thuận quốc tế phân các đảo này [Hoàng Sa và Trường Sa] cho Trung Quốc (p. 52). Điều 3 của Công ước quả thực có phân các đảo phía Đông kinh tuyến Paris 105° 43′ cho Trung Quốc. Nhưng Samuels và các tác giả khác không để ý rằng Công Ước này áp dụng cho Bắc Bộ – khu vực phía Bắc của vùng đất bây giờ là Việt Nam và do đó chỉ có thể liên quan đến các đảo trong Vịnh Bắc Bộ. Quần Đảo Hoàng Sa và Trường Sa nằm lệch xa về phía Nam trong khu vực mà lúc đó là lãnh địa của An Nam (Trung Kỳ) và Nam Kì không thuộc phạm vi của Công Ước.<br /><br />Bí ẩn của chuyến đi năm 1902<br /><br />Ngoài ra còn xuất hiện một số nhầm lẫn về thời gian của chuyến đi đầu tiên của các quan chức Trung Quốc tới quần đảo Hoàng Sa. Samuels (p. 53), tin vào của bài viết trên Ming Pao năm 1974, cho chuyến đi đó là vào năm 1902 với chuyến đi thứ hai vào năm 1908. Austin và Dzurek viết theo Samuels trong sự việc này. Li và Tan (2014) cũng khẳng định là năm 1902, cùng với một chuyến đi riêng biệt khác vào năm 1907. Cheng cho nó là vào năm 1907, dựa trên một số tài liệu tham khảo năm 1933<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn38">[38]</a> như Chiu và Park đã làm, hai tác giả này dẫn một ấn bản năm 1933 của Kuo-wen chou -pao.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn39">[39]</a> Tuy nhiên, trái ngược với các tường thuật này, được viết sau cái cho là các sự kiện mà họ định mô tả tới 26 và 72 năm, việc khảo sát báo chí cùng thời đó cho thấy khá rõ rằng các chuyến đi diễn ra vào năm 1909.<br /><br />Có lý do chính đáng cho sự nhầm lẫn về chuyến đi năm 1902 này. Vào tháng 6 năm 1937, trưởng khu hành chính số 9 của Trung Quốc, Huang Qiang, đã được phái đến quần đảo Hoàng Sa thực hiện một nhiệm vụ bí mật – một phần là để kiểm tra xem có hoạt động của người Nhật trên các đảo hay không.<br /><br />Nhưng ông cũng có một nhiệm vụ khác – mà một phụ lục bí mật kèm báo cáo của ông cho thấy rõ. Một đoạn trích của phụ lục này đã được Ủy ban Địa Danh Tỉnh Quảng Đông in lại vào năm 1987.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn40">[40]</a> Tàu của ông chở theo 30 cột mốc (marker) bằng đá – một số ghi năm 1902, một số ghi năm 1912 và một số khác ghi năm 1921. Trên Cồn Bắc, họ chôn 2 cột ghi năm 1902 và 4 cột ghi năm 1912; trên Đảo Linh Côn (Lincoln), toán công tác chôn 1 cột ghi năm 1902, 1 cột ghi năm 1912 và 1 cột ghi năm 1921 và trên đảo Phú Lâm, 2 cột ghi năm 1921. Cuối cùng, trên Đảo Đá (Rocky), họ chôn 1 cột mốc duy nhất ghi năm 1912.<br /><br />Các cột mốc này bị quên lãng cho mãi đến năm 1974 khi mà, sau trận đánh Hoàng Sa, chúng được tìm thấy và ‘khám phá’ này được làm ầm ĩ trên báo chí Hồng Kông – như Ming Pao. Chuyến đi năm 1902 không hề tồn tại này sau đó lại đi vào sử sách. Chỉ tới bây giờ nó mới bị nhà địa lý học người Pháp làm việc ở Manila Francois-Xavier Bonnet vạch trần.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn41">[41]</a><br /><br />Tên các đảo<br /><br />Trong bài viết năm 1997, Shen khẳng định Chính phủ Trung Hoa Dân Quốc ‘thẩm tra lại tên các đảo ở biển Nam Trung Quốc’ năm 1932. Trên thực tế ủy ban chính phủ đó chỉ đơn giản dịch hay phiên âm tên Tiếng Anh hoặc tên quốc tế hiện có. Kết quả là một số trong những cái tên tiếng Trung tiếp tục vinh danh các nhà khảo sát Anh vốn lập bản đồ các thực thể địa lý này lần đầu tiên. Trong quần đảo Hoàng Sa có Ling yang Jiao [Linh Dương Tiêu] – dịch từ Antelope Reef (Đá Hải Sâm) – vốn được đặt tên theo tàu khảo sát Antelope của Anh. Jin Yin Dao [Kim Ngân Đảo] – Money Island (Đảo Quang Ảnh) – không phải được đặt tên theo tiền và bạc – mà theo tên tổng giám sát William Taylor Money của Bombay Marine – đoàn tàu của Công ti Đông Ấn.<br /><br />Phản đối ngoại giao năm 1933?<br /><br />Một lập luận vốn là chìa khóa cho yêu sách của Trung Quốc đối với quần đảo Trường Sa là việc khẳng định thường được lặp đi lặp lại rằng Trung Hoa Dân Quốc đã chính thức phản đối Chính Phủ Pháp sau khi nước này chính thức sáp nhập một số thể địa lý trong quần đảo Trường Sa vào ngày 26 tháng 7 năm 1933. Điều chắc chắn đúng là sự sáp nhập gây kinh ngạc trong chính phủ và nỗi tức giận dân tộc chủ nghĩa trong công chúng. Tuy nhiên, có chăng một phản đối chinh thức đã được đưa ra?<br /><br />Tao Cheng, trong bài báo năm 1975, dẫn một bài viết trong Xin Ya Ya Xi Yue Kan [Hsin-ya-hsi-ya Yueh kan (Tân Á Tế Á Nguyệt San)], ra hai năm sau đó, năm 1935.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn42">[42]</a> Chiu và Park nêu trong một chú thích rằng “có bằng chứng rằng Trung Quốc cũng phản đối.” Họ tham khảo bài viết của Cho Min trong Wai-Chiao Yueh-pao [Ngoại Giao Nguyệt Báo],<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn43">[43]</a> và một cuốn sách Nan-hai-chu tao ti-li chih- lūeh [Nam Hải chư đảo địa lí chí lược] năm 1948 của Cheng Tzu-Yueh.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn44">[44]</a><br /><br />Tuy nhiên, họ thừa nhận rằng “Ngày Trung Quốc đưa ra phản đối không có nêu trong cuốn sách của Cheng, và cũng không được nói tới trong ‘Bản ghi nhớ về bốn quần đảo lớn của nước Trung Hoa Dân Quốc ở Biển Đông’ do Bộ Ngoại Giao Trung Hoa Dân Quốc công bố vào tháng 2 năm 1974. Xem Lien-ho-pao [联合报 (Liên Hiệp Báo)], ấn bản nước ngoài, 25 tháng 2 năm 1974, p. 3.”<br /><br />Điều khẳng định này xuất hiện trong bài thuyết trình của Đại Sứ Freeman và trong bài của CNA – bài này trích dẫn Shen. Trong bài báo năm 1997, Shen trích dẫn hai nguồn: Cheng, và Chiu và Park – nhưng như chúng ta đã thấy – các tác giả này không nêu ra bất kỳ tài liệu tham khảo nào cho khẳng định của mình. Trong bài báo năm 2002, Shen dẫn các bài viết của hội nghị chuyên đề của Cục Hải Dương Quốc Gia.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn45">[45]</a> Những bài viết này không tìm thấy bên ngoài Trung Quốc, nhưng có bằng chứng tốt rằng tất cả các công trình này đều chỉ đơn giản là sai.<br /><br />Francois-Xavier Bonnet đã tìm được hồ sơ của Mỹ cho thấy rằng ngay sau công bố của Pháp chính phủ Trung Quốc đã yêu cầu viên lãnh sự ở Manila, ông Kuan-ling Kwong đến hỏi chính quyền thực dân Mỹ về bản đồ có vẽ vị trí của các đảo đó. Chỉ sau đó chính phủ ở Nam Kinh mới hiểu được rằng những đảo này không thuộc quần đảo Hoàng Sa và sau đó đã quyết định không đưa ra bất kỳ phản đối chính thức nào.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn46">[46]</a><br /><br />Theo Bonnet, nguyên do của việc này có thể thấy rõ từ biên bản của cuộc họp của Hội đồng quân sự Trung Hoa Dân Quốc vào ngày 1 tháng 9 năm 1933, “Tất cả các nhà địa lý chuyên nghiệp của chúng ta nói rằng Đảo Tri Tôn [thuộc Hoàng Sa] là đảo cực nam của lãnh thổ của chúng ta.”<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn47">[47]</a>Trung Hoa Dân Quốc quyết định rằng họ không có yêu sách trong quần đảo Trường Sa vào thời điểm đó và do đó không có gì để phản đối.<br /><br />Nghiên cứu của Chris Chung, một nghiên cứu sinh người Canada, đã phát hiện ra rằng cho tới năm 1946, các hồ sơ của Trung Hoa Dân Quốc đã dẫn chứng việc Trung Quốc phản đối chính thức vào năm 1933 như thể nó là có thật. Điều này sau đó đã trở thành cách biện minh của Trung Quốc cho việc ‘đòi lại’ những đảo này từ tay Nhật Bản sau Thế Chiến II.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn48">[48]</a><br /><br />Tóm lại, những gì có vẻ như đã xảy ra là hơn 13 năm sau khi Pháp sáp nhập các đảo, một hiểu biết khác biệt về những gì đã xảy ra vào năm 1933 đã hình thành vững chắc trong giới cầm quyền Trung Hoa Dân Quốc. Theo tôi đoán, các quan chức Trung Quốc nhầm lẫn một phản kháng có thật năm 1932 về hoạt động của Pháp ở quần đảo Hoàng Sa với một phản kháng năm 1933 không hề tồn tại về quần đảo Trường Sa.<br /><br />Các cuộc khảo sát trong thập niên 1930<br /><br />Trong bài báo năm 2002, Shen cho rằng Trung Hoa Dân Quốc, “đã tổ chức ba đợt khảo sát quy mô lớn cùng các hoạt động đặt tên lại tương ứng vào năm 1932, 1935 và 1947” (p.107) nhưng không có công việc khảo sát nào đã được thực hiện ở quần đảo Trường Sa mà chỉ là việc sao chép lại bản đồ quốc tế. Điều này có vẻ là lý do tại sao Trung Hoa Dân Quốc đã dịch sai tên của James Shoal [Bãi Ngầm James] – ban đầu gọi nó là Zengmu Tan [曾母滩 Tăng Mẫu Than)]. Zeng-mu chỉ đơn giản là phiên âm của từ James. Tan [滩 (than)] có nghĩa là bãi cát, trong khi thực tế thì ‘shoal’ là bãi ngầm. Qua việc dịch sai đơn giản này một mảnh đáy biển đã trở thành một đảo và được coi là lãnh thổ cực nam của Trung Quốc cho đến tận hôm nay – dù nó không tồn tại! Những cái tên đó đã được Trung Hoa Dân Quốc sửa đổi lại năm 1947 (lúc đó Zengmu Tan trở thànhZengmu Ansha – [暗沙 (ám sa: rạn san hô ngầm)]) và Trung Quốc chỉnh lại một lần nữa năm 1983.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn49">[49]</a><br /><br />Tuyên bố Cairo<br /><br />Shen (2002 p. 139), và Li và Tan (2014 ) lập luận theo đúng Bộ Ngoại giao Trung Quốc rằng theo Tuyên bố Cairo 1943, các đồng minh thời chiến đã trao các đảo ở Biển Đông cho Trung Quốc. Bài của CNA bàn luận về khẳng định này và rạch ròi bác bỏ nó trên cơ sở rằng,<br /><br /><br />Tuyên bố Cairo, như được củng cố bởi Tuyên Ngôn Potsdam, chỉ quy định rằng Trung Quốc sẽ thu hồi lại Mãn Châu, Formosa [Đài Loan], và Pescadores [Quần đảo Bành Hồ] sau chiến tranh. Câu tiếp theo chỉ đơn giản nói rằng Nhật Bản sẽ bị trục xuất khỏi các ‘vùng lãnh thổ khác’ mà họ đã chiếm bằng bạo lực, nhưng không chỉ ra rằng những ‘vùng lãnh thổ khác’ đó sẽ được trả lại cho Trung Quốc. Dù không được nêu cụ thể, kết luận hợp lý duy nhất là những ‘vùng lãnh thổ khác’ bao gồm cả quần đảo Trường Sa và quần đảo Hoàng Sa, vốn đã bị đoạt lấy bằng bạo lực từ tay Pháp chứ không phải từ tay Trung Quốc. (p. 97)<br /><br />Tuy nhiên, Freeman (2015) lập luận rằng vì nhà chức trách Nhật Bản sáp nhập quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa vào tỉnh Đài Loan nên Tuyên bố Cairo trả chúng cùng với phần còn lại của ‘Tỉnh Đài Loan’ về cho Trung Quốc. Nhưng Tuyên bố không đề cập đến từ ‘Đài Loan.’ Nó nói về Formosa và Pescadores. Kết luận hợp lý là đồng minh chỉ đồng ý rằng hai quần đảo cụ thể này [Formosa và Pescadores] sẽ được trả lại cho Trung Quốc.<br /><br />Nhật Bản đầu hàng ở quần đảo Hoàng Sa<br /><br />Cả bài của CNA lẫn bài thuyết trình của Đại Sứ Freeman đều chuyển tải khẳng định rằng quân đội Trung Quốc tiếp nhận sự đầu hàng của các đơn vị của Nhật Bản trú đóng tại quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa vào cuối Thế Chiến II. Freeman lập luận rằng Hải Quân Mỹ thực sự đã chở lực lượng Trung Hoa tới hai quần đảo đó cho mục đích này. Trong trao đổi riêng với tác giả, ông đã không thể cung cấp bất kỳ bằng chứng bổ trợ nào cho khẳng định đó.<br /><br />Dựa trên những bằng chứng từ kho lưu trữ của quân đội Mỹ và Úc, khẳng định đó khó có vẻ là sự thật. Trong chiến tranh, Nhật Bản đã có các căn cứ quân sự trên Đảo Hoàng Sa (Pattle) và Phú Lâm (Woody) thuộc quần đảo Hoàng Sa và Đảo Ba Bình (Itu-Aba) thuộc quần đảo Trường Sa. Đảo Phú Lâm bị tàu ngầm USS Pargo pháo kích ngày 6 tháng 2 năm 1945<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn50">[50]</a> và ngày 8 tháng 3 máy bay Mỹ ném bom đảo này cùng với Đảo Hoàng Sa.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn51">[51]</a> Khi tàu ngầm USS Cabrilla ghé Đảo Phú Lâm vào ngày 2 tháng 7, cờ tam tài [ba màu] của Pháp còn đang treo, nhưng lúc đó cũng có với một lá cờ trắng [mặt trời] ở trên nó.<a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_edn52">[52]</a><br /><br />Ba Bình đã bị máy bay Mỹ ném bom xăng ngày 1 tháng 5 năm 1945. Sáu tháng sau đó, Hải Quân Mỹ đã phái một toán trinh sát đến Ba Bình. Toán này đổ bộ lên đảo ngày 20 tháng 11 năm 1945 và nhận thấy đảo không người – người Nhật đã bỏ đi.<br /><br />Mãi cho đến hơn một năm sau đó – tháng 12 năm 1946 mới có một phái đoàn Trung Hoa Dân Quốc dùng tàu chiến cũ của Mỹ (vừa được chuyển cho Hải Quân Trung Hoa Dân Quốc) mới có thể đi tới được đảo này. (Hai tháng trước đó người Pháp đã đến và khẳng định lại chủ quyền đảo này nhưng điều này hiếm khi được đề cập trong các nguồn Trung Quốc.) Tên tiếng Trung của Ba Bình là Taiping Dao (Thái Bình Đảo), được đặt theo tên tàu chiến chở phái đoàn này. Tàu Taiping trước đây là tàu USS Decker. Điều trớ trêu là nếu như Hoa kỳ không cung cấp những tàu chiến đó thì Trung Quốc sẽ không có yêu sách nào trong quần đảo Trường Sa hiện nay.<br /><br />Kết luận<br /><br />Việc xem xét lại các bằng chứng kiểm chứng được cho thấy một lịch sử về các đảo ở Biển Đông khác biệt với lịch sử có trong hầu hết các tài liệu tham khảo thường được sử dụng. Nhà nước Trung Quốc chỉ bắt đầu quan tâm tới các đảo này từ thế kỷ 20. Chưa có bằng chứng nào về việc có viên chức nhà nước Trung Quốc đến quần đảo Hoàng Sa trước ngày 6 tháng 6 năm 1909 đã được đưa ra. Chỉ trong năm 1933 sự chú ý của quốc gia mới chuyển sang quần đảo Trường Sa – và tại thời điểm đó Trung Hoa Dân Quốc đã quyết định không cố yêu sách quần đảo này. Sự chú ý đã được hồi sinh ngay lập tức sau Thế Chiến II, dựa trên những hiểu lầm về những gì xảy ra vào năm 1933 và lần đầu tiên trong lịch sử một quan chức Trung Quốc đặt chân lên quần đảo Trường Sa vào ngày 12 tháng 12 năm 1946.<br /><br />Năm 1933, 1956, 1974 và hiện nay cũng vậy lịch sử về các đảo này được viết và viết lại. Trong mỗi cuộc khủng hoảng, những người ủng hộ lập trường của Trung Quốc lại công bố những phiên bản mới của lịch sử vốn vẫn tái chế những sai lầm trước đó và đôi khi lại thêm vào trong đó nhiều sai lầm mới của chính họ. Khi mà các cách nhìn nhận này vượt qua rào cản ngôn ngữ nhảy sang tiếng Anh vào giữa thập niên 1970, nền móng lung lay của chúng lại có vẻ rắn chắc đối với những người mới tìm tòi lịch sử lần đầu. Chúng đã được in trên các tạp chí học thuật Phương Tây và ‘trở thành sự thật.’ Nhưng việc xem xét lại các nguồn của chúng làm lộ ra điểm yếu cố hữu của chúng.<br /><br />Không còn đủ thuận lợi cho những người ủng hộ yêu sách của Trung Quốc dùng những bằng chứng vô căn cứ như vậy làm cơ sở cho lập luận của mình. Đã tới lúc cần thực hiện một nỗ lực phối hợp để xem xét lại các nguồn thông tin gốc đối với phần lớn các khẳng định được các tác giả này đưa ra cũng như đánh giá lại độ chính xác của chúng. Việc giải quyết các tranh chấp phụ thuộc vào đó – cả trong phòng xử án ở The Hague lẫn trong các vùng nước của Biển Đông.<br /><br />Cựu phóng viên BBC Bill Hayton là tác giả của The South China Sea: The struggle for power in Asia,’ (Biển Đông: cuộc tranh giành quyền lực ở Châu Á), được gọi là cuốn sách đầu tiên đưa ra ý nghĩa rõ ràng về các tranh chấp ở Biển Đông.<br /><br />Bản dịch được đăng lần đầu trên <a href="http://www.asiasentinel.com/politics/fact-fiction-south-china-sea/">Viet-studies</a>. Các chú thích do chính tác giả gửi riêng cho người dịch. Nghiencuuquocte.net biên tập một vài chỗ nhỏ trong bản dịch để phù hợp với tiêu chuẩn biên tập của trang.<br /><br />—————————<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref1">[1]</a> Li Dexia and Tan Keng Tat, South China Sea Disputes: China Has Evidence of Historical Claims. RSIS Commentary 165 dated 15 August 2014 Available at<a href="http://www.rsis.edu.sg/wp-content/uploads/2014/08/CO14165.pdf"> http://www.rsis.edu.sg/wp-content/uploads/2014/08/CO14165.pdf</a>. See also Li Dexia, Xisha (Paracel) Islands: Why China’s Sovereignty is ‘Indisputable’. RSIS Commentary 116 dated 20 June 2014. Available at<a href="http://www.rsis.edu.sg/wp-content/uploads/2014/07/CO14116.pdf">http://www.rsis.edu.sg/wp-content/uploads/2014/07/CO14116.pdf</a><br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref2">[2]</a> Charles Freeman, Diplomacy on the rocks. Remarks at a Seminar of the Watson Institute for International Studies, Brown University 10 April 2015.<a href="http://chasfreeman.net/diplomacy-on-the-rocks-china-and-other-claimants-in-the-south-china-sea/"> http://chasfreeman.net/diplomacy-on-the-rocks-china-and-other-claimants-in-the-south-china-sea/</a><br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref3">[3]</a> Pete Pedrozo, China versus Vietnam: An Analysis of the Competing Claims in the South China Sea, Center for Naval Analyses, August 2014. Available at<a href="http://www.cna.org/sites/default/files/research/IOP-2014-U-008433.pdf">http://www.cna.org/sites/default/files/research/IOP-2014-U-008433.pdf</a><br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref4">[4]</a> Hungdah Chiu & Choon‐Ho Park (1975): Legal status of the Paracel and Spratly Islands,Ocean Development & International Law, 3:1, 1-28.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref5">[5]</a> Marwyn S. Samuels, Contest for the South China Sea, Methuen New York, 1982.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref6">[6]</a> Greg Austin, China’s Ocean Frontier: International Law, Military Force, and National Development. Allen & Unwin, 1998<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref7">[7]</a> Jianming Shen, International Law Rules and Historical Evidence Supporting China’s Title to the South China Sea Islands, 21 Hastings International and Comparative Law Review. 1‐75 (1997‐1998).<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref8">[8]</a> Jianming Shen, China’s Sovereignty over the South China Sea Islands: A Historical Perspective, CHINESE JIL (2002), pp. 94‐157<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref9">[9]</a> Brian K. Murphy, Dangerous Ground: the Spratly Islands and International Law, Ocean and Coastal L.J. (1994), pp. 187–212<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref10">[10]</a> Chi-kin Lo, China’s Policy Towards Territorial Disputes: The Case of the South China Sea Islands. Routledge 1989<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref11">[11]</a> Cheng Huan, A matter of legality. Far Eastern Economic Review. February 1974<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref12">[12]</a> Chi-Kin Lo, China’s Policy Towards Territorial Disputes. Routledge, London. 1989<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref13">[13]</a> Tao Cheng, Dispute over the South China Sea Islands, Texas International Law Journal 265 (1975)<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref14">[14]</a> Chiu & Park (1975) ibid<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref15">[15]</a> Dieter Heinzig. ‘Disputed islands in the South China Sea: Paracels, Spratlys, Pratas, Macclesfield Bank’ Institut für Asienkunde (Hamburg). 1976<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref16">[16]</a> Wai-chiao p’ing-lun [Ngoại Giao Bình Luận], Shanghai, vol. 2, no. 10 (October 1933), pp. 64-65<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref17">[17]</a> Wai-chiao yüeh-pao [Ngoại Giao Nguyệt Báo]], vol 3, no. 3 (Peiping [Peking], September 15, 1933), p. 78<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref18">[18]</a> Fan-chih yüeh-k’an [Phương Chí Nguyệt San], vol. 7, no. 4 (Nanking, April 1, 1934), p. 2<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref19">[19]</a> Wai-chiao-pu kung-pao, [Công Báo Bộ Ngoại Giao] vol 6, no. 3 (July-September 1933), p. 208<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref20">[20]</a> Cheng Tzu-yüeh, Nan-hai chu-tao ti-li chih-lūeh [Nam Hải Chư Đảo Địa Lí Chí Lược] (Shanghai: Shang-wu ying-shu-kuan, 1948).<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref21">[21]</a> Tuyên bố do Bộ Ngoại Giao Trung Hoa Dân Quốc đưa rangày 10 tháng 6 năm 1956, tóm lược trong “Vietnamese Claim of Sovereignty Refuted,” Free China Weekly, June 26, 1956, p. 3;Chung-yang jih-pao, June 11, 1956, p. 6; Shao Hsun-cheng, “Chinese Islands in the South China Sea,” People’s China, no. 13 (Peking, 1956) Foreign Languages Press<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref22">[22]</a> Lien-ho-pao [United daily news], overseas edition, February 25, 1974, p. 3; “Memorandum on Four Large Archipelagoes,” ROC Ministry of Foreign Affairs (February 1974).<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref23">[23]</a> Ming Pao (nguyệt san) No. 101 May 1974<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref24">[24]</a> Marwyn S. Samuels, Contest for the South China Sea’, Methuen, New York. 1982<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref25">[25]</a> Chris P.C. Chung, “Since Time Immemorial”: China’s Historical Claim in the South China Sea. MA Thesis, University of Calgary, September 2013. p8<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref26">[26]</a> PRC Ministry of Foreign Affairs, China’s indisputable sovereignty over the Xisha and Nansha islands, Beijing Review Vol. 23 No.7 1980 pp15-24<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref27">[27]</a> Lin Jinzhi, Renmin Ribao (People’s Daily) 7 April 1980. FBIS-PRC-80-085 30 April 1980 p.E6<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref28">[28]</a> Duanmu Zheng ed. Guoji Fa (International Law) Peking University Press, Beijing 1989<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref29">[29]</a> Điều đáng lưu ý là Duanmu không phải là đảng viên Đảng Cộng Sản Trung Quốc mà là thành viên của Liên Đoàn Dân Chủ Trung Quốc. Colin Mackerras, The New Cambridge Handbook of Contemporary China. Cambridge University Press, 2001 p85.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref30">[30]</a> Bonnet, Geopolitics of Scarborough Shoal. Discussion Paper #14. IRASEC (Research Institute on Contemporary Southeast Asia), Bangkok. November 2012<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref31">[31]</a> Ulises Granados, As China Meets the Southern Sea Frontier: Ocean Identity in the Making, 1902-1937. Pacific Affairs Vol. 78, No. 3 (Fall, 2005), pp. 443-461<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref32">[32]</a> Xem, đặc biệt là, Stein Tonnesson, The South China Sea in the Age of European Decline.Modern Asian Studies. Vol 40, Issue 01. February 2006, pp 1-57 and An International History of the Dispute in the South China Sea, East Asia Institute Working Paper No. 71 (2001)<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref33">[33]</a> The Times “Chinese foreign relations” Jan 18, 1908; pg. 5; The Times “The recent piracy in Canton waters”. Jan 25, 1908; pg. 5<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref34">[34]</a> The Examiner (Launceston, Tasmania) “China and her islands-keeping an eye on foreign nations” Saturday 12 June 1909 p 8<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref35">[35]</a> Xem Granados (2005) phía trên.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref36">[36]</a> Điều này được chính quyền Tỉnh Quảng Đông tiết lộ năm 1933. XemCho Min, “The Triangular Relation- ship Among China, France and Japan and the Question of Nine Islands in South Sea,” Wai-chiao yüeh-pao [Ngoại Giao Nguyệt Báo], Vol 3, no. 3 (Peiping [Peking], September 15, 1933); p. 82, note 4.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref37">[37]</a> Hydrographic Office, The Admiralty, The China Sea Directory, Vol. 2, London, 1889, p.103. Quoted in Bonnet 2012<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref38">[38]</a> Tham khảo của Cheng: Saix, Iles Paracels, La Geographie (Nov.-Dec. 1933), reprinted in 3Wai Chiao Ping Lun (Foreign Affairs Review), No. 5 (Hu Huan-Yung Chinese transl. May 1934), at 65-72;, at 67; Hu, Fa-jen Mou-tuo Hsi-Sha Ch’ün-tao [The French Plot to Snatch the Paracel Islands], 3 Wai Chiao Ping Lun (Foreign Affairs Review), No. 4 (April 1934), at 92.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref39">[39]</a> “On Li Chun’s Patrol of the Sea”(Về chuyến tuần tra của Lí Chuẩn) Kuo-wen chou-pao[National news weekly], vol. 10, no. 33 (August 21, 1933), p. 6.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref40">[40]</a> Committee of Place Names of the Guangdong Province [Guangdong sheng di ming wei yuan hui (Quảng Đông Tỉnh địa danh uỷ viên hôi)], Compilation of references of the names of all the South Sea islands [Nan Hai zhu dao di ming zi liao hui bian (Nam Hải chư đảo địa danh tư liệu hội biên)], Guangdong Map Publishing Company [Guangdong sheng di tu chu ban she], 1987, p.289<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref41">[41]</a> Bài viết do Francois-Xavier Bonnet trình bày tại the Southeast Asia Sea conference, Ateneo Law Center, Makati, Manila. March 27 2015. (Tường thuật có ở đây:<a href="http://opinion.inquirer.net/84307/a-chinese-strategy-manipulating-the-record">http://opinion.inquirer.net/84307/a-chinese-strategy-manipulating-the-record</a>)<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref42">[42]</a> Lu, Hsi-sha Ch’iin-tao Chih-yao [Tây Sa Quần đảo Sơ yếu], 9 Hsin Ya Hsi Ya Yueh Kan No. 6 (June 1935), at 50-54.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref43">[43]</a> Cho Min, “The Triangular Relationship Among China, France and Japan and the Question of Nine Islands in South Sea,” Wai-chiao yüeh-pao [Ngoại Giao Nguyệt Báo], vol 3, no. 3 (Peiping [Peking], September 15, 1933), p. 78.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref44">[44]</a> Cheng Tzu-yüeh [Trịnh Tư Ước], Nan-hai chu-tao ti-li chih-lūeh [Nam Hải chư đảo địa lí chí lược] (Shanghai: Shang-wu ying-shu-kuan, 1948), p.80<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref45">[45]</a> Jianming Shen, International Law Rules and Historical Evidence Supporting China’s Title to the South China Sea Islands, 21 Hastings International and Comparative Law Review. 1‐75 (1997) footnote 160.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref46">[46]</a> François-Xavier Bonnet, Geopolitics of Scarborough Shoal, IRASEC Discussion Papers #14, Bangkok November 2012.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref47">[47]</a> Wai Jiao bu nan hai zhu dao dang an hui bian [Ngoại Giao Bộ Nam Hải chư đảo đương án hội biên], Vol. 1, Taipeh, 1995, p. 47-49. Trích dẫn trong François-Xavier Bonnet, Geopolitics of Scarborough Shoal. Discussion Paper #14. IRASEC (Research Institute on Contemporary Southeast Asia), Bangkok. November 2012<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref48">[48]</a> Xem Ministry of Foreign Affairs, “Nansha Qundao [南沙群島, or the “Spratly Archipelago”],” The Historical Archives of the Department of Modern History in the Academia Sinica [Zhongyang Yanjiuyuan Jindaishi Yanjiusuo Dang’an Guancang 中央研究院近代史研究所檔案館藏], file series 019.3/0012, file 031. This ROC official telegram is dated August 24, 1946. AND Ministry of Foreign Affairs, “Nansha Qundao [南沙群島, or the “Spratly Archipelago”],” The Historical Archives of the Department of Modern History in the Academia Sinica [Zhongyang Yanjiuyuan Jindaishi Yanjiusuo Dang’an Guancang 中央研究院近代史研究所檔案館藏], file series 019.3/0012, file 145-146. This ROC official telegram is also dated to 1946. The month is unclear.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref49">[49]</a> Chen Keqin, Zhong guo nan hai zhu dao (Trung Quốc Nam Hải chư đảo) Hainan International Press and Publication Center, Haikou 1996<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref50">[50]</a> A.B. Feuer, Australian Commandos: Their Secret War Against the Japanese in World War II (Mechanicsburg, Pennsylvania, 2006), Chapter 6.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref51">[51]</a> US Navy Patrol Bombing Squadron 117 (VPB–117), Aircraft Action Report No. 92, available at<a href="http://www.fold3.com/image/#302109453">http://www.fold3.com/image/#302109453</a>.<br /><br /><a href="http://viet-studies.info/kinhte/BillHayton_QuanTrongCuaBangChung.htm#_ednref52">[52]</a> US Navy, USS Cabrilla Report of 8th War Patrol, available at<a href="http://www.fold3.com/image/#300365402">http://www.fold3.com/image/#300365402</a> .<br /><br />- See more at: http://nghiencuuquocte.net/2015/06/01/cac-thuc-te-va-su-bia-dat-o-bien-dong/#sthash.bvtg8OXH.yOjtJ0a9.dpufAnonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-67298566981261716632015-05-31T06:39:00.000+07:002015-06-01T20:41:25.108+07:00Tranh chấp Biển Đông càng để lâu càng bất lợi <div class="_5pbx userContent" data-ft="{"tn":"K"}" style="font-size: 14px; line-height: 1.38; overflow: hidden;">
<div style="display: inline;">
Theo dõi tình hình Biển Đông ta thấy VN có dù là nạn nhân chính và đầu tiên của CN bành trướng bá quyền TQ nhưng luôn tỏ ra là bên tranh chấp "bình chân như vại" nhất trong bất cứ tình huống nào , kể cả từ vụ giàn khoan 981 đến vụ "đảo nhân tạo" . Lạc quan là một đức tính rất đáng trân trọng, nhưng nguyên nhân và hệ quả của nó mới là điều đáng quan tâm. Bài báo dưới đây của người Nhật cho ta một cách nhìn khách quan góp phần giải đáp mối quan tâm này.<br />
<br />
Liệu sau 40 năm qua đã đủ để nhìn lại toàn bộ vấn đề chưa? Trong nhiều câu hỏi có một vài câu hỏi khiến ai cũng phải suy ngẫm. Đó là , nếu một cuộc đụng độ thật sự đã không bị Hà Nội cố tình tránh né với Bắc Kinh kể từ vụ xâm lược Hoàng Sa (năm 1974) hoặc chậm hơn là vụ xâm lược Gạc Ma (năm 1988) thì chắc giờ đây không có cái gọi là "vấn đề tranh chấp Biển Đông" hoặc nếu có thì chỉ là âm ỉ không đáng quan ngại? Phải chăng thế giới, đặc biệt là VN, đã để tuột mất những cơ hội và giờ đây là một cơ hội cuối cùng khả dĩ còn có thể cứu vãn?<br />
<a name='more'></a></div>
</div>
<div>
<div data-ft="{"tn":"H"}">
<div class="mtm" style="margin-top: 10px;">
<div class="_6m2 _1zpr clearfix _dcs _4_w4 _5cwb" data-ft="{"tn":"H"}" id="u_jsonp_4_19" style="-webkit-box-shadow: rgba(0, 0, 0, 0.14902) 0px 0px 0px 1px inset, rgba(0, 0, 0, 0.0980392) 0px 1px 4px; background-color: white; overflow: hidden; position: relative; z-index: 0; zoom: 1;">
<div class="clearfix _2r3x" style="zoom: 1;">
<div class="lfloat _ohe" style="float: left;">
<span class="_3m6-"></span><br />
<div class="_6ks" style="line-height: 0; position: relative; z-index: 1;">
<span class="_3m6-"><a href="https://www.ttxva.net/bao-nhat-neu-xay-ra-cuoc-chien-tren-bien-dong/" rel="nofollow" style="color: #3b5998; cursor: pointer; text-decoration: none;" target="_blank"></a></span><br />
<div class="_6l- __c_" style="position: relative;">
<div class="uiScaledImageContainer _6m5 fbStoryAttachmentImage" style="background-position: 50% 50%; background-repeat: no-repeat; height: 158px; overflow: hidden; position: relative; width: 158px;">
<span class="_3m6-"><a href="https://www.ttxva.net/bao-nhat-neu-xay-ra-cuoc-chien-tren-bien-dong/" rel="nofollow" style="color: #3b5998; cursor: pointer; text-decoration: none;" target="_blank"><img alt="" class="scaledImageFitWidth img" height="158" src="https://fbexternal-a.akamaihd.net/safe_image.php?d=AQC_skJtlLtCphSM&w=158&h=158&url=https%3A%2F%2Fwww.ttxva.net%2Fwp-content%2Fuploads%2F2014%2F11%2Fxnewsstand.png.pagespeed.ic.9ejpVnCXcX.png&cfs=1&upscale=1" style="border: 0px; height: auto; min-height: 100%; position: relative; vertical-align: bottom; width: 158px;" width="158" /></a></span></div>
</div>
<span class="_3m6-"><a href="https://www.ttxva.net/bao-nhat-neu-xay-ra-cuoc-chien-tren-bien-dong/" rel="nofollow" style="color: #3b5998; cursor: pointer; text-decoration: none;" target="_blank">
</a></span></div>
<span class="_3m6-">
</span></div>
<div class="_42ef" style="overflow: hidden;">
<span class="_3c21"></span><br />
<div class="_3ekx">
<div class="_6m3" style="color: #141823; font-family: helvetica, arial, 'lucida grande', sans-serif; font-size: 12px; height: 132px; line-height: 16.0799999237061px; margin: 10px 12px; position: relative;">
<div class="mbs _6m6" style="-webkit-transition: color 0.1s ease-in-out; font-family: Georgia, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 18px; line-height: 22px; margin-bottom: 5px; max-height: 110px; overflow: hidden; transition: color 0.1s ease-in-out; word-wrap: break-word;">
<span class="_3c21"><a href="https://www.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Fwww.ttxva.net%2Fbao-nhat-neu-xay-ra-cuoc-chien-tren-bien-dong%2F&h=QAQFVQGJA&s=1" rel="nofollow" style="-webkit-transition: color 0.1s ease-in-out; color: #141823; cursor: pointer; text-decoration: none; transition: color 0.1s ease-in-out;" target="_blank">Báo Nhật: Nếu xảy ra cuộc chiến trên Biển Đông…</a></span></div>
<div class="_6m7" style="line-height: 16px; max-height: 80px; overflow: hidden;">
<span class="_3c21">Hai chuỗi đảo chiến lược của Mỹ trong việc kiềm chế Trung Quốc trở thành cường quốc hàng hải Tờ Sankei Shimbun của Nhật ngày 03/07/2014 đăng tải bài viết có tiêu đề “Biển Đông phát sinh xung...</span></div>
<div class="_59tj" style="bottom: 0px; left: 0px; position: absolute; right: 0px;">
<div class="_6lz _6mb ellipsis" style="color: #9197a3; font-size: 11px; line-height: 11px; overflow: hidden; text-overflow: ellipsis; text-transform: uppercase; white-space: nowrap;">
<span class="_3c21">TTXVA.NET</span></div>
<div>
<span class="_3c21"><br /></span></div>
</div>
</div>
</div>
<span class="_3c21">
</span></div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-58284881240976623242015-05-26T06:22:00.001+07:002015-05-31T07:05:09.735+07:00Xung đột Trung-Mỹ: Định mệnh không lối thoát?<br />
<br />
<header class="entry-header" style="background-color: white; border: 0px none; color: #333333; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 13px; font-stretch: inherit; line-height: 19.5px; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><h1 style="border: 0px none; color: #222222; font-family: 'Roboto Condensed', Times, serif; font-size: 26px; font-stretch: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: 33.7999992370606px; margin: 0px; padding: 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<i><span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: helvetica, arial, 'lucida grande', sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.0799999237061px;">Đúng là cả hai Trung, Mỹ không muốn oánh nhau, Riêng TQ biết rõ oánh với Mỹ lúc này thì "hỏng hết cơm cháo". Nhưng chiến tranh còn phụ thuộc vào nhiều nhân tố khác- từ những tính toán sai lầm đến một vụ "cướp cò" có thể trực tiếp giữa Mỹ -Trung, có thể với một bên thứ ba ,v.v... Đặc biệt phải tính đến tính đặc thù của CN dân tộc Đại Hán. Do đó tôi chia sẻ bài viết này và đăng lại để mọi người cùng tham khảo -Chủ Blog Bách Việt</span><span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: helvetica, arial, 'lucida grande', sans-serif; font-size: 12px; line-height: 16.0799999237061px;"> </span></i></h1>
<h1 style="border: 0px none; color: #222222; font-family: 'Roboto Condensed', Times, serif; font-size: 26px; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: 33.7999992370606px; margin: 0px; padding: 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<img alt="" class="logo-small imagecontent" src="http://imgs.vietnamnet.vn/logo/tuanvietnam.gif" style="border: 0px none; color: #333333; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; height: auto; line-height: inherit; margin: 0px; max-width: 600px; padding: 0px; vertical-align: baseline; width: auto !important;" /><span style="color: #333333; font-family: inherit; font-size: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: 700; line-height: inherit;"> 26/ 5/2015: Nhìn trên bàn cờ lớn, các diễn biến trên Biển Đông hiện nay cho thấy đây không còn là vấn đề an ninh khu vực thuần túy, mà là vấn đề an ninh toàn cầu. Ấn dưới các “hành động lên gân” là những dấu hiệu cho thấy quan hệ Trung-Mỹ đang tiến rất gần đến “ngưỡng nguy hiểm”.<a name='more'></a></span></h1>
</header><br />
<div class="entry-content" style="background-color: white; border: 0px none; color: #111111; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 1.2em; font-stretch: inherit; line-height: 24px; margin: 0px; overflow: hidden; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div id="divfirst" style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 5px 0px; vertical-align: baseline; z-index: 9 !important;">
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<a href="http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/238650/may-bay-my-toi-sat-dao-cai-tao--nguy-co-doi-dau-.html" style="-webkit-transition: all 0.1s ease 0s; border: 0px none; color: #027daa; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: 700; line-height: inherit; margin: 0px; outline: none 0px; padding: 0px; text-decoration: none; transition: all 0.1s ease 0s; vertical-align: baseline;">>> Máy bay Mỹ tới sát đảo cải tạo: Nguy cơ đối đầu?</a></div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<a href="http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/238604/-tq-la-moi-de-doa--my-khong-the-dung-ngoai-.html" style="-webkit-transition: all 0.1s ease 0s; border: 0px none; color: #027daa; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: 700; line-height: inherit; margin: 0px; outline: none 0px; padding: 0px; text-decoration: none; transition: all 0.1s ease 0s; vertical-align: baseline;">>> “TQ là mối đe dọa, Mỹ không thể đứng ngoài”</a></div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<span style="border: 0px none; color: #333333; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: 700; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Cái bẫy Thucydides (Thucydies Trap)</span></div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Thế giới chúng ta đang sống là một thế giới phức tạp với những mặt hay, dở; trái, ngược cùng song hành tồn tại.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Trong suốt chiều dài lịch sử, bên cạnh việc hình thành các nền văn minh vĩ đại, tính nhân văn cao cả, thì nhân loại cũng chứng kiến những cuộc cuộc “quần hùng, tranh bá” gây ra bao bất ổn, bi thương cho nhân loại.</div>
<table class="quote center" style="background: none 0px 0px repeat scroll rgb(255, 252, 227); border-collapse: collapse; border-spacing: 0px; border: 1px solid rgb(214, 220, 232); font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px auto; padding: 0px; text-align: right; vertical-align: baseline; width: 250px;"><tbody style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<tr style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><td style="border: 0px none; font-size: 16px; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 5px; vertical-align: baseline;"><div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; vertical-align: baseline;">
<em style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Cách nay trên 2.400 năm, sử gia và nhà khoa học chính trị Hy Lạp Thucydides (460-400 trước CN) đã viết cuốn Lịch sử chiến tranh Peloponnsus - quyển sách khoa học chính trị đầu tiên với những phân tích, đánh giá khoa học về sự cạnh tranh quyền lực giữa các quốc gia.</em></div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; vertical-align: baseline;">
<em style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Trong cuốn sách này, Thucydides mô tả cuộc chiến Thế kỷ thứ 5 trước CN (từ 431 đến 404) giữa quốc gia mới nổi là Athens thách thức vị trí bá quyền của Sparta. Thucydies cho rằng “Điều làm cho chiến tranh trở thành tất yếu chính là sức mạnh của Athens ngày càng lớn và nỗi sợ hãi về hệ quả của sức mạnh này ở Sparta”.</em></div>
</td></tr>
</tbody></table>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Graham Allison, Giáo sư chính trị học của Harvard, gọi hiện tượng này là “Cái bẫy Thucydides” và thuật ngữ này hiện được dùng khá phổ biến trong giới nghiên nghiên cứu chính trị.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Graham nghiên cứu lịch sử thế giới trong 500 năm qua và thấy rằng trong 16 trường hợp khi một cường quốc mới trỗi dậy tìm cách “soán ngôi” của một cường quốc khác và thay đổi trật tự đã được thiết lập, thì 12 trường hợp đưa đến kết cục là chiến tranh.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Từ góc độ lịch sử, Graham có lý do để không lạc quan về chiều hướng phát triển của quan hệ Trung-Mỹ, đồng thời liên tục cảnh báo hai quốc gia này không rơi vào “Cái bẫy Thucydides”.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<span style="border: 0px none; color: #333333; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: 700; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">“Định mệnh”</span></div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Cách đây không lâu, giới phân tích chính trị quốc tế khá lạc quan về quan hệ Trung-Mỹ. Nhiều người cho rằng xu hướng chỉ là xu hướng chứ không phải định mệnh và quan hệ Trung-Mỹ “khác xa” quan hệ giữa các nước lớn trong lịch sử. Lấy quan hệ Mỹ-Xô thời kỳ Chiến tranh lạnh để so sánh, họ cho rằng quan hệ Trung-Mỹ khác xa về mức độ tương tác và sự phụ thuộc lẫn nhau về kinh tế.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Chẳng hạn, con số 2.000 tỷ USD là tổng đầu tư trực tiếp từ Mỹ, quan hệ thương mại hai chiều và toàn bộ trái phiếu chính phủ Mỹ mà Trung Quốc đang sở hữu. Rồi mỗi ngày có khoảng 100 chuyến bay chở 30.000 công dân Trung Quốc đến các thành phố khác nhau của Mỹ, và khoảng 10.000 công dân Mỹ đến Trung Quốc làm ăn, du lịch.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Bên cạnh đó, cả Trung Quốc và Mỹ đều là thành viên thường trực Hội đồng bảo an LHQ, rất cần nhau trong việc giải quyết những hồ sơ toàn cầu quan trọng như chống khủng bố, chống phổ biến vũ khí, biến đổi khí hậu, vấn đề hạt nhân của CHDC nhân dân Triều Tiên.</div>
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="image center" style="border-collapse: collapse; border-spacing: 0px; border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px auto; padding: 0px; text-align: center; vertical-align: baseline; width: 400px;"><tbody style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<tr style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><td style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><img alt="Biển Đông, Quan hệ Trung - Mỹ, Đảo nhân tạo, bá quyền, Hoàng Sa, Trường Sa" class="imagecontent" src="http://imgs.vietnamnet.vn/Images/vnn/2015/05/25/16/20150525165237-20150522132216-gacma4.jpg" style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; height: auto; line-height: inherit; margin: 0px; max-width: 600px; padding: 0px; vertical-align: baseline; width: auto;" title="Biển Đông, Quan hệ Trung - Mỹ, Đảo nhân tạo, bá quyền, Hoàng Sa, Trường Sa" /></td></tr>
<tr style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><td class="image_desc" style="border: 0px none; color: #0c48bb; font-size: 14px; font-stretch: inherit; font-style: italic; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 5px; vertical-align: baseline;"><div class=" a-c" style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: normal; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
Hình ảnh TQ xây dựng trái phép tại phía trái đảo Gạc Ma do phóng viên VietNamNet chụp. <em style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Ảnh: Huy Phong</em></div>
</td></tr>
</tbody></table>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Đó là chưa nói đến việc cả Trung Quốc và Mỹ đều là những cường quốc quân sự, cường quốc hạt nhân và cả hai sẽ bị “sứt đầu, mẻ trán” nghiêm trọng nếu xảy ra bất kỳ đụng độ quân sự nào.</div>
</div>
<div id="vmcbackground" style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
</div>
<div id="divend" style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 5px 0px; vertical-align: baseline;">
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Theo đó, trong bất kể trường hợp nào cả Trung Quốc và Mỹ đều cố gắng tránh xung đột, tuy rằng trong một số trường hợp họ có nhu cầu đẩy căng thẳng lên để “làm giá” rồi sau đó tìm cách thỏa hiệp với nhau và thỏa hiệp trên lưng các nước khác.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Tuy nhiên, quan hệ Trung-Mỹ hiện đang có những chuyển biến rất nhanh. Chưa bao giờ kể từ khi Chiến tranh lạnh kết thúc đến nay lại có nhiều báo cáo từ các Viện, các trung tâm nghiên cứu có uy tín của Mỹ như CNAS (Trung tâm nghiên cứu an ninh Mỹ mới), CSIS (Trung tâm nghiên cứu an ninh và chiến lược), CFR (Hội đồng Đối ngoại); sách, bài trên các tạp chí tên tuổi như Foreign Affairs, Foreign Policy, the National Interests…; các cuộc điều trần tại Quốc Hội Mỹ xuất hiện với tần suất dày đặc như hiện nay bàn về Trung Quốc và quan hệ Trung-Mỹ mặc dù Biển Đông có ảnh hưởng và liên quan trực tiếp đến lợi ích của nhiều quốc gia khác.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Nội dung chủ yếu bàn về sự quyết đoán trong chính sách an ninh-đối ngoại của Trung Quốc, các thách thức an ninh của Trung Quốc đặt ra đối với Mỹ, sự thất bại trong chính sách can dự của Mỹ, những căng thẳng khó tránh trong quan hệ Trung-Mỹ, cùng những đòi hỏi Mỹ phải có cách tiếp cận mới, cứng rắn hơn đối với Trung Quốc. </div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Còn về phía Trung Quốc, các phản ứng thể hiện rõ sự ngờ vực chiến lược đối với Mỹ, quyết tâm thực hiện “Giấc mơ phục hưng Trung Hoa”, đưa Trung Quốc trở thành cường quốc biển, cường quốc thế giới. Các tuyên bố và cách làm của Trung Quốc không còn úp mở, mà thể hiện rõ: “nguyên trạng” khu vực hiện không còn “nguyên” nữa, mà đang thay đổi; Trung Quốc chính là nguyên nhân, là động lực, là trung tâm của sự thay đổi đó; Mỹ và các quốc gia ở khu vực phải chấp nhận và điều chỉnh theo thực tế đó.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Cả Mỹ và Trung Quốc đều nhận thấy “Cái bẫy Thucydides” nguy hiểm đang rình rập và tìm mọi cách thoát ra. Tuy nhiên, khi không có một cái hãm đủ mạnh, khi so sánh lực lượng hai bên đang tiến tới chỗ ngang bằng thì việc cố gắng “quẫy ra” lại vô hình trung làm cho họ tiến nhanh, tiến gần hơn “Cái bẫy Thucydides” định mệnh. Phải chăng các cố gắng thiết lập thêm các kênh đối thoại Trung-Mỹ (hiện lên tới trên 100) là những nỗ lực vô vọng hòng “bịt” các lỗ hổng thiếu lòng tin chiến lược?</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Phải chăng các nỗ lực xây dựng “Quan hệ nước lớn kiểu mới”cũng là những nỗ lực vô vọng làm “trì hoãn” các xung đột, các mâu thuẫn mang tính cơ cấu ngày càng trở nên khó điều hòa? </div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<span style="border: 0px none; color: #333333; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: 700; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Biển Đông: Tâm điểm của “Cái bẫy Thucydides”</span></div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Không nghi ngờ gì nữa, tâm điểm cạnh tranh Trung-Mỹ hiện nay chính là Biển Đông, mặc dù Biển Đông có ảnh hưởng và liên quan trực tiếp đến lợi ích của nhiều quốc gia khác.</div>
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="image center" style="border-collapse: collapse; border-spacing: 0px; border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px auto; padding: 0px; text-align: center; vertical-align: baseline; width: 400px;"><tbody style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<tr style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><td style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><img alt="Biển Đông, Quan hệ Trung - Mỹ, Đảo nhân tạo, bá quyền, Hoàng Sa, Trường Sa" class="imagecontent" src="http://imgs.vietnamnet.vn/Images/vnn/2015/05/25/16/20150525165237-20150522153739-chauvien112014-issc-edited-fvgm.jpg" style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; height: auto; line-height: inherit; margin: 0px; max-width: 600px; padding: 0px; vertical-align: baseline; width: auto;" title="Biển Đông, Quan hệ Trung - Mỹ, Đảo nhân tạo, bá quyền, Hoàng Sa, Trường Sa" /></td></tr>
<tr style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><td class="image_desc" style="border: 0px none; color: #0c48bb; font-size: 14px; font-stretch: inherit; font-style: italic; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 5px; vertical-align: baseline;"><div class=" a-c" style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: normal; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
Ảnh vệ tinh chụp bãi đá Châu Viên vào tháng 11/2014. <em style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Ảnh: CSIS</em></div>
</td></tr>
</tbody></table>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Việc cả Trung Quốc và Mỹ đều cứng rắn, không nhân nhượng lẫn nhau, nổi bật nhất là việc Trung Quốc tôn tạo đảo nhân tạo và tìm cách giải thích luật quốc tế theo cách riêng của mình, cho thấy rõ: Đối với Trung Quốc, Biển Đông là biển quan trọng nhất trong Tứ Hải của Bắc Kinh và việc kiểm soát, khống chế Biển Đông mang ý nghĩa sống còn trong việc đưa Trung Quốc trở thành siêu cường thế giới. </div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Đối với Mỹ, việc “mất” Biển Đông, tức để Trung Quốc kiểm soát và khống chế vùng biển quan trọng này, thì vị trí siêu cường số 1 thế giới của Mỹ bị lung lay nghiêm trọng, do nảy sinh thách thức đối với: (i) sự an toàn của 40% tổng thương mại, 50% nguồn năng lượng nhập khẩu thế giới đi qua khu vực Biển Đông; (ii) nguyên tắc tối thượng về tự do hàng hải – nguyên tắc mà nhờ đó Mỹ đã phát triển và duy trì vị thế siêu cường;</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
(iii) Các diễn giải luật quốc tế theo cách riêng của Trung Quốc về quy chế đối với đảo không người ở, thành quy chế đảo có người ở và nếu không bị “ngăn chặn” thì có thể đưa đến các diễn giải khác nữa về luật quốc tế; (iv) Cam kết của Mỹ đối với đảm bảo an ninh quốc tế. </div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
Rõ ràng, các lợi ích quốc gia, lợi ích sống còn của cả Trung Quốc và Mỹ ở Biển Đông là quá lớn và hai bên có rất ít dư địa để thỏa hiệp. Tuy nhiên, việc “chiến” hay “hòa”, hay hình thức quản lý xung đột lợi ích ở khu vực này ra sao thì không chỉ do Trung-Mỹ quyết định.</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
</div>
<div style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; padding: 5px 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<a href="http://vietnamnet.vn/vn/tac-gia/hoang-anh-tuan/26/index.html" style="-webkit-transition: all 0.1s ease 0s; border: 0px none; color: #027daa; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: 700; line-height: inherit; margin: 0px; outline: none 0px; padding: 0px; text-decoration: none; transition: all 0.1s ease 0s; vertical-align: baseline;">Hoàng Anh Tuấn</a><span style="border: 0px none; color: #333333; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-style: inherit; font-variant: inherit; font-weight: 700; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"> (</span><em style="border: 0px none; font-family: inherit; font-size: inherit; font-stretch: inherit; font-variant: inherit; font-weight: inherit; line-height: inherit; margin: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Viện trưởng viện nghiên cứu chiến lược ngoại giao, Bộ Ngoại giao)</em></div>
</div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-41446270159174138692015-05-23T07:40:00.000+07:002015-05-26T06:23:11.140+07:003 lựa chọn khiến TQ phải trả giá <div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: inherit; text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">(GDVN ngày 22/5/201`5 - Trung Quốc cần phải trả giá về những hành vi bất hợp tác của họ</span></div>
<div style="font-family: inherit; text-align: justify;">
<a href="http://giaoduc.net.vn/Quoc-te/Daniel-Russel-Dung-ai-co-gang-ngan-chan-My-o-Bien-Dong-post158499.gd" style="font-family: inherit;">Daniel Russel: Đừng ai cố gắng ngăn chặn Mỹ ở Biển Đông</a><br />
<a href="http://giaoduc.net.vn/Quoc-te/Bao-Nhat-Cam-Ranh-van-la-at-chu-bai-cua-Viet-Nam-de-bao-ve-chu-quyen-post158497.gd" style="font-family: inherit;">Báo Nhật: Cam Ranh vẫn là "át chủ bài" của Việt Nam để bảo vệ chủ quyền</a><a href="http://giaoduc.net.vn/Quoc-te/Chi-vai-phut-My-co-the-ban-nat-dao-Trung-Quoc-xay-phi-phap-o-Truong-Sa-post158495.gd" style="font-family: inherit;">"</a><br />
<a href="http://giaoduc.net.vn/Quoc-te/Chi-vai-phut-My-co-the-ban-nat-dao-Trung-Quoc-xay-phi-phap-o-Truong-Sa-post158495.gd" style="font-family: inherit;">Chỉ vài phút Mỹ có thể bắn nát đảo Trung Quốc xây phi pháp ở Trường Sa"</a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: inherit; text-align: justify;">
<a href="http://img.giaoduc.net.vn/w500/Uploaded/doanphuc/2015_05_22/john_mcain_bien_dong.jpg" style="font-family: inherit;"><img src="http://img.giaoduc.net.vn/w500/Uploaded/doanphuc/2015_05_22/john_mcain_bien_dong.jpg" /></a></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Thượng nghị sĩ John McCain, Chủ tịch Ủy ban Quân vụ Thượng viện Hoa Kỳ. Ảnh: Raw Story.</span></span><br />
<a name='more'></a></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Tờ Breaking Defense ngày 21/5 đưa tin, 3 Thượng nghị sĩ trong Ủy ban Quân vụ Thượng viện Hoa Kỳ đã quyết định lên án các hành động xây dựng đảo nhân tạo bất hợp pháp của Trung Quốc tại quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam) sau khi Hải quân Mỹ công bố video máy bay tuần tra P-8 bị Trung Quốc sách nhiễu khi đang bay trên không phận quốc tế tại Trường Sa hôm qua trên đài CNN.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Thượng nghị sĩ John McCain, Chủ tịch Ủy ban Quân vụ Thượng viện cùng 2 đồng nghiệp, Thượng nghị sĩ Brian Schatz của Hawaii và Dan Sullivan của Alaska cùng đưa ra dự thảo nghị quyết lên án Trung Quốc leo thang, biến đá ngầm thành đảo bất hợp pháp ở Trường Sa, đồng thời kêu gọi một giải pháp hòa bình và đa phương cho tranh chấp Biển Đông.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">"Nỗ lực của Trung Quốc là nhằm đơn phương vẽ lại ranh giới trên biển, làm trầm trọng thêm những rủi ro, nguy cơ nhận thức sai lầm, tai nạn và xung đột. Dự thảo nghị quyết của cả 2 đảng chúng tôi muốn xác quyết rằng, Trung Quốc cần hành động có trách nhiệm. Hoa Kỳ cam kết thúc đẩy hòa bình, ổn định trong khu vực, bảo vệ lợi ích của mình và các đồng minh, đối tác liên quan đến tranh chấp thông qua một quá trình đa phương", Thượng nghị sĩ Schatz tuyên bố.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">3 Thượng nghị sĩ Mỹ cũng lưu ý, Trung Quốc đã đẩy mạnh xây dựng các đảo nhân tạo (bất hợp pháp) ở Trường Sa là vi phạm luật pháp quốc tế, tuyên bố về ứng xử của các bên trên Biển Đông 2002 (DOC). Hành động khiêu khích của Trung Quốc đang đe dọa làm suy yếu hòa bình, ổn định trong khu vực. 3 Thượng nghị sĩ này cho rằng Trung Quốc cần phải trả giá về những hành vi bất hợp tác của họ.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">"Có lẽ hiệp định hợp tác hạt nhân Mỹ - Trung không nên được gia hạn; Hoặc chúng ta nên xem xét tiếp tục bán vũ khí cho Đài Loan; Hoặc chúng ta có thể thực hiện một sáng kiến giúp xây dựng năng lực cho quân đội Philippines", Thượng nghị sĩ John McCain và các đồng nghiệp trong Ủy ban Quân vụ Thượng viện cho biết. Họ lưu ý Trung Quốc đã bồi lấp đến 2000 mẫu anh đảo nhân tạo ở Trường Sa.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">McCain nói rằng ông muốn có hình ảnh công khai hơn về hoạt động xây dựng đảo nhân tạo (bất hợp pháp) của người Trung Quốc và kêu gọi tiếp tục công bố các tài liệu tình báo Hoa Kỳ để chứng minh mức độ dự án xây dựng, bồi lấp của Trung Quốc ở Trường Sa. "Hình ảnh sẽ là những công cụ mạnh mẽ, cho thấy phạm vi mức độ đáng báo động những nỗ lực thúc đẩy yêu sách chủ quyền của Bắc Kinh."</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Trong một động thái có liên quan, Yahoo News ngày 22/5 dẫn nguồn tin thông tấn AFP cho biết, máy bay do thám và tàu hải quân Mỹ hiện chưa tiến vào 12 hải lý xung quanh các đảo nhân tạo (phi pháp) của Trung Quốc ở Trường Sa, nhưng Lầu Năm Góc cảnh báo rằng có thể đó sẽ là bước tiếp theo. Trước đó các quan chức Mỹ cho biết họ đang cân nhắc phương án này nhằm bác bỏ tuyên bố "chủ quyền" vô lý của Bắc Kinh.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<div class="body" itemprop="articleBody" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 0px; box-sizing: border-box; float: left; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 1.1em; line-height: 1.6; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline; width: 520px;">
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 0px; box-sizing: border-box; font-size: 14.0799999237061px; margin-bottom: 20px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<br /></div>
<div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 0px; box-sizing: border-box; font-size: 14.0799999237061px; margin-bottom: 20px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-76232346958812200722015-05-19T17:25:00.000+07:002015-05-23T07:46:06.091+07:007 lý do Trung Quốc sẽ phát động một cuộc chiến từ nay tới 2017<h1 style="color: #333333; line-height: 30px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit; font-size: small;"><i><span style="color: #666666; line-height: 20px;">Đây là bài viết dưới đây của tác giả Mỹ được địch và đăng trên TTXVA ngày hôm nay 19/5/ 2015. Cho rằng trong bối quan hệ Mỹ-Trung</span><span style="color: #666666; line-height: 20px;"> có chiều hướng căng thảng lên trước việc TQ tỏ rõ quyết tâm độc chiếm Biển Đông và do đó đe dọa nghiêm trọng tuyến đường biển quốc tế cũng như đe dọa quyền lợi và vị thế của Mỹ tại đây, xin đăng lại bài viết để bạn đọc tham khảo, không nhất thiết phản ảnh quan niệm của chủ blog (Bạn có thể đọc bản gốc tiếng Anh tại trang English trên thanh công cụ ngang của blog này) - Bách Việt </span></i></span></h1>
<span style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;"></span><br />
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
<a href="https://www.ttxva.net/wp-content/uploads/2015/05/TRUNGQUOC-CHIENTRANH.jpg" style="color: #0071b8; text-decoration: none;"><img alt="TRUNGQUOC-CHIENTRANH" class="alignnone size-full wp-image-351685" src="https://www.ttxva.net/wp-content/uploads/2015/05/600xNxTRUNGQUOC-CHIENTRANH.jpg.pagespeed.ic.9sMr_iXKnu.webp" style="display: inline; margin: 0px 0px 10px; padding: 0px;" width="600" /></a></div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
<strong>Đâu là những nguyên nhân chính có thể dẫn đến một cuộc chiến do Trung Quốc phát động? Nhật Bản và Mỹ cần chuẩn bị những gì để đối phó nếu như kịch bản này xảy ra?</strong><br />
<a name='more'></a></div>
<ol style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;">
<li style="text-align: justify;"><strong>Tính chính danh của Đảng cộng sản Trung Quốc</strong></li>
</ol>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Tính chính danh của Đảng Cộng sản Trung Quốc dựa trên cơ sở sự cải thiện liên tục về các điều kiện sống của phần lớn người dân Trung Quốc. Trong trường hợp không có sự cải thiện về kinh tế, một số lý do khác phải được đưa ra nhằm làm cho người dân tập hợp xung quanh sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Điều này có thể giải thích cho việc bất ngờ xây dựng các căn cứ tại quần đảo Trường Sa bắt đầu vào tháng 10/2014.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Nợ công của Trung Quốc đã tăng từ 7.000 tỷ USD vào năm 2007 lên 28.000 tỷ USD vào năm 2014. Đây là khoản nợ của một nền kinh tế có GDP 10.000 tỷ USD/năm. Tốc độ tăng trưởng kinh tế cao trong vòng 7 năm qua chỉ đơn giản là được xây dựng dựa trên tài trợ của các khoản nợ. Nền kinh tế thực sự của Trung Quốc nhỏ hơn nhiều.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Chính phủ Trung Quốc nhiều khả năng thấy được nền kinh tế của mình đang thu hẹp và nhận ra rằng việc phát hành thêm nợ sẽ không có ảnh hưởng lên việc duy trì hoạt động kinh tế. Vì vậy, việc xây dựng các căn cứ đã được đẩy nhanh nhằm cho phép lựa chọn phát động chiến tranh của họ. Đây là vấn đề sống còn đối với giới tinh hoa lãnh đạo đảng. Họ đang đặt cược tất cả vào điều này. Nếu canh bạc này không phát huy tác dụng thì sau đó nhiều khả năng sẽ có một sự thay đổi chế độ khá hỗn loạn.</div>
<ol start="2" style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;">
<li style="text-align: justify;"><strong>Vết thương chưa lành</strong></li>
</ol>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Nhật Bản đã đối xử với Trung Quốc như dân tộc nhược tiểu trong thời kỳ Chiến tranh thế giới thứ hai. Trước đó, Nhật Bản bắt đầu xử tệ với Trung Quốc bằng cách tấn công nước này vào năm 1895, không lâu sau khi Nhật Bản bắt đầu tiến hành công nghiệp hóa. Tiếp theo đó là 21 yêu cầu của Nhật Bản đối với Trung Quốc vào năm 1915. Chính quyền Quốc Dân Đảng ở Trung Quốc bắt đầu xác định ngày Quốc nhục vào những năm 1920. Tiếp theo đó là sự kiện Mãn Châu (Mukden Incident) vào năm 1931 và Trung Quốc bắt đầu tham gia Chiến tranh thế giới thứ hai năm 1937.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Trong suốt thời kỳ nghèo khó của những năm tháng dưới chế độ Mao Trạch Đông, người Nhật Bản đã được tha thứ (về những hành động của họ trong Chiến tranh thế giới thứ hai). Mao Trạch Đông và Đặng Tiểu Bình là những con người thực dụng. Hai người đã nói rằng Nhật Bản không thể bị trừng phạt mãi mãi. Sự thịnh vượng của Trung Quốc gần đây đã cho phép xu hướng bài Nhật sống lại như một hình thức tôn giáo của nhà nước. Ngày Quốc nhục một lần nữa được xác định là ngày 18/9. Đảng Cộng sản Trung Quốc đã chỉ đạo truyền hình quốc gia nêu bật chủ đề về cuộc xâm lược của Nhật Bản. Ngày nay, 70% thời lượng “giờ vàng” của truyền hình Trung Quốc là các bộ phim về Chiến tranh thế giới thứ hai. Có ít nhất 100 bảo tàng ở Trung Quốc được dành để trưng bày kỷ vật về sự xâm lược của Nhật Bản trong Chiến tranh thế giới thứ hai.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Chế độ tại Trung Quốc đang tạo ra và duy trì tình cảm chống Nhật nhằm cho mình một lựa chọn để đi đến chiến tranh.</div>
<ol start="3" style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;">
<li style="text-align: justify;"><strong>Được công nhận như là cường quốc số một</strong></li>
</ol>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Trung Quốc là một dân tộc đầy tự hào. Người dân Trung Quốc thực sự phẫn nộ với thực tế rằng Mỹ được coi là quốc gia số một trên hành tinh. Trung Quốc cũng nhận ra rằng để được công nhận là số một, họ phải đánh bại quốc gia số một hiện tại trên chiến trường. Đây là lý do tại sao Trung Quốc sẽ không chỉ từng bước leo thang gây hấn. Nước này cần một cuộc chiến vì lý do tâm lý của riêng mình.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Điều này có nghĩa rằng Trung Quốc sẽ tấn công Mỹ vào cùng thời điểm mà nước này tấn công Nhật Bản. Do các cuộc tấn công bất ngờ nhiều khả năng thành công hơn nên cuộc tấn công của Trung Quốc sẽ là một cuộc tấn công bất ngờ vào các căn cứ của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương, có lẽ còn xa hơn thế. Cuộc tấn công này nhiều khả năng sẽ bao gồm các cuộc tấn công mạng vào hệ thống tiện ích và thông tin liên lạc của Mỹ.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Trung Quốc đã cơ cấu lực lượng vũ trang của mình để có khả năng đáp ứng một cuộc chiến tranh ngắn, cường độ cao. So với bất kỳ quốc gia nào trên hành tinh này, Trung Quốc có thể là nước có sự chuẩn bị kỹ lưỡng nhất cho chiến tranh. Nước này có dự trữ ngũ cốc đảm bảo tiêu dùng trong một năm và thậm chí có cả dự trữ thịt lợn chiến lược. Trung Quốc vừa lấp đầy dự trữ dầu mỏ chiến lược của mình với trữ lượng khoảng 700 triệu thùng dầu.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Cuộc chiến tranh của Trung Quốc không liên quan gì đến việc đảm bảo các nguồn tài nguyên hay duy trì an toàn cho các tuyến đường thương mại của họ. Một số nhà phân tích phương Tây đã đưa ra các quan điểm đó nhằm giải thích cho những gì mà Trung Quốc đang làm. Bản thân người Trung Quốc đã không đưa ra lời bào chữa nào. Đối với Trung Quốc, sự toàn vẹn lãnh thổ là trên hết. Điều đó là thiêng liêng và không phải là với lý do thương mại tầm thường.</div>
<ol start="4" style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;">
<li style="text-align: justify;"><strong>Làm bẽ mặt các nước láng giềng</strong></li>
</ol>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Tầm quan trọng của quần đảo Trường Sa và yêu sách “đường chín đoạn” của Trung Quốc là nó phân chia châu Á.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Trung Quốc tuyên bố rằng toàn bộ vùng biển nằm trong yêu sách của Trung Quốc là lãnh thổ Trung Quốc mà không phải chỉ là những hòn đảo. Khi Trung Quốc tìm cách thực thi tuyên bố đó, các tàu buôn và máy bay nước ngoài sẽ phải xin phép để đi qua vùng biển này. Các tàu chiến và máy bay quân sự không phải của Trung Quốc sẽ không được phép đi vào vùng biển này. Yêu sách của Trung Quốc mở rộng xuống tới 4 độ Nam, gần như tới đường xích đạo.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
Quốc gia bị ảnh hưởng nặng nề nhất sẽ là Việt Nam, nước sẽ bị bao bọc trong vòng 80 km của đường bờ biển của mình. Nhật Bản nhận ra rằng các tàu thuyền của mình từ châu Âu và Trung Đông sẽ phải đi xa hơn về hướng Đông trước khi chỉ hướng Bắc qua Indonesia và Đông Philippines. Singapore sẽ bị ảnh hưởng xấu do thương mại qua nước này sẽ không còn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nhật Bản sẽ trở nên tương đối bị cô lập do máy bay của mình sẽ phải hướng xuống qua Philippines tới gần xích đạo trước khi bay về phía Tây.</div>
<br />
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Trung Quốc xếp hạng các quốc gia trên thế giới trên phương diện sức mạnh tổng hợp quốc gia, điều mà người Trung Quốc xem là sức mạnh để gây áp lực. Đây là sự kết hợp của sức mạnh quân sự, sức mạnh kinh tế và sự gắn kết xã hội. Khi nó được thực thi, yêu sách “đường chín đoạn” của Trung Quốc sẽ gây rất nhiều áp lực lên các nước láng giềng của nước này.</div>
<ol start="5" style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;">
<li style="text-align: justify;"><strong>Cửa sổ chiến lược</strong></li>
</ol>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Các chiến lược gia Trung Quốc nhìn thấy một cửa sổ cơ hội chiến lược cho Trung Quốc vào đầu thế kỷ 21, mặc dù họ không công khai chỉ ra cơ sở của quan điểm đó. Tuy nhiên, chúng ta có thể làm rõ điều này. Thứ nhất, quan niệm chiến tranh là không thể tránh khỏi có ý nghĩa rất quan trọng để chiến thắng các trận chiến. Trong bối cảnh Trung Quốc được coi là có một nền kinh tế mạnh, đang tăng trưởng thì quan niệm về sự bất khả kháng này dẫn đến các cuộc phiêu lưu quân sự của Trung Quốc. Với nhận thức đó, Trung Quốc phải tấn công trước khi nền kinh tế của nước này thu hẹp do vỡ bong bóng bất động sản. Điều này giải thích sự gấp rút hiện nay của Trung Quốc trong việc xây dựng các căn cứ tại quần đảo Trường Sa.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Một vấn đề khác đặt ra với Trung Quốc là sự hung hăng và gia tăng chi tiêu quân sự đã làm cho các nước láng giềng của Trung Quốc phải tái vũ trang và thiết lập các liên minh. Sẽ là tốt hơn cho Trung Quốc nếu tấn công trước khi các nước láng giềng của mình vũ trang ngày càng lớn hơn.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Một khía cạnh cân nhắc khác là chu kỳ bầu cử tổng thống Mỹ. Tổng thống Obama được xem là một tổng thống yếu và Trung Quốc nhiều khả năng sẽ tấn công trước khi nước Mỹ có tổng thống mới. Chủ nghĩa thu hồi lãnh thổ đã mất của Trung Quốc và nhận thức về cuộc chiến sắp tới với Trung Quốc vẫn còn khá phổ biến trong giới quân sự Mỹ. Tổng thống Obama đã gây ra một số tranh cãi khi có một số chính sách không nhất quán dẫn đến hỗ trợ Trung Quốc. Trong khi một nền kinh tế mạnh là cần thiết để chống lại Trung Quốc thì chính quyền của ông Obama đang làm hết sức mình để bóp nghẹt nền kinh tế Mỹ với các quy định về cắt giảm lượng khí thải CO2.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Tổng thống Obama đã trải qua thời thơ ấu ở Indonesia và có thể đã chứng kiến rất nhiều thái độ bài Hoa (người Trung Quốc đã và đang là các thương gia và chủ tiệm thành công hơn) trong chính những năm tháng đầu đời. Cũng giống như thời thơ ấu của Valerie Jarrett ở Iran, điều này sẽ ảnh hưởng đến chính sách của ông.</div>
<ol start="6" style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;">
<li style="text-align: justify;"><strong>Bệnh tự kỷ nước lớn</strong></li>
</ol>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Đây là một thuật ngữ được tạo ra bởi chiến lược gia Edward Luttwak để mô tả một thực tế rằng Trung Quốc dường như không quan tâm gì về tác động của các hành động của mình đối với các nước láng giềng. Trung Quốc tự coi mình là trung tâm của thế giới và hoàn toàn nhìn qua lăng kính lợi ích của riêng mình. Điều này dẫn đến hệ quả thực tế là Trung Quốc không thể chấp nhận được khả năng của những điều không diễn ra theo cách mà nước này muốn. Luttwak cũng cho rằng người Trung Quốc phóng đại tư duy chiến lược của riêng mình.</div>
<ol start="7" style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;">
<li style="text-align: justify;"><strong>Chủ tịch Tập Cận Bình</strong></li>
</ol>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Mặc dù việc chuẩn bị cho cuộc chiến này đã được bắt đầu vào những năm 1980, song sự hung hăng gia tăng gần đây được thực hiện dưới sự chỉ đạo của Chủ tịch Tập Cận Bình, người được coi là Thái tử đảng trong những năm đầu sự nghiệp, đã bị ấn tượng bởi cách cuộc chiến tranh với Việt Nam năm 1979 đã được sử dụng để củng cố quyền lực trong Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc. Chủ tịch Tập Cận Bình đã tập trung được nhiều quyền lực hơn bất kỳ nhà lãnh đạo Trung Quốc nào kể từ thời Đặng Tiểu Bình. Ông đang sử dụng chiến dịch chống tham nhũng để thanh trừng đối thủ chính trị. Được biết các nhà lãnh đạo Trung Quốc sẽ chỉ cầm quyền trong vòng mười năm trước khi rời chính trường. Chỉ trong hai năm trên cương vị Chủ tịch nước, những người ủng hộ Tập Cận Bình đã làm dấy lên khả năng phục hồi vị trí chủ tịch đảng (từng bị bãi bỏ bởi Đặng Tiểu Bình nhằm không để tái hiện một Mao Trạch Đông khác) nhằm giúp Tập Cận Bình có thể tiếp tục cầm quyền từ vị trí đó. Chủ tịch Tập Cận Bình đã trải qua một thời kỳ khắc nghiệt làm cho ông trở nên cứng rắn qua những sự từng trải trong cuộc sống. Ở tuổi 15, ông được gửi đến sống và làm việc với nông dân tại một vùng quê khô cằn sỏi đá sau khi cha của ông bị thanh trừng. Ông sống trong một cái hang. Người chị của ông đã tự vẫn trước sức ép của lực lượng Hồng vệ binh.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
<strong>Nhật Bản</strong></div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Nhật Bản nhận thấy rằng cuộc chiến tranh này đang được đẩy về phía mình và nước này đang tiếp cận nó với sự tiên lượng trước. Nhật Bản coi cuộc chiến này là không thể tránh khỏi, mặc dù gần đây Thủ tướng Abe đã diễn ra yêu cầu gặp Chủ tịch Tập Cận Bình ở Indonesia. Cuộc gặp đã diễn ra căng thẳng do Chủ tịch Tập Cận Bình muốn hàng chục nghìn người dân đất nước của Thủ tướng Abe phải trả giá. Thủ tướng Abe đã phát biểu trước lưỡng viện Quốc hội Mỹ như là một phần của nỗ lực của ông nhằm đảm bảo rằng Mỹ và Nhật Bản sát cánh đối phó và đẩy lùi cuộc tấn công của Trung Quốc.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
<strong>Mỹ</strong></div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Mỹ tin rằng một trật tự thế giới dựa trên luật lệ cần phải được duy trì vì an ninh và thịnh vượng toàn cầu, trong đó có thịnh vượng của riêng Mỹ, vì điều đó dựa phần lớn vào thương mại thế giới. Vì vậy đối với Mỹ, cuộc chiến này sẽ xoay quanh việc duy trì sự tiếp cận đối với các lợi ích chung toàn cầu. Quân đội Mỹ đã không cập nhật cho công chúng nước này về tất cả sự chuẩn bị của Trung Quốc đối với chiến tranh, có lẽ bởi vì họ không muốn bị coi là làm leo thang căng thẳng. Tuy nhiên, quân đội Mỹ không còn nghi ngờ rằng Trung Quốc sẽ bắt đầu một cuộc chiến. Vấn đề chưa rõ chỉ là thời điểm.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Sự hung hăng của Trung Quốc hóa ra lại là may mắn đối với Hải quân Mỹ, một lực lượng trước đó đã thiếu một mối đe dọa đáng tin cậy và phải đối mặt với sự cắt giảm liên tục. Hiện có một xu hướng nhấn mạnh đến tính hiệu quả của các hệ thống vũ khí của đối phương. Người Trung Quốc có thể đã đọc được các báo cáo của Hải quân Mỹ về các hệ thống vũ khí của họ, điều có thể đã làm họ càng củng cố quyết tâm hơn nữa.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
<strong>Cuộc chiến này sẽ được thực hiện như thế nào</strong></div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Sẽ có hai chiến trường chính: Biển Hoa Đông ở phía Bắc của Đài Loan và Biển Đông ở phía Tây của Philippines.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Trung Quốc tuyên bố chủ quyền đối với quần đảo Senkaku (lần cuối cùng bị Nhật Bản chiếm đóng khoảng 100 năm trước đây) và toàn bộ chuỗi Ryuku từ quần đảo Yaeyama ở cực Nam tới đảo Okinawa ở phía Bắc. Nếu Trung Quốc chiếm được quần đảo Senkaku, nước này cũng đồng thời có thể nắm giữ được quần đảo Yaeyama. Để đạt được điều đó, Trung Quốc đang xây dựng một căn cứ quân sự tại quần đảo Nam Kỷ cách quần đảo Senkaku khoảng 300 km về phía Tây. Căn cứ này có thể tiếp nhiên liệu với 10 đường bay cho trực thăng cất cánh. Điều này cho thấy cuộc tấn công khởi đầu sẽ do trực thăng thực hiện bay vượt trên các tàu tuần duyên của Nhật Bản xung quanh quần đảo Senkaku.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Trung Quốc có một hạm đội tàu đánh cá khá lớn và tàu buôn với sức vận chuyển lên tới 70 triệu tấn. Nước này đã sử dụng đội tàu đánh cá của mình để quấy rối lực lượng Cảnh sát biển Nhật Bản xung quanh quần đảo Senkaku và tới tận phía Đông quần đảo Osagawa, trong đó có đảo Iwo Jima. Điều này cho thấy các tàu đánh cá có thể được sử dụng để đổ bộ các lực lượng đặc nhiệm của Trung Quốc nhằm tấn công các căn cứ của Nhật Bản trên một phạm vi rộng, điều được coi là hậu phương vững chắc cho tiền tuyến. Những lực lượng này sẽ được sử dụng như vật hiến tế để gây ra tình trạng lộn xộn tối đa nhằm làm nhụt chí lực lượng quốc phòng Nhật Bản. Ở phía Bắc, cách thức của Trung Quốc sẽ là chiếm giữ và cầm cự chống lại sự phản công của Nhật Bản và Mỹ.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Tại Biển Đông, Trung Quốc đang xây dựng 7 pháo đài khổng lồ và một đường băng. Các pháo đài được thiết kế với tháp pháo phòng không đứng ở các góc nhằm giúp mỗi tháp pháo đều có phạm vi hỏa lực ít nhất là 270 độ. Các pháo đài dường như được thiết kế nhằm tấn công trừng phạt với cường độ lớn và cầm cự cho tới khi chúng được giải vây. Trung Quốc sẽ thắng nếu vẫn giữ được các pháo đài này cho tới thời điểm cuối cuộc chiến.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Trung Quốc nhiều khả năng sẽ bắt đầu cuộc chiến ở phía Nam với các cuộc tấn công nhằm vào các căn cứ của các nước khác trong quần đảo Trường Sa cũng như các căn cứ của Mỹ tại khu vực về phía Đông tới tận đảo Guam. Một cuộc chiến kéo dài sẽ có hại cho Trung Quốc do trên tuyến đường tiếp vận từ đảo Hải Nam tới quần đảo Trường Sa, tàu thuyền và máy bay rất dễ bị tấn công. Việt Nam đã và đang nâng cấp hệ thống radar của mình và nước này hy vọng tất cả các nước tham chiến không phải Trung Quốc sẽ chia sẻ thông tin mục tiêu. Hệ thống kiểm soát và cảnh báo sớm (AWACS) của Mỹ tại Philippines sẽ có thể theo dõi các mục tiêu Trung Quốc được trao đổi từ phía Việt Nam. Singapore nhiều khả năng sẽ vận hành các máy bay F-15 của mình ngoài khơi vịnh Cam Ranh. Máy bay Trung Quốc sẽ ở vào cuối tầm bay khi tới được quần đảo Trường Sa.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Lực lượng lính thủy đánh bộ Mỹ đã nâng số lượng các căn cứ tại Philippines với mục đích gia tăng sức mạnh tấn công nhằm đánh bật Trung Quốc khỏi các pháo đài mới xây dựng của họ. Một số hệ thống vũ khí của Mỹ như tàu USS Zumwalt có thể sẽ phải được triển khai để đạt được mục tiêu này.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Trong bức tranh lớn hơn, Nhật Bản và Trung Quốc sẽ cố gắng để phong tỏa nhau, chủ yếu là bằng lực lượng tàu ngầm của mỗi nước. Hải quân Nhật Bản có chất lượng cao hơn Trung Quốc và rất nhiều khả năng sẽ giành chiến thắng trong cuộc chiến phong tỏa lẫn nhau này.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Ngành công nghiệp trên toàn châu Á sẽ bị ảnh hưởng nặng nề bởi cuộc chiến này. Đặc biệt, ngành công nghiệp Trung Quốc nhiều khả năng sẽ bị đình trệ nhanh chóng, điều mà cuối cùng sẽ dẫn đến bất ổn xã hội. Cuộc chiến càng kéo dài thì vị thế tương đối của Trung Quốc sẽ càng tồi tệ. Thịt sẽ biến mất khỏi khẩu phần ăn của người Trung Quốc. Đậu tương không bán được sẽ chất đống trong các kho của Mỹ.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
Việc loại bỏ các căn cứ của Trung Quốc tại quần đảo Trường Sa sẽ cho phép một giải pháp hòa bình dành cho bất cứ ai cuối cùng cầm quyền ở Trung Quốc. Đây sẽ là một trong những cuộc chiến tranh vô nghĩa, ngu ngốc và hủy diệt nhất trong lịch sử, song đó là những gì đang đến.</div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px; text-align: justify;">
<em>David Archibald thuộc Viện Chính trị Thế giới (IWP) tại thủ đô Washington. Bài viết được đăng trên</em><em><a href="http://www.americanthinker.com/articles/2015/04/seven_reasons_china_will_star_a_war_by_2017.html" rel="external nofollow" style="color: #0071b8; text-decoration: none;" target="_blank"><strong>American Thinker</strong></a>.</em></div>
<div style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 14px; line-height: 20px;">
THEO NGHIÊN CỨU BIỂN ĐÔNG</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-7654959608548549642015-05-18T06:03:00.003+07:002015-05-23T07:45:35.094+07:00Biển Đông đến hồi quyết liệt<ul class="breadcrumb" style="background: rgb(255, 255, 255); border: 0px; color: #666666; font-family: Arial; font-size: 12px; line-height: 13.1999998092651px; list-style: none; margin: 0px; outline: 0px; overflow: hidden; padding: 1px 0px 15px; vertical-align: baseline;"><br /></ul>
<div class="left-side" style="background: rgb(255, 255, 255); border: 0px; color: #666666; float: left; font-family: Arial; font-size: 12px; line-height: 13.1999998092651px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline; width: 490px;">
<div class="block-feature block-feature-1" style="background: transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px 0px 8px; vertical-align: baseline;">
<div class="tool-bar" style="background: transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; overflow: hidden; padding: 5px 0px 15px; vertical-align: baseline;">
<span style="background-color: transparent; color: #333333; font-size: 14px; font-weight: bold; line-height: 18px;">TTCT 15/5/2015 - Những động thái và ngôn từ của Trung Quốc ngày càng tỏ rõ “muốn gì”. Tuy nhiên, sự “muốn gì” đó không hẳn sẽ còn được “ung dung” như trước nữa.</span></div>
</div>
<div class="fck" style="background: transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<table align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" class="desc_image slide_content" data-fancybox-group="gallery" href="http://static.new.tuoitre.vn/tto/r/2015/05/15/YvKgKHLo.jpg" style="border-collapse: collapse; border-spacing: 0px; font-size: 14px; line-height: 18px; margin: 0px auto 14px; padding: 0px; position: relative;" title="
Đơn vị chống khủng bố của Philippines và lực lượng tuần duyên Nhật Bản (phải) chuẩn bị cuộc diễn tập tại vịnh Manila ngày 6-5-2015 - Ảnh: Reuters
"><tbody style="margin: 0px; padding: 0px;">
<tr style="margin: 0px; padding: 0px;"><td style="margin: 0px; padding: 0px; position: relative;"><img alt="" class="ck_image" src="http://static.new.tuoitre.vn/tto/i/s626/2015/05/15/YvKgKHLo.jpg" style="background: transparent; border: 0px; cursor: url(http://static.new.tuoitre.vn/assets/tto/c6f6b489v338/images/zoom_cursor.png), auto; display: block; margin: 0px; max-width: 100%; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline; width: 490px;" /></td></tr>
<tr style="margin: 0px; padding: 0px;"><td class="ck_legend caption" style="background: rgb(246, 246, 246); color: #878787; display: block; font-family: arial, helvetica, sans-serif; font-size: 12px; line-height: 22px; margin: 0px; padding: 8px; position: relative;"><div style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 0px; line-height: 18px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 4px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Đơn vị chống khủng bố của Philippines và lực lượng tuần duyên Nhật Bản (phải) chuẩn bị cuộc diễn tập tại vịnh Manila ngày 6-5-2015 - Ảnh: Reuters<br />
<a name='more'></a></div>
</td></tr>
</tbody></table>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Trong cuộc họp báo ngày 8-3-2015 tại Bắc Kinh, Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Vương Nghị đã bác bỏ thẳng thừng những phản đối của các nước về việc Trung Quốc đang đẩy mạnh bồi đắp đảo nhân tạo ở quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Ông Vương cũng không ngần ngại khẳng định đó là “nhà” và “sân riêng” của Trung Quốc.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
<span style="background: transparent; border: 0px; font-weight: bold; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">BẪY SẬP BIẾN “KHÔNG” THÀNH “CÓ”</span></div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Tuyên bố này của người đứng đầu ngành ngoại giao Trung Quốc là một sự leo thang về yêu sách chủ quyền, chuyển từ việc “khẳng định chủ quyền lịch sử” đối với các đảo và “vùng biển tiếp giáp”, sang xác lập quyền sở hữu đối với các thực thể như các bãi đá ngầm hay rạn san hô. Cứ như là chủ nhân đích thực của các bãi đá nay bồi lấp thành đảo đó, Trung Quốc hôm 30-4 ngỏ ý mời tàu bè Mỹ vào sử dụng các “dịch vụ dân sự” phòng tránh bão! Tất nhiên Mỹ không cần đếm xỉa!</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
So với tình hình tháng 5 năm ngoái khi kéo giàn khoan xuống tìm cách “cắm dùi”, lần này Bắc Kinh gây căng thẳng hơn sau khi đã tiến xa được một bước bằng cách san lấp, chỉ trong vòng chưa đầy một năm nhiều bãi đá ở Trường Sa thành “lãnh thổ” của mình. Và từ đó cứ thế mà áp đặt chủ quyền như việc xảy ra hôm 19-4, khi Trung Quốc “lệnh cho” máy bay Philippines phải bay ra khỏi khu vực mới bồi đắp này.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
“Cứ như thể một khu vực nhận dạng phòng không (ADIZ) đã được thành lập” - Bộ trưởng Quốc phòng Philippines Voltaire Gazmin thuật lại vụ việc này trong một cuộc họp báo truyền hình từ tổng hành dinh Aguinaldo ở Quezon City hôm 8-5.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Trong một điều trần trước Thượng viện Philippines hôm thứ năm tuần trước, tướng tư lệnh quân khu Đông của Philippines là phó đô đốc Alexander Lopez cho biết các máy bay của Philippines đang bay tuần thám như thường lệ trên không phận quốc tế, song Trung Quốc đã ra lệnh cho các máy bay này ra khỏi đó, không chỉ một lần mà những sáu lần.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Tuy nhiên, các máy bay của Philippines vẫn phớt lờ và tiếp tục phi vụ tuần thám thường kỳ của mình, nhất định không sập bẫy Trung Quốc. Vận dụng lý thuyết năm hình thái giải quyết xung đột của Ralph H. Kilmann và Kenneth W. Thomas, có thể thấy cái bẫy mà Trung Quốc muốn giăng ra như sau:</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
- Nếu các nước khác cũng giống như Philippines, không sợ những lệnh “đuổi ra” đó và tiếp tục đưa máy bay ra vào khu vực tuần thám đó như thường lệ để khẳng định chủ quyền của mình thì Trung Quốc sẽ lại “chờ thời”, đợi khi khác bày trò lại.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
- Ngược lại, nếu một nước nào đó có máy bay đang bay trong khu vực này bị “đuổi đi” mà vâng lời rút máy bay ra, coi như Trung Quốc đã thành công trong việc khởi sự áp đặt một ADIZ mới ở đây. Những phép thử đó sẽ tạo đà cho Trung Quốc chính thức áp đặt ADIZ.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
- Nếu một nước nào đó chủ trương “tránh voi không xấu mặt nào” mà tự ý không phái máy bay héo lánh đến khu vực trên nữa, coi như Trung Quốc đã “bất chiến tự nhiên thành”, sẽ càng nhanh chóng thiết lập luôn ADIZ.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
- Nếu Trung Quốc có đủ dữ kiện để tin rằng có một “đối tượng” nào đó đang “cu ky một mình” và rằng đây chính là thời cơ thì Trung Quốc sẽ ra tay bằng cách uy hiếp và cưỡng hại chiếc máy bay đang bị “đuổi ra” đó, với mong muốn sẽ dẫn đến một cuộc đọ sức mà phần thắng nghiêng về phía Trung Quốc.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
- Còn nếu Trung Quốc cảm thấy rằng các nước không “cu ky một mình” sẽ tự khắc chùn bước hoặc tiếp tục chờ thời.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Những gì đang diễn ra, tỉ như cuộc tập trận Mỹ - Philippines tái chiếm các đảo bị chiếm diễn ra tuần trước cũng như việc máy bay Trung Quốc đeo bám cuộc tập trận này, cho thấy Trung Quốc đang chọn Philippines để giở trò thử thách nhằm dò xem Philippines có thật sự được bảo vệ bởi các hiệp ước đã ký kết hay không, và xem phản ứng của “thiên hạ” như thế nào.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Bộ máy tuyên truyền của Trung Quốc đang ở trong một bầu không khí hào hứng cao độ, tin rằng sắp trở thành bá chủ thiên hạ tới nơi.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Nhân Dân Nhật Báo ngày 7-2-2015 đặt tít “Trung Quốc sẽ thế chỗ Mỹ như là siêu cường toàn cầu?”. Một cái tựa đầy khí thế cho dù trong bài tác giả là Thẩm Đinh Lập (Shen Dingli), phó viện trưởng Viện Nghiên cứu quốc tế Đại học Phục Đán ở Thượng Hải, có giả lả bảo không nhắm tới mục đích đó “bằng những động thái bất hợp pháp là xâm phạm chủ quyền nước khác mà không có sự cho phép của Liên Hiệp Quốc”. Luận cứ mềm mỏng này của GS Thẩm cực kỳ phi lý do lẽ có bao giờ Liên Hiệp Quốc “cho phép” một nước xâm phạm chủ quyền một nước khác. Chẳng qua họ Thẩm chỉ xảo ngôn nhằm làm mờ mắt những kẻ cả tin, dễ bảo!</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
<em style="background: transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Global Times</em> ngày 19-11-2014 từng viết: “Đây là lúc Trung Quốc mở rộng các nỗ lực của mình trong việc xây dựng một trật tự mới ở châu Á cho các lĩnh vực chính trị và an ninh nhằm mang lại thêm nhiều lợi ích hơn nữa cho thế lực chính trị của Trung Quốc nơi các nước châu Á. Trong những năm qua, Trung Quốc đã dần dần đẩy “trục châu Á” của Washington ra rìa khu vực...”.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
<span style="background: transparent; border: 0px; font-weight: bold; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">NHỮNG PHẢN ỨNG BẮT BUỘC</span></div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Thế nhưng, châu Á không hề là “đồng không nhà trống” để bất cứ ai có thể “múa gậy vườn hoang”. Hôm 29-4-2015, trước lưỡng viện Quốc hội Mỹ, Thủ tướng Nhật Shinzo Abe đã tỏ rõ “quyết tâm nhận lãnh trách nhiệm hơn nữa vì hòa bình và ổn định trên thế giới” của nước Nhật. Thủ tướng Abe loan báo nước ông từ nay sẽ vừa “gìn giữ an ninh quốc gia”, vừa “đảm bảo cho an ninh nhân loại”, bắt đầu là châu Á.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Đồng thời, ông Abe cũng vạch ba nguyên tắc sau: (1) Các quốc gia sẽ chỉ đưa ra những yêu sách của mình dựa trên luật pháp quốc tế, (2) Các nước ấy sẽ không sử dụng vũ lực hoặc sự cưỡng ép để thúc đẩy các yêu sách của mình, (3) Để giải quyết tranh chấp, bất kỳ tranh chấp gì, các nước đó sẽ chỉ dùng các biện pháp hòa bình. Tất nhiên, đối tượng nhắn nhủ của ba nguyên tắc đó chẳng xa lạ gì: Trung Quốc.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Để thực thi những cam kết trên, “Hướng dẫn hợp tác quốc phòng Mỹ - Nhật” 2015 mới vừa được thông qua hôm 25-4 đã xác quyết rằng Mỹ và Nhật sẽ không chỉ bảo vệ hòa bình, an ninh cho Nhật Bản cùng các vùng xung quanh, mà còn cho cả các nước khác. Và đặc biệt từ nay, “lực lượng phòng vệ Nhật sẽ đưa ra những hành động thích hợp bao gồm việc sử dụng vũ lực nhằm đáp ứng các tình huống của một cuộc tấn công vũ trang chống lại một nước ngoài có quan hệ mật thiết với Nhật, mà hậu quả cũng là đe dọa đến sự sống còn của Nhật”.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Nước ngoài có quan hệ mật thiết với Nhật tất nhiên không chỉ là Mỹ. Đó là lý do đang rộ lên những thông tin về khả năng Nhật sẽ cùng Mỹ tuần tra trên biển Đông. Ngày 12-5, lần đầu tiên kể từ 70 năm qua, tàu hải quân của lực lượng phòng vệ Nhật cùng tàu hải quân Philippines diễn tập bộ quy tắc đáp ứng các trường hợp chạm trán ngoài kế hoạch trên biển, căn cứ trên một thỏa thuận siết chặt cộng tác an ninh ký kết hồi tháng 1 năm nay. Mọi động tác đều mang tính ẩn dụ!</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Cục diện biển Đông đang chuyển biến rất nhanh và ngày càng rõ nét. Đã qua rồi những “mông lung” của giai đoạn Mỹ bắt đầu “xoay trục”. Nay là lúc Nhật sẽ dấn thân nhiều hơn, vì chính sự an nguy của Nhật. Tokyo sẽ thôi bị trói tay bởi bản hiến pháp chống chiến tranh của Nhật (mùa hè này sẽ sửa đổi xong hiến pháp). Hơn ai hết, do là nước đã gây ra cuộc chiến Thái Bình Dương, Nhật thừa hiểu những gì kẻ khác đang làm nghĩa là gì, và Nhật phải làm gì để ngăn ngừa. Vấn đề cho mọi nước là phải biết mình thật sự muốn gì, được gì.</div>
<div style="background: transparent; border: 0px; color: #333333; font-size: 14px; line-height: 18px; margin-bottom: 15px; margin-left: auto; margin-right: auto; outline: 0px; padding: 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">
Hôm thứ hai 11-5, liên minh cầm quyền ở Nhật đã đạt đến một thỏa thuận chính thức về một gói luật lệ tu chính sẽ tháo bỏ những giới hạn địa dư nơi bộ máy phòng vệ của Nhật, cho phép lực lượng này có thể vươn xa.</div>
<div class="wrapper-qt" style="background: transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; overflow: hidden; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div class="qtam_social btn-qt" style="background: transparent; border: 0px; float: left; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div id="like_thread" style="background: transparent; border: 0px; float: left; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<iframe frameborder="0" horizontalscrolling="no" id="like_frame" name="like_frame" overflow="hidden" scrolling="no" src="http://cm.tuoitre.vn/like/ttocreateiframe?app_id=6&app_id_tracker=1&cat_id=704&object_id=747453&object_title=Bi%E1%BB%83n%20%C4%90%C3%B4ng%20%C4%91%E1%BA%BFn%20h%E1%BB%93i%20quy%E1%BA%BFt%20li%E1%BB%87t%20-%20Tu%E1%BB%95i%20Tr%E1%BA%BB%20cu%E1%BB%91i%20tu%E1%BA%A7n%20-%20V%E1%BA%A5n%20%C4%91%E1%BB%81%20-%20S%E1%BB%B1%20ki%E1%BB%87n%20-%20Qu%E1%BB%91c%20t%E1%BA%BF%20-%20Tu%E1%BB%95i%20Tr%E1%BA%BB%20Online&host=tuoitre.vn&user_agent=Mozilla/5.0%20(Windows%20NT%205.1)%20AppleWebKit/537.36%20(KHTML,%20like%20Gecko)%20coc_coc_browser/47.0%20Chrome/41.0.2272.127%20Safari/537.36&layout=2" style="background: transparent; border-width: 0px; height: 30px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline; width: 160px;" verticalscrolling="no"></iframe></div>
</div>
<strong style="background: transparent; border: 0px; float: right; line-height: 17px; margin: 0px; max-width: 65%; outline: 0px; padding: 3px 0px 0px; text-rendering: geometricprecision; vertical-align: baseline;">DANH ĐỨC</strong></div>
</div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-72398803911994337762015-05-14T20:19:00.001+07:002015-05-18T06:05:58.078+07:00Đã tới lúc phải đổi tên Biển Đông Nam Á<h1 class="title" style="background: none 0px 0px repeat scroll rgb(249, 249, 249); border: 0px; color: #cf0101; font-family: 'Times New Roman', Times, serif; font-size: 20px; margin: 0px 0px 15px; outline: 0px; padding: 15px 0px 0px; vertical-align: baseline;">
<strong style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; color: #222222; font-size: 16px; line-height: 20px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">Hội nghị thượng đỉnh ASEAN vừa kết thúc mà không đem lại tín hiệu có ý nghĩa nào về một giải pháp sớm cho tranh chấp Biển Đông. Khi mà các nhà lãnh đạo vẫn còn theo đuổi con đường ngoại giao cần thiết, thì những hành động mang tính quyết định hơn có thể sẽ được cần tới, trong đó có việc đổi tên Biển Hoa Nam <em style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">(tên quốc tế của Biển Đông - ND) </em>thành Biển Đông Nam Á.<a name='more'></a></strong></h1>
<div class="ArticleContent" id="ArticleContent" style="background: none 0px 0px repeat scroll rgb(249, 249, 249); border: 0px; color: #222222; font-family: 'Times New Roman', Times, serif; font-size: 16px; line-height: 20px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; text-align: justify; vertical-align: baseline;">
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin-bottom: 15px; margin-top: 15px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"></span></div>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div style="text-align: justify;">
<strong style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><a href="http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/234729/asean-lo-ngai-hoat-dong-boi-dap-quy-mo-o-bien-dong.html" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; color: #0c48bb; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; text-decoration: none; vertical-align: baseline;">ASEAN lo ngại hoạt động bồi đắp quy mô ở Biển Đông</a></strong></div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Các nhà lãnh đạo ASEAN vừa tổ chức hội nghị thượng đỉnh lần thứ 26 để xem xét những vấn đề nguy cấp mà khu vực đang phải đối mặt.</div>
</div>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
</div>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div style="text-align: justify;">
Một vấn đề cấp bách trong các cuộc hội đàm chính thức tại Kuala Lumpur và phiên họp kín trên đảo Langkawi là Biển Đông - khu vực đang chứa đựng những điểm nóng tiềm năng châm ngòi xung đột với ít dấu hiệu dịu bớt bởi những tranh chấp trong tuyên bố chủ quyền. Thực tế là rất khó, nếu không muốn nói là không thể, hy vọng về một giải pháp sớm cho tranh chấp. Chính Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long cũng đã nhấn mạnh mức độ nghiêm trọng đã ngày một gia tăng trong năm qua của tranh chấp Biển Đông.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
TQ, bên tranh chấp có uy quyền nhất, đang ngày càng gây hấn bất chấp nhiều năm ngoại giao kiên nhẫn từ ASEAN. Một số động thái gần đây của Bắc Kinh nhằm củng cố yêu sách chủ quyền đang đẩy những căng thẳng trên biển đi xa hơn.</div>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin-bottom: 15px; margin-top: 15px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
</div>
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="image center" style="background: rgb(238, 238, 238); border-collapse: collapse; border-spacing: 0px; border: 0px !important; color: #004488; font-size: 16px; margin: 0px auto; max-width: 460px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline; width: 400px;"><tbody style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<tr style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><td style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px !important; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; text-align: center; vertical-align: middle;"><a class="slide2014 cboxElement" href="http://imgs.vietnamnet.vn/Images/vnn/2015/04/30/10/20150430102743-anh0.jpg" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; color: #0c48bb; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; text-decoration: none; vertical-align: baseline;" title=" Hình ảnh vệ tinh bãi Chữ
Thập, quần đảo Trường Sa của Việt Nam, với các cầu cảng, đường băng do TQ xây
dựng. Ảnh: Inquirer"><img alt="Biển Hoa Nam, Biển Đông, ASEAN, chủ quyền, TQ" src="http://imgs.vietnamnet.vn/Images/vnn/2015/04/30/10/20150430102743-anh0.jpg" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; max-width: 460px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;" title="Biển Hoa Nam, Biển Đông, ASEAN, chủ quyền, TQ" /></a></td></tr>
<tr style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><td class="image_desc" style="background: none 0px 0px repeat scroll rgb(227, 227, 227); border-collapse: collapse; border: 0px !important; color: #0c48bb; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 11px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 5px; text-align: center !important; vertical-align: middle;"><span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Hình ảnh vệ tinh bãi Chữ Thập, quần đảo Trường Sa của Việt Nam, với các cầu cảng, đường băng do TQ xây dựng. <em style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Ảnh: Inquirer</em></span><br />
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin-bottom: 5px !important; margin-top: 5px !important; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
</div>
<div id="adContainer" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; height: 0px; margin: 0px; outline: 0px; overflow: hidden; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div id="adPlayer" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
</div>
</div>
<div id="adContainer" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div id="adPlayer" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
</div>
</div>
</td></tr>
</tbody></table>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin-bottom: 15px; margin-top: 15px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div style="text-align: justify;">
<strong style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Từ đối thoại sang gây hấn</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Động thái mới nhất và cũng khiêu khích nhất của TQ là các hoạt động nhanh chóng biến những bãi đá ngập nước tại quần đảo Trường Sa thành các đảo nổi nhân tạo - trong đó có một số đủ lớn để chứa các đường băng cho máy bay chiến đấu.</div>
</div>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin-bottom: 15px; margin-top: 15px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<br />
<div style="text-align: justify;">
Thật quá rõ ràng là TQ đang chuẩn bị khuếch trương quyền lực cứng ngay từ trung tâm vùng nước tranh chấp. Chiến dịch xây đảo đầy tranh cãi, được thể hiện qua nhiều hình ảnh vệ tinh, đang đi ngược lại tinh thần của Tuyên bố ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC), yêu cầu các bên có yêu sách chủ quyền không tiến hành những hoạt động có thể làm gia tăng căng thẳng. DOC được ký kết năm 2002 đang mở đường cho một bộ quy tắc ứng xử mang tính ràng buộc (COC), nhưng bộ quy tắc này dường như đang bị lảng tránh, hay theo cách nói tích cực nhất là ở trong tình trạng đóng băng, khi Bắc Kinh tiếp tục trì trệ trong đàm phán.</div>
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><br /></span></div>
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Bằng việc tiếp tục đẩy mạnh bồi đắp đất ở các bãi ngầm còn đang trong tranh chấp, có vẻ như TQ đang thay đổi lập trường của họ từ đối thoại sang gây hấn - dựa theo kiểu nói của cố Thủ tướng Churchill: Đối thoại vẫn tốt hơn chiến tranh. Tổng thư ký ASEAN Lê Lương Minh trong tuần này đã mô tả hành động của TQ là động thái nhằm thay đổi nguyên trạng. Đó là bước đi có tính thay đổi cuộc chơi mà rõ ràng là sẽ làm phức tạp thêm con đường tìm kiểm giải pháp giải quyết tranh chấp Biển Đông.</span></div>
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cần tính tới kịch bản khi TQ chuyển sang hướng ngoại giao tiền tệ tận dụng nguồn dự trữ khổng lồ của mình để giành lấy bạn bè, hay như một số người nói là để mua ảnh hưởng. Ngân hàng Đầu tư cơ sở hạ tầng châu Á (AIIB) là một trường hợp điển hình cho việc thay đổi cuộc chơi ngoại giao của TQ. Các quốc gia Đông Nam Á, hay tập thể ASEAN đang phải đối mặt với hai mặt trận từ TQ: một con rồng mỉm cười với sức mạnh kinh tế và dẫn đầu AIIB cung cấp chi phí cho cơ sở hạ tầng và một đuôi rồng quẫy mạnh trong tranh chấp Biển Đông. Sẽ là khó khăn với một số nước thành viên ASEAN khi phải đối mặt với lối tiếp cận cây gậy và củ cà rốt từ TQ, nhất là những nước có nền kinh tế yếu hơn.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<strong style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><div style="text-align: justify;">
<strong style="background-attachment: scroll; background-clip: initial; background-image: none; background-origin: initial; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat; background-size: initial; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Ba thách thức và giải pháp </strong></div>
</strong><div style="text-align: justify;">
ASEAN phải suy nghĩ thấu đáo khi đối mặt với ít nhất ba thách thức lớn với Đông Nam Á. Thách thức đầu tiên là làm thế nào để duy trì sự thống nhất và đoàn kết của ASEAN trong bối cảnh tranh chấp Biển Đông, giải quyết được tranh chấp mà không làm suy yếu sự gắn kết của ASEAN.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Để giải quyết thách thức này, đề xuất của Carl Thayer - nhà quan sát Biển Đông lâu năm - có thể được coi là bước đầu tiên hướng tới COC với TQ mà đã bị trì hoãn lâu nay. Ông Thayer đề nghị ASEAN có thể tự ký kết Hiệp ước ứng xử Hàng hải chung của Đông Nam Á. Các quốc gia thành viên trong ASEAN cần giải quyết các tranh chấp hàng hải và lãnh thổ với nhau trước, qua đó củng cố tình đoàn kết của ASEAN.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Thách thức thứ hai là làm thế nào để ngăn chặn các hành động gây hấn trên biển của TQ trong tương lai, trong bối cảnh khu vực đang theo đuổi mối quan hệ kinh tế sâu sắc hơn với Bắc Kinh. Đây là lúc ASEAN cần thúc đẩy hợp tác hàng hải với các đối tác thương mại có lợi ích gắn với tự do hàng hải và hàng không ở Biển Đông.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Có thể bắt đầu hình thức hợp tác hàng hải này với Mỹ và có thể sau đó mở rộng sang các nước khác, như Nhật Bản và Hàn Quốc. Trong bài viết gần đây đăng trên tờ Bình luận RSIS, Richard Javad Heydarian và Trương Minh Vũ đã đề xuất hợp tác hàng hải trong hình thức tuần tra chung ASEAN ở Biển Đông.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<strong style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><div style="text-align: justify;">
<strong style="background-attachment: scroll; background-clip: initial; background-image: none; background-origin: initial; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat; background-size: initial; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Từ Biển Hoa Nam sang Biển Đông Nam Á?</strong></div>
</strong><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Thách thức thứ ba là làm thế nào làm dịu tranh chấp Biển Đông ngay từ cấp độ nhận thức của dư luận. Có lẽ đây là lúc tên gọi quốc tế Biển Hoa Nam cần được thay đổi. Một chọn lựa thích đáng là dùng tên gọi Biển Đông Nam Á.</div>
</span></div>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin-bottom: 15px; margin-top: 15px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<br />
<div style="text-align: justify;">
Philippines đã có một động thái tương tự bằng cách gọi vùng biển này là Biển Tây Philippines. Khi mọi người tiếp tục gọi là Biển Hoa Nam, có một thông điệp trong tiềm thức rằng vùng biển này thuộc về một quốc gia xuất hiện trong tên gọi, người phát ngôn lực lượng vũ trang Philippines nói. Bản kiến nghị trực tuyến về việc đổi tên biển được nhắc tới ở trên được khởi động bởi một quỹ của người Việt Nam, từ năm 2010 với ít nhất 10.000 người ủng hộ từ 76 quốc gia, gửi tới các nguyên thủ của 11 nước Đông Nam Á cũng như LHQ và nhiều tổ chức quốc tế.</div>
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><br /></span></div>
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Một sáng kiến từ người dân như vậy là phù hợp với tầm nhìn của khu vực - được nhấn mạnh bởi Chủ tịch hiện nay của ASEAN là Malaysia. Đó là một ASEAN hướng tới người dân, lấy người dân là trung tâm. Sẽ là thích hợp nhất nếu sáng kiến này phát triển thành một mong muốn chung của 600 triệu người dân ASEAN và không chỉ gói gọn trong 10 chính phủ thành viên.</span></div>
<span style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<em style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><div style="text-align: justify;">
<em style="background-attachment: scroll; background-clip: initial; background-image: none; background-origin: initial; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat; background-size: initial; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Tác giả: Yang Razali Kassim là nhà nghiên cứu cấp cao của Trường Nghiên cứu quốc tế S. Rajaratnam (RSIS, Đại học Công nghệ Nam Dương, Singapore)</em></div>
</em><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<strong style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><div style="text-align: justify;">
<strong style="background-attachment: scroll; background-clip: initial; background-image: none; background-origin: initial; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat; background-size: initial; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Thái An</strong><em style="background-attachment: scroll; background-clip: initial; background-image: none; background-origin: initial; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat; background-size: initial; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"> và dự án </em><strong style="background-attachment: scroll; background-clip: initial; background-image: none; background-origin: initial; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat; background-size: initial; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">Đại sự ký Biển Đông </strong><em style="background-attachment: scroll; background-clip: initial; background-image: none; background-origin: initial; background-position: 0px 0px; background-repeat: repeat; background-size: initial; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">(theo RSIS)</em></div>
</strong></span></div>
</div>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<strong style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><a href="http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/233564/lat-tay-chien-luoc-dai-han-cua-tq-o-bien-dong.html" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; color: #0c48bb; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; text-decoration: none; vertical-align: baseline;">Lật tẩy chiến lược dài hạn của TQ ở Biển Đông</a></strong></div>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<strong style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><a href="http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/233136/tq-tuyen-bo-ngang-nhien-viec-cai-tao-bai-da-o-bien-dong.html" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; color: #0c48bb; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; text-decoration: none; vertical-align: baseline;">TQ tuyên bố ngang nhiên việc cải tạo bãi đá ở Biển Đông</a></strong></div>
<div style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<strong style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; border: 0px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;"><a href="http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/232710/tq-mo-rong-bai-da-o-truong-sa-la-phi-phap.html" style="background: none 0px 0px repeat scroll transparent; color: #0c48bb; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; text-decoration: none; vertical-align: baseline;">TQ mở rộng bãi đá ở Trường Sa là phi pháp</a></strong></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-77152022780353528112015-05-14T06:21:00.001+07:002015-05-18T06:04:26.029+07:00Bộ Quốc phòng Mỹ yêu cầu kéo máy bay, tàu chiến đến Trường Sa<h2>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit; font-size: small; font-weight: normal;">GDVN, 13/5/2015 – Carter đã yêu cầu thuộc cấp xem xét lựa chọn này, bao gồm việc điều động máy bay hải quân giám sát các đảo nhân tạo, đồng thời điều tàu quân sự tiến vào …</span></div>
<span style="font-size: small;"><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: inherit; font-weight: normal; text-align: justify;">
<a href="https://anhbasam.files.wordpress.com/2015/05/h134.jpg" style="font-family: inherit;"><img src="https://anhbasam.files.wordpress.com/2015/05/h134.jpg" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit; font-weight: normal;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">The Wall Street Journal ngày hôm nay đưa tin, quân đội Mỹ đang xem xét khả năng kéo máy bay và tàu chiến đến một chuỗi đảo nhân tạo Trung Quốc đang mở rộng (bất hợp pháp) một cách nhanh chóng ở Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam). Bộ trưởng Quốc phòng Ash Carter đã yêu cầu thuộc cấp xem xét lựa chọn này, bao gồm việc điều động máy bay hải quân giám sát các đảo nhân tạo, đồng thời điều tàu quân sự tiến vào trong phạm vi 12 hải lý tại 7 bãi đá Trung Quốc đang xây dựng (bất hợp pháp).</span><br />
<a name='more'></a></div>
</span><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit; font-weight: normal;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Động thái này nếu được Nhà Trắng chấp thuận sẽ là thông điệp cứng rắn nhất tới Bắc Kinh, rằng Mỹ sẽ không chấp nhận yêu sách lãnh thổ (vô lý, phi pháp) của Trung Quốc đối với các đảo nhân tạo mà Mỹ coi là thuộc vùng biển và không phận quốc tế. Tính toán của Lầu Năm Góc có thể là các kế hoạch quân sự, bất kỳ sự triển khai nào có thể sẽ làm tăng áp lực buộc Trung Quốc phải xuống thang đối với các đảo nhân tạo. Nhưng Bắc Kinh cũng có thể tăng gấp đôi tốc độ xây dựng thách thức lại Mỹ và tiến tới tuyên bố vùng nhận diện phòng không.</span></div>
</span><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit; font-weight: normal;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Mỹ đã nói không thừa nhận các hòn đảo nhân tạo này là lãnh thổ Trung Quốc, tuy nhiên cho đến nay hải quân Hoa Kỳ vẫn chưa điều máy bay quân sự đến tuần tra trong vòng 12 hải lý 7 bãi đá, rặng san hô này để tránh leo thang căng thẳng. Nếu Mỹ thực hiện điều này và Bắc Kinh không chịu xuông thang, cả hai có thể gia tăng áp lực xung đột quân sự trong vùng biển (Trung Quốc nhảy vào) tranh chấp. Theo ước tính của Mỹ, Trung Quốc đã mở rộng các đảo nhân tạo ở Trường Sa lên 2000 mẫu Anh, tăng lên từ 500 mẫu Anh hồi năm ngoái.</span></div>
</span><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit; font-weight: normal;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Theo các bức ảnh chụp từ vệ tinh mà kênh tin tức tình báo quốc phòng IHS cung cấp, Trung Quốc đã xây dựng một đường băng ở đá Chữ Thập đủ lớn để chứa máy bay chiến đấu và máy bay giám sát. Mỹ đã dùng sức mạnh quân sự của mình để thách thức các tuyên bố vô căn cứ của Bắc Kinh, điển hình là việc Washington điều một cặp B-52 bay qua Hoa Đông để phản đối vùng nhận diện phòng không Trung Quốc tuyên bố áp đặt năm 2013.</span></div>
</span><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit; font-weight: normal;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Các quan chức cho biết hiện nay Lầu Năm Góc và Nhà Trắng ngày càng có các biện pháp cụ thể để chuyển thông điệp tới Bắc Kinh: Hành động của Trung Quốc ở Trường Sa đã đi quá xa và cần phải bị ngăn chặn.</span></div>
</span><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit; font-weight: normal;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Máy bay quân sự Mỹ nhiều lần tiếp cận khu vực cách 12 hải lý xung quanh các rặng san hô nơi Trung Quốc xây dựng, nhưng chúng không vượt ranh giới vào bên trong 12 hải lý để tránh căng thẳng. Trong những trường hợp này sĩ quan Trung Quốc sẽ gióng loa nói rằng Mỹ đang áp sát “lãnh thổ có chủ quyền của Trung Quốc”. Đáp lại các phi công Mỹ nói với Trung Quốc rằng, họ đang bay trong không phận quốc tế. Tàu hải quân Mỹ USS Fort Worth những ngày gần đây đang hoạt động gần Trường Sa, nhưng chưa vào bên trong ranh giới 12 hải lý.</span></div>
</span><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit; font-weight: normal;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Hiện Nhà Trắng từ chối bình luận về những thảo luận của Lầu Năm Góc. Các nước đồng minh cũng như đối tác của Mỹ thúc giục Washington làm nhiều hơn nữa để chống lại hành vi leo thang của Trung Quốc. Một quan chức Mỹ cho biết: “Điều quan trọng là tất cả các nước trong khu vực có một sự hiểu biết rõ ràng và chính xác những gì Trung Quốc đang làm. Chúng tôi đã chú ý tới nó.” Hoa Kỳ đã và đang sử dụng vệ tinh để giám sát hoạt động xây dựng đảo nhân tạo (bất hợp pháp) của Trung Quốc.</span></div>
</span><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit; font-weight: normal;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: inherit;">Trong những tháng gần đây Nhà Trắng cũng tăng áp lực ngăn chặn Bắc Kinh xây dựng đảo ở Trường Sa thông qua kênh ngoại giao cũng như kêu gọi Trung Quốc tại các cuộc họp giao ban báo chí gần đây nhưng không hiệu quả. Hải quân Mỹ vẫn thường xuyên tự do quá cảnh ở Trường Sa nhưng chưa được lệnh rõ ràng từ chính quyền để làm </span></span><span style="background-color: #fafcff; color: #003366; font-family: Verdana, Tahoma, Arial, sans-serif; font-size: 10.9440002441406px; line-height: 1.5em;">vây trong phạm vi 12 hải lý của 7 đảo nhân tạo này. Tàu Cảnh sát biển Trung Quốc thường xâm nhập vào bên trong 12 hải lý xung quanh nhóm đảo Senkaku hiện do Nhật Bản kiểm soát ở Hoa Đông.</span></div>
</span></span></h2>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-73680973089414060282015-05-11T20:02:00.001+07:002015-05-18T06:05:07.473+07:00Hai sự kiện, hai tầm nhìn<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; line-height: 16.0799999237061px;"><span style="font-family: inherit;">Trong những ngày này có hai sự kiện mà có lẽ người VN nào cũng phải động lòng trắc ẩn. Đó là sự kiện người đúng đầu TQ dự duyệt binh tại lễ kỷ niệm chiến thắng phát xít lần thứ 70 tại Hồng Trường và sự kiện người đúng đầu đất nước VN mãi loay hoay với cơ cấu nhân sự trước Đại hội Đảng lần thứ XII. Thoạt nhìn đó chỉ là việc bình thường như thể "việc ai người nấy làm"... Nhưng nghĩ thêm chút sẽ thấy cái tâm thế và tầm nhìn hoàn toàn chênh lệch nhau giữa hai nhà lãnh đạo tối cao và cũng là giữa hai quốc gia mà họ lãnh đạo.</span></span><br />
<a name='more'></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiYHwP2yje4cZrxGiwvOu0cnoMip4LafEDoJQKCzhP0wkUYwGW-Co0l0EEo8LUV5jRhOoC90LZLINN3MViJODp1rH04hyphenhyphenyLQBH009NjsbjxeT1RlFDKwuMYqJlQUaES67SDw0P8CGks7q-G/s1600/T%E1%BA%ADp-Putin.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="207" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiYHwP2yje4cZrxGiwvOu0cnoMip4LafEDoJQKCzhP0wkUYwGW-Co0l0EEo8LUV5jRhOoC90LZLINN3MViJODp1rH04hyphenhyphenyLQBH009NjsbjxeT1RlFDKwuMYqJlQUaES67SDw0P8CGks7q-G/s320/T%E1%BA%ADp-Putin.jpg" width="320" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><span style="font-size: small;">Chủ tịch TQ Tập Cận Bình dự duyệt binh tại Hồng Trường</span></td></tr>
</tbody></table>
<span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: inherit; line-height: 16.0799999237061px;"><b>Sự kiện thứ nhất</b> là việc ông Tập Cận Bình dự duyệt binh tại Hồng Trường. </span><span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: inherit; line-height: 16.0799999237061px;">Nếu suốt nữa thế kỷ qua mối quan hệ Xô-Trung được coi là "đồng sàn dị mộng" (đồng sàn cộng sản, nhưng TQ thì mộng bành trướng lãnh thổ và phục thù cho nỗi hận để lại từ thừi Mãng Thanh, trong khi Nga thì mộng phục dựng lại Đế chế Sa hoàng và đề phòng Hán tộc tràn sang vùng Viễn Đông) thì giờ đây hai cường quốc này đường như đã quyết định gác mọi chuyện sang bên để cùng nhau đối phó với Mỹ và NATO. Có thể nói một thời kỳ quan hệ đồng minh Nga -Trung đã bắt đầu. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Không biết Tổng thống Hoa Kỳ nhìn cái cảnh Tổng thống Putin và Chủ tịch Tập Cận Bình vai kề vai bên nhau trên khán đài Hồng Trường chốc chốc nghiêng đầu vào nhau bàn luận...thì nghĩ gì (?). Nhưng người ngoài cuộc thì nghĩ ngay đến quy luật "Mã tầm mã ngưu tầm ngưu" trên cơ sở đặt lợi ích quốc gia lên trên hết. Chính Hoa Kỳ cũng đã, đang và sẽ hành động như vậy mà thôi, chỉ có điều là với ai và vào lúc nào. Xét về nguyên lý cơ bản thì hiện tượng trên không có gì đáng để ngạc nhiên. Nhưng xét về thủ đoạn thì đó là một thứ trò chơi chính trị mà không một chính trị gia nào có thể lẫn tránh. Và đó cũng là cái cạm bẫy của tham vọng quyền lực. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng điều quan trọng hơn là nhân loại bao giờ cũng bị cuốn vào những trò chơi quyền lực của các chính khách tầm quốc gia. Giờ đây với thế giới có thể được cho là đã phân thành 2 cực khá rõ ràng (chứ không như cách đây đôi ba năm trở về trước khi người ta còn đoán non đoán già chưa biết thế giới có mấy cực). Câu hỏi giờ đây là liệu thế giới hai cực này có thể giữ cân bằng hay sẽ lại đổ vỡ, và nếu đổ vỡ thì sẽ ra sao?. Để trả lời câu hỏi này, có lẽ ta nên liên hệ đến quá khứ hình thành "Khối Trục" trong thời kỳ trước Chiến tranh thế giới II. Nếu ngòi nổ của Thế chiến II là nước Đức với chủ nghĩa dân tộc Đức quốc xã thì giờ đây ngòi nổ có thể là Trung Quốc với chủ nghĩa dân tộc Đại Hán đầy tham vọng bành trướng lãnh thổ và ý chí phục thù khôn nguôi của họ. Vẫn biết phát động chiến tranh không đơn giản, nhưng thực tế cho thấy chiến tranh vẫn liên tục nổ ra, và hầu hết các cuộc chiến lớn nhỏ đều bắt đầu do sự tính toán nhầm lẫn của những kẻ tham vọng và trong tâm trạng bức bách, cay cú. Do đó từ nay thế giới có lẽ nên quan tâm nhiều hơn hơn đến nhân tố liên minh Xô-Trung trong các mối quan hệ quốc tế với một tinh thần đề cao cảnh giác cần thiết . </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh2P6Lwm-E5ef6oKL4B_WS0a6w4zeiFbB1mjle1NqEl6Z4VWS7AMFbpvPvy9gXzFNmWWedSHX7PFv_OG6XcwP5N7Eub2fnCxgl4ywdM5xlhgicopY9vDj2ymTt1-gy4hJs6Aucjok7XK2J0/s1600/Tr%E1%BB%8Dng.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="239" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh2P6Lwm-E5ef6oKL4B_WS0a6w4zeiFbB1mjle1NqEl6Z4VWS7AMFbpvPvy9gXzFNmWWedSHX7PFv_OG6XcwP5N7Eub2fnCxgl4ywdM5xlhgicopY9vDj2ymTt1-gy4hJs6Aucjok7XK2J0/s320/Tr%E1%BB%8Dng.jpg" width="320" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><span style="font-size: small;">TBT Nguyễn Phú Trọng phổ biến NQ TW 11</span></td></tr>
</tbody></table>
<span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: inherit; line-height: 16.0799999237061px;"><b>Sự kiện thứ hai</b> là ở Việt Nam, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng dường như đang ra sức làm mọi việc để có được một Trung ương "trong sạch, vững mạnh" điều mà ông đã loay hoay suốt cả một nhiệm kỳ vẫn chưa đạt được. Một trong những nỗ lực đó là tại Hội nghị TW 11 vừa bế mạc, đích thân Tổng Bí thư đã công bố cái gọi là "những tiêu chuẩn để lựa chọn người vào Trung ương" (Ban CH TƯ Đảng) cho Đại Hội Đảng lần thứ XII dự định tổ chức vào tháng 1/2016. Ai đọc các tiêu chuẩn đó sẽ thấy chúng khá chi tiết đến mức chi ly từng milimet, mà nếu căn cứ vào đó để lựa chọn người vào Trung ương thì sẽ vô cùng rối rắm (Tham khảo chi tiết tại đây </span><span style="color: #141823;"><span style="line-height: 16.0799999237061px;">http://phapluattp.vn/thoi-su/chinh-tri/khong-de-nguoi-khong-du-chuan-vao-trung-uong-552224.html</span></span><span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: inherit; line-height: 16.0799999237061px;">). </span></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: inherit; line-height: 16.0799999237061px;">Theo các nguồn tin chính thức, việc làm này của Tổng Bí thư được đa số dư luận trong nước hoan nghênh, có ý kiến đánh giá là "lần đầu tiên công bố điều cấm kị".... Tuy nhiên khi đi vào thảo luận cụ thể, đa số ý kiến cử tri và nhân dân đều thấy rất khó thực hiện (không khả thi) vì các tiêu chí quá mơ hồ, thậm chí nhiều trường hợp tự mâu thuẫn hoặc phủ định lẫn nhau. Ví dụ, trước hết không thể xác định ai hoặc cơ quan nào đủ tư cách để đứng ra lựa chọn; và khi nói rằng "không để lọt lưới những phần tử cơ hội biến chất...vào TW" thì làm thế nào để xác định ai là phần tử cơ hội biến chất..., ai không. Tóm lại, đó là một việc làm vô cùng khó và phức tạp nếu không nói là hoàn toàn không khả thi, thậm chí nếu cố gắng làm, có khi gây ra tình trạng mất đoàn kết nội bộ nghiêm trọng - điều mà nhất thiết phải tránh trong dịp Đại hội Đảng.</span></div>
<span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: inherit; line-height: 16.0799999237061px;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: inherit; line-height: 16.0799999237061px;"><br /></span>
<span style="background-color: #f6f7f8; color: #141823; font-family: inherit; line-height: 16.0799999237061px;">Tính khả thi là một chuyện. Nhưng điều đáng nói hơn là việc một nhà lãnh đạo tối cao của quốc gia đáng ra phải tập trung tinh lực vào việc nghiên cứu và đề xướng chủ thuyết nhằm chấn hưng đất nước thì đằng này lại tập trung vào một lĩnh vực mang tính chất nhân sự hậu cần thuần túy như vậy. Sở dĩ Singapore, Hàn Quốc và khá nhiều quốc gia khác có thể vươn lên từ địa vị nghèo nàn lạc hậu trở thành nước công nghiệp chỉ trong vòng trên dưới 30 năm là nhờ việc họ có những nhà lãnh đạo tối cao có thể đưa ra chủ thuyết phát triển phù hợp cho từng thời kỳ. Việt Nam thì sao? Liệu có vị lãnh đạo tối cao nào có đủ bản lĩnh và khả năng như vậy? Đất nước sẽ đi về đâu nếu các vị lãnh đạo tối cao mãi quẩn quanh với nhiệm vụ "xây dựng Đảng trong sạch vững mạnh"?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-7599680431938906712015-05-09T21:44:00.000+07:002015-05-10T19:39:55.909+07:00Tài liệu tham khảo: Khi Quân đội Nhân dân Việt Nam làm kinh tế<div style="background-color: white;">
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial;"><i>Chủ blog Bách Việt nhận được bài viết này qua họp thư bạn đọc với tiêu đề " Quân đội DCSVN là một thứ kiêu binh". Sau khi tìm hiểu và đối chiếu </i></span><i style="font-family: Arial;">thấy nội dung cơ bản trùng khớp với những thông tin công khai trên truyền thông VN do đó xin mạn phép đưa lại với tiêu đề khác để làm tư liệu tham khảo và không nhất thiết phản ánh quan điểm của chủ blog.</i><br />
<i style="font-family: Arial;"><br /></i></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial;"> </span><i style="font-family: Arial;"><b>Quân đội DCSVN là một thứ kiêu binh</b></i><br />
<i style="font-family: Arial;"><b><br /></b></i></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial;">SÀI GÒN (NV) - Ðó là nhận định của nhà báo Mike Ives, hãng AP, qua sự kiện Bộ Quốc Phòng CSVN khăng khăng giữ 157 hecta đất vốn thuộc phi trường Tân Sơn Nhất để cho thuê làm sân golf.</span></div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Cũng vì Bộ Quốc Phòng CSVN không chịu giao lại 157 hecta đất này, Tổng Công Ty Cảng Hàng Không Việt Nam (ACV) đã đề nghị chính quyền Việt Nam vay 15.8 tỉ Mỹ kim để thực hiện dự án xây dựng phi trường Long Thành do “phi trường Tân Sơn Nhất sẽ quá tải vào năm 2020.”</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Ngoài việc tạo ra khoản nợ lên tới 15.8 tỉ Mỹ kim, một báo cáo của chính quyền tỉnh Ðồng Nai cho biết, nếu thu hồi 5,000 hecta đất để thực hiện dự án phi trường Long Thành, chính quyền sẽ phải thu hồi đất của 5,400 gia đình, ảnh hưởng tới sinh hoạt, sinh kế của 17,000 người</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Dự án phi trường Long Thành đã bị nhiều người, nhiều giới phản đối kịch liệt. Những phân tích về sự nguy hại của dự án đối với kinh tế, tài chính quốc gia đã khiến Quốc Hội Việt Nam chùn tay, chưa phê duyệt dự án. Nay, chế độ Hà Nội đang vận động Bộ Chính Trị của đảng CSVN để tác động đến Quốc Hội.</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Nhà báo Mike Ives cho rằng, 157 hecta đất của phi trường Tân Sơn Nhất mà Bộ Quốc Phòng Việt Nam đem cho thuê làm sân golf chứ không giao lại để mở rộng phi trường Tân Sơn Nhất là “biểu tượng của mâu thuẫn lợi ích giữa quân đội Việt Nam và dân chúng Việt Nam.”</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Mike Ives nhắc lại tình trạng quân đội Việt Nam - lực lượng có nhiệm vụ bảo vệ quốc gia đang làm chủ hai tập đoàn lớn tại Việt Nam là Ngân Hàng Quân Ðội và Viettel, đồng thời còn nắm trong tay hàng trăm doanh nghiệp hoạt động trong đủ mọi lĩnh vực (xây dựng, đóng tàu, may mặc,...). Chế độ Hà Nội từng công bố một thống kê, theo đó, năm ngoái, các doanh nghiệp của quân đội Việt Nam đạt lợi nhuận trước thuế là 2.1 tỉ Mỹ kim.</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Bên cạnh đó, trước nay, nhiều chuyên gia vẫn cho rằng, các doanh nghiệp của quân đội hoạt động ngoài tầm kiểm soát và nhiều hoạt động của hệ thống này thiếu minh bạch.</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Ðó cũng là lý do mà nhà cầm quyền CSVN từng vài lần yêu cầu quân đội sắp xếp lại hoạt động của các doanh nghiệp quân đội. Tuy nhiên nhiều người tin rằng, rất khó đẩy quân đội Việt Nam ra khỏi các hoạt động thương mại để chỉ thực hiện vai trò quốc phòng như quân đội nhiều quốc gia khác.</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Có một sự kiện mà nhà báo Mike Ives không đề cập trong bài viết vừa được AP công bố. Ðó là hồi trung tuần tháng trước, ông Phan Anh Minh, thiếu tướng, phó giám đốc công an Sài Gòn, từng tiết lộ, các doanh trại quân đội ở Sài Gòn là những “tổng kho” chứa hàng buôn lậu. Tuy nhiên viên thiếu tướng, phó giám đốc công an Sài Gòn, không cho biết chi tiết về vấn đề vốn rất đáng chú ý này.</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Tại hội nghị tổng kết hoạt động trấn áp tội phạm trong ba tháng đầu năm nay của công an các tỉnh, thành phố thuộc khu vực Ðông Nam Bộ (Sài Gòn, Ðồng Nai, Bà Rịa-Vũng Tàu, Bình Dương, Bình Phước, Tây Ninh), ông Minh loan báo, vừa qua, công an Sài Gòn đã phối hợp với nhiều ngành khác như Quản Lý Thị Trường, Kiểm Lâm, Thanh Tra Y Tế, thực hiện các cuộc kiểm tra khu vực vành đai của các căn cứ quân sự quanh phi trường Tân Sơn Nhất và phát giác 132 kho chứa hàng buôn lậu.</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Ông Minh nhận định, đây là kết quả đáng chú ý sau một thời gian dài bỏ ngỏ một khu vực vốn là nơi qui tụ nhiều hoạt động kinh doanh vi phạm pháp luật.</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Trước đó, vào tháng 2, ban chỉ đạo chống buôn lậu, gian lận thương mại và hàng giả của Việt Nam từng loan báo, họ nghi ngờ và đang yêu cầu nhiều ngành, nhiều cấp phối hợp với nhau để kiểm tra những kho chứa hàng nằm trong các doanh trại ở Sài Gòn vì tin rằng chuỗi kho ở những khu vực đó chứa nhiều loại hàng lậu với số lượng lớn.</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Vào thời điểm vừa kể, Phó Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc, người đang đảm nhiệm vai trò trưởng ban chỉ đạo chống buôn lậu, gian lận thương mại và hàng giả của Việt Nam, bảo rằng, có thể các gian thương đã lạm dụng hệ thống kho của quân đội để chứa hàng, chứ chưa thể khẳng định các đơn vị quân đội có liên quan hay không.</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Ông Phúc nói thêm là ông ta đã yêu cầu Bộ Quốc Phòng cử thanh tra tham gia, xử lý vấn đề này và sau khi hoàn tất sẽ công bố trên các phương tiện thông tin đại chúng song đến nay, chỉ mới có phó giám đốc công an Sài Gòn, xác nhận “nghi vấn” mà ban chỉ đạo chống buôn lậu, gian lận thương mại và hàng giả của Việt Nam từng nêu là có thật.</div>
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEhwUgzWg8PiwzyLFy1o7JmVloxfEK2Zj6rb8zACb_ZuG8jdp5XK32KmO0Vb2ZGQwr6oiQxhbQp5x_-vOkh-b6uQ0DcPVAOfF7VY8wns2gPIoKfm-WPXHXjJQYZLuO5DM3_0VbxPZ92Gb-oA__AVQrvZWeDNyxqrqhHjC0FP7eOqsNodI3UJnU1_a8pJT1Ji0LPulYylM0mHaoN6E6vhaTMsWsmThU1qGm95Q77zba4PxPNeObBrHySHR6G9Q6-o2fDLDoXkURxgSTbrLBpx76Db1Fy4xXW2hpNqrwrUH9xhIw=s0-d-e1-ft&oe=55BEE8D6" imageanchor="1" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: justify;"><img alt="Vinh Diep's photo." border="0" class="CToWUd" height="353" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEhwUgzWg8PiwzyLFy1o7JmVloxfEK2Zj6rb8zACb_ZuG8jdp5XK32KmO0Vb2ZGQwr6oiQxhbQp5x_-vOkh-b6uQ0DcPVAOfF7VY8wns2gPIoKfm-WPXHXjJQYZLuO5DM3_0VbxPZ92Gb-oA__AVQrvZWeDNyxqrqhHjC0FP7eOqsNodI3UJnU1_a8pJT1Ji0LPulYylM0mHaoN6E6vhaTMsWsmThU1qGm95Q77zba4PxPNeObBrHySHR6G9Q6-o2fDLDoXkURxgSTbrLBpx76Db1Fy4xXW2hpNqrwrUH9xhIw=s0-d-e1-ft&oe=55BEE8D6" width="470" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><span style="font-family: Arial; font-size: small; text-align: justify;">Kiểm tra một kho chứa hàng lậu và hàng giả. (Hình: Thanh Niên)</span></td></tr>
</tbody></table>
<div style="text-align: justify;">
Tại Việt Nam, mỗi năm, thiệt hại do buôn lậu, gian lận thương mại và hàng giả gây ra lên tới hàng trăm ngàn tỉ đồng. Ðó là chưa kể buôn lậu, gian lận thương mại và hàng giả khiến các doanh nghiệp Việt Nam điêu đứng, thậm chí phá sản.</div>
<br />
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Cũng hồi tháng trước, ông Nguyễn Văn Cẩn, chánh văn phòng ban chỉ đạo chống buôn lậu, gian lận thương mại và hàng giả của Việt Nam, cho biết, dẫu năm ngoái, Việt Nam đã phát giác 23,000 vụ buôn lậu, gian lận thương mại và hàng giả, quý một năm nay, phát giác thêm 4,000 vụ nữa nhưng “kết quả vẫn chưa như mong muốn vì một số lực lượng, kể cả chính quyền một số địa phương chưa tích cực.”</div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: Arial; text-align: justify;">
Với những thông tin mà phó thủ tướng Việt Nam rồi phó giám đốc công an Sài Gòn nói thoáng qua, có thể thêm vào yếu tố khiến việc chống buôn lậu, gian lận thương mại và hàng giả của Việt Nam “chưa như mong muốn” vì gian thương đã mướn được các doanh trại làm hậu cứ. (G.Ð)</div>
</div>
<div style="background-color: white; font-family: Arial; font-size: small;">
<a href="https://www.facebook.com/photo.php?fbid=847436225337160&set=a.645059065574878.1073741837.100002123709185&type=1" rel="theater" style="color: #1155cc; width: 470px;" target="_blank"></a><br />
<div style="min-height: 352px; text-align: justify; width: 470px;">
</div>
<a href="https://www.facebook.com/photo.php?fbid=847436225337160&set=a.645059065574878.1073741837.100002123709185&type=1" rel="theater" style="color: #1155cc; width: 470px;" target="_blank">
</a></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-47123649350949089402015-04-30T20:52:00.000+07:002015-05-09T21:53:38.947+07:00'Dân tộc không thể mạnh nếu cứ thù nhau'<div style="text-align: justify;">
<b><i>Chủ Blog Bách Việt Việt mạn phép đưa lại nội dung cuộc phỏng vấn của BBC Việt ngữ với Giáo sư Lê Xuân Khoa - cựu giáo sư Đại học John Hopkins liên quan <span style="font-family: inherit;">cách đánh giá về cuộc chiến tranh Việt Nam nhân kỷ niệm 40 năm ngày 30/4 năm nay (2015). Tiêu đề và nội dung này được sưu tầm trên mạng Internet do đó có thể không được hoàn toàn chính xác, và không nhất thiết phản ánh quan điểm của chủ Blog. </span></i></b></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEiES4Y8f8ArR6XGGQbirseQaagNciDuXchzzz2lyMUx2SAm381M36lHXk6CkwAHs3_Kc6ffViT0Jt6t0V-OMPu20tqmJNG0xWyJpRm2bGlwYbFlzo4Of-ltnnWkikHZx5ezlve0NH4e0ksglAwWC9yM9gXb04lQB4Y0OLI8THx8LGgBAj9Znkl0xXiFyayhuHzSvw7NZL5YB0h3GyG11PhlsbkBjhx0v85BWStpQ9vuoewfucItEmDkhg3hNFT4lcyEI9Cw2YPb7n76jbE=" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEiES4Y8f8ArR6XGGQbirseQaagNciDuXchzzz2lyMUx2SAm381M36lHXk6CkwAHs3_Kc6ffViT0Jt6t0V-OMPu20tqmJNG0xWyJpRm2bGlwYbFlzo4Of-ltnnWkikHZx5ezlve0NH4e0ksglAwWC9yM9gXb04lQB4Y0OLI8THx8LGgBAj9Znkl0xXiFyayhuHzSvw7NZL5YB0h3GyG11PhlsbkBjhx0v85BWStpQ9vuoewfucItEmDkhg3hNFT4lcyEI9Cw2YPb7n76jbE=" style="font-family: inherit;" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Giáo sư Lê Xuân Khoa đang định cư tại Hoa Kỳ</td></tr>
</tbody></table>
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">BBC: Dưới góc nhìn của một nhà nghiên cứu thì ngày 30/4 có ý nghĩa như thế nào trong tiến trình lịch sử của dân tộc? Đó là ngày Chiến thắng, ngày Quốc hận, ngày Thống nhất hay ngày đánh dấu sự chia rẽ sâu sắc của dân tộc không thể nào hàn gắn được?</span></span><br />
<a name='more'></a></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">GS Lê Xuân Khoa: Gọi là Ngày Chiến thắng hay Quốc hận là tùy theo đứng về phía thắng trận hay thua trận. Về phía thắng trận, càng ngày về sau chữ chiến thắng nó mất dần ý nghĩa đi. Ngay cả trong nội bộ phía thắng cũng thấy nó mất đi ý nghĩa. Tại vi sau khi thắng trận không bao lâu thì các lãnh đạo miền Bắc có sự bội ước với miền Nam, tức là bản chất giải phóng miền Nam. Thứ hai là họ áp dụng chế độ đi ngược lại nguyện vọng của nhân dân. Có lẽ vì thế những năm sau này người ta dùng nhiều hơn từ Thống nhất.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Nhưng đối với người Việt ở hải ngoại, ngoài chữ Quốc hận thì phải có thêm một chữ ‘Ngày tìm tự do’ bởi vì đáng lẽ thống nhất lòng người mà người ta lại bỏ ra đi thì như vậy có sự chia rẽ nặng nề vấn đề dân tộc.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Chữ Quốc hận là đứng về phía cộng đồng hải ngoại. Lý tưởng mà nói hận thù cần phải xóa bỏ, cần phải quên đi. Là con người không ai muốn nuôi hận thù làm gì nhưng chữ Quốc hận đến giờ không thể bỏ được. Người ta muốn quên nhưng không bỏ được cho đến chừng nào có sự thay đổi trong nước tức là thật sự bảo vệ quyền lợi đất nước đối với Trung Quốc và đi vào con đường thật sự của dân, do dân, vì dân, thật sự dân chủ hóa đất nước. Như vậy sẽ hóa giải hận thù đi. Từ chỗ hóa giải hận thù chữ Quốc hận cũng bỏ được.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Trong tương lai hy vọng đến một ngày nào đó sẽ không còn dùng chữ Quốc hận nhưng cho đến ngày đó thì người ta còn đầy đủ lý do để dùng chữ Quốc hận.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">BBC: Trong cuộc chiến, miền Bắc cho mình là chống đế quốc Mỹ xâm lược giải phóng đất nước còn miền Nam cho rằng họ chiến đấu cho chính nghĩa tự do dân chủ của dân tộc vậy thì theo Giáo sư bên nào mới thật sự đại diện cho chính nghĩa của người Việt?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Chính nghĩa yêu nước, giải phóng đất nước của người cộng sản lúc ban đầu nó không còn nguyên như trước mà đi vào con đường cộng sản nên có sự xung đột ý thức hệ rõ ràng.Giáo sư Lê Xuân Khoa</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">GS Lê Xuân Khoa: Mỗi bên đều có chính nghĩa của mình. Theo tôi thì người Cộng sản cũng là người yêu nước lúc đầu khi chưa thành cộng sản. Những người đi tìm lý tưởng cộng sản đều là người yêu nước cả. Ông Hồ Chí Minh khám phá ra được Lênin viết về vấn đề giải phóng dân tộc thì cho rằng chủ nghĩa Lênin đem lại giải phóng cho dân tộc nên ông ấy reo mừng.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Cũng như những người Quốc gia chống Pháp cũng là những người yêu nước cả. Thế khi hai bên tranh thắng với nhau thì một bên thắng rồi đáng lẽ hai phe phải có sự hòa hợp như ngay sau cuộc nội chiến Mỹ thì chính nghĩa của phe thắng và chính nghĩa của phe thua cũng là một. Tôi nghĩ lỗi lầm là chủ nghĩa cộng sản quốc tế mang sứ mạng của cộng sản quốc tế đi chinh phục nhân loại nên có sự khác biệt với chính nghĩa quốc gia. Chính nghĩa yêu nước, giải phóng đất nước của người cộng sản lúc ban đầu nó không còn nguyên như trước mà đi vào con đường cộng sản nên có sự xung đột ý thức hệ rõ ràng.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">BBC: Trong cuộc nội chiến giữa hai miền còn có sự tham gia của các cường quốc, ở miền Bắc là Liên Xô, Trung Quốc còn ở miền Nam là Hoa Kỳ, vậy có thể nói Việt Nam là con cờ trong tay các cường quốc hay không? Liệu lịch sử có thể nào diễn biến khác đi để Việt Nam tránh được những đau thương cho dân tộc mình?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">GS Lê Xuân Khoa: Phải nhắc đến truyền thống của dân tộc mình là dân tộc tồn tại vì luôn luôn trong mấy ngàn năm phải đối phó với phương Bắc và tồn tại cho đến bây giờ mà không mất độc lập của mình là do đâu? Tức là vấn đề nhu đạo về ngoại giao, nhu đạo về quân sự. Mỗi khi chiến thắng Trung Quốc xong các vua chúa, các triều đại ngày trước đều trở sang triều cống, xin lỗi Trung Quốc như xin lỗi người đàn anh. Nghệ thuật chiến đấu cũng thế, không bao giờ thấy sự đối đầu giữa một đội quân nhỏ của Việt Nam với đội quân hùng mạnh vĩ đại của Trung Quốc mà chúng ta dùng nhu đạo tức là dùng chiến tranh du kích, dùng yếu đánh mạnh.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Cho đến gần đây nhu đạo không được áp dụng. Tình thế nó hơi khác. Ngày xưa chúng ta cùng có một nước để đối đầu. Ngày nay chúng ta bị kẹt ở giữa hai thế lực đại cường. Một bên là khối cộng sản do Liên Xô, Trung Quốc đứng đầu và một bên là khối dân chủ tự do do Hoa Kỳ lãnh đạo. Chúng ta bị dùng trong cái chiến tranh mà tôi gọi là chiến tranh ủy nhiệm là vậy.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><span style="font-family: inherit;"></span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Chúng ta nhìn thấy rõ các vị lãnh đạo miền Bắc ít nhất cho đến bây giờ vẫn còn lúng túng giữa đi với Trung Quốc hay đi với Mỹ, đứng giữa như thế nào và tuy rằng nói đi với Mỹ để cân bằng với Trung Quốc nhưng thực tế cho thấy vẫn chọn con đường đi với Trung Quốc.Giáo sư Lê Xuân Khoa</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Thế thì đứng kẹt ở thế giữa đó làm thế nào để tồn tại? Nhất định chúng ta phải nhu đạo rồi. Triết lý đó bây giờ chúng ta cứ áp dụng linh động trong vấn đề đối ngoại. Đối với cả hai bên tất nhiên chúng ta chọn con đường ở giữa tức là không lệ thuộc vào bên nào. Vấn đề này tôi nghe miền Bắc nói nhiều lần nhưng tôi thấy trên thực tế không áp dụng. Thành thử vẫn có sự thiên lệch. Ở đây chúng ta nhìn thấy rõ các vị lãnh đạo miền Bắc ít nhất cho đến bây giờ vẫn còn lúng túng giữa đi với Trung Quốc hay đi với Mỹ, đứng giữa như thế nào và tuy rằng nói đi với Mỹ để cân bằng với Trung Quốc nhưng thực tế cho thấy vẫn chọn con đường đi với Trung Quốc.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Vậy có cơ hội để cho Việt Nam thoát khỏi sự tranh chấp đó để độc lập được không? Trước khi có sự xung đột ý thức hệ, sau Đệ nhị Thế chiến, các cường quốc đã họp với nhau và đi đến con đường là xóa bỏ chế độ thuộc địa. Giá mà đi theo đường hướng đó do Mỹ đưa ra lúc đó thì nước Việt Nam không lâm vào tình trạng như ngày nay. Đó là lỗi lầm của người Pháp.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">BBC: Ông có nhắc đến con đường trung đạo thì liệu ngày nay con đường trung đạo đó vẫn còn áp dụng được không nhất là trong bối cảnh Việt Nam vẫn còn đang bị kẹt trong mối quan hệ với Mỹ và với Trung Quốc?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">GS Lê Xuân Khoa: Tôi nghĩ rằng trung đạo lý thuyết thì đúng nhưng trên thực tế thì chưa thi hành. Tôi hy vọng Việt Nam càng nhìn thấy rõ phải thi hành con đường trung đạo.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Theo tôi Mỹ không quan tâm Việt Nam có trung đạo hay không. Họ phải hiểu cho Việt Nam có nước Trung Quốc to lớn vĩ đại ngay sát nách thì Việt Nam phải giữ thế trung đạo để tồn tại. Vả lại Mỹ có lý do để chấp nhận Việt Nam trung đạo. Thứ nhất Mỹ không có mưu đồ xâm chiếm thuộc địa, đất đai của Việt Nam bao giờ cả. Thứ hai Mỹ không như Trung Quốc phải Hán hóa dân tộc khác. Còn Trung Quốc có mưu đồ không bao giờ coi Việt Nam là mảnh đất độc lập. Họ luôn coi Việt Nam là một phần của Trung Quốc và có âm mưu Hán hóa Việt Nam. Hai vấn đề đó khiến Việt Nam phải vô cùng cảnh giác. Các nhà lãnh đạo bây giờ phải cảnh giác phải giữ được con đường trung đạo như thế. Muốn được như vậy thì phải mượn thế đồng minh cân bằng với Trung Quốc vì tự mình bây giờ thế mình yếu quá chưa đủ sức đối phó với Trung Quốc. Phải dựa vào thế của quốc tế, của Mỹ, của các nước tự do, dựa vào các nước Asean. Khi Trung Quốc thấy rằng sau lưng Việt Nam có Mỹ, thế giới tự do và cộng đồng châu Âu chẳng hạn thì Trung Quốc không thể lấn tới được nữa.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">BBC: Một trong những hậu quả sau cuộc chiến là sự chia rẽ trong lòng dân tộc mà đến nay vẫn chưa thể hàn gắn được. Liệu con đường hòa giải có khả thi không và đâu là lộ trình khả dĩ nhất?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">GS Lê Xuân Khoa: Lẽ dĩ nhiên không thể nào hận thù mãi mãi được. Đến một lúc nào đó thế hệ này không xong thì đến thế hệ sau. Sự hòa giải là mục tiêu tất yếu của dân tộc. Một dân tộc không thể nào mạnh, không thể nào phát triển được nếu dân tộc đó chia rẽ và căm thù lẫn nhau.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Lẽ dĩ nhiên có rất nhiều trở ngại cho đến bây giờ. Rất tiếc có biết bao cơ hội có để có thể xây dựng ý thức, quan niệm về hòa giải đã bị bỏ qua. Ai bỏ qua? Hòa giải hay không bắt đầu khởi đi từ người thắng trận chứ không phải từ người thua. Người thua không thể chìa tay xin được hòa giải mà người thắng nếu vì quyền lợi đất nước, vì tương lai lâu dài của đất nước nhất định chìa tay đón nhận người thua trận để hòa giải. Việc đó cho đến nay dù có nói ra nhưng chưa bao giờ làm cả.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Lòng người ngoài này người ta đâu có muốn tranh giành hay cướp lại chính quyền làm gì. Người ta chỉ mong rằng có một chính quyền nhận ra sai lầm của mình mở rộng vòng tay kêu gọi sự hòa giải và đối với nhân dân trong nước mở rộng các con đường, các chính sách đưa đến tự do, no ấm và hạnh phúc.Giáo sư Lê Xuân Khoa</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><span style="font-family: inherit;"></span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Về sau họ lại nói nhiều về hòa hợp hơn chứ còn hòa giải muốn bỏ đi tức là chỉ muốn kéo người ta về phía mình thôi, không tôn trọng quan điểm của bên kia mà hòa giải bắt buộc là con đường hai chiều. Như thế sẽ không bao giờ có hòa giải được. Trong khi đó chính quyền đã phạm rất nhiều sai lầm, có thể nói là tội ác với dân tộc. Đáng lẽ phải sửa sai và mở vòng tay với bên ngoài thì người ta sẽ đón nhận.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Còn lộ trình khả dĩ? Bắt đầu từ phía Việt Nam, chìa tay ra trước, không phải chỉ bằng lời nói, cũng không phải kêu gọi người ta về đóng góp. Đóng góp về vật chất thì cũng là đáng kể, nhưng sự đóng góp đáng kể hơn, có giá trị hơn là đóng góp về trí tuệ. Cho đến nay các nhà lãnh đạo trong nước vẫn phàn nàn rằng sự đóng góp chất xám không có gì đáng kể. Nguồn lực trí tuệ ngoài nước rất nhiều, các anh em chuyên gia trí thức bên ngoài phải cùng phối trí với anh em trí thức trong nước để xây dựng một dân tộc hùng mạnh.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Đồng thời phải sửa đổi những sai lầm mình đã vấp phải bằng hành động chứ không phải xin lỗi gì cả để thực hiện mục tiêu một đất nước của dân, do dân, vì dân như là vẫn nói. Hãy làm chuyện đó thật đi. Lòng người ngoài này người ta đâu có muốn tranh giành hay cướp lại chính quyền làm gì. Người ta chỉ mong rằng có một chính quyền nhận ra sai lầm của mình mở rộng vòng tay kêu gọi sự hòa giải và đối với nhân dân trong nước mở rộng các con đường, các chính sách đưa đến tự do, no ấm và hạnh phúc.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Theo tôi có một bước quan trọng mà đến giờ chính quyền vẫn chưa chịu làm. Đó là hòa giải với người sống chưa được thì hòa giải với người chết trước đã. Đấy là vấn đề trùng tu nghĩa trang Biên Hòa, để cho người ta tìm lại mộ và cải táng người chết trong các trại cải tạo. Làm được hai cái đó chứng tỏ nghĩa cử rất đẹp để mà hòa giải với bên ngoài, chứng tỏ thiện chí của lãnh đạo trong nước. Tôi thấy chuyện này dễ như vậy mà không xong được thì khó lòng tiến được đến chuyện hòa giải.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">BBC: Nhân nói đến việc hòa giải thì Việt Nam đang đối đầu với sự bành trướng của Trung Quốc trên Biển Đông, vậy theo ông cộng đồng người Việt tại hải ngoại có vai trò như thế nào trong việc đối phó với mưu đồ của Trung Quốc?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">GS Lê Xuân Khoa: Tôi lấy ví dụ cụ thể: Trong gia đình có hai anh em sống chung với nhau. Rồi đến lúc có xung đột cãi nhau, thậm chí đánh nhau chí chóe. Trong khi mâu thuẫn như vậy thì có kẻ thù bên ngoài đang vác súng sắp sửa vào cướp trong nhà. Mối nguy chung là khi kẻ thù vào thì cả hai anh em đều là nạn nhân hết thì bây giờ phải tạm thời quên sự chống đối nhau để hợp lực lại đuổi kẻ thù đang xâm lấn nhà mình hay là cứ nhất định người này phải diệt người kia đã rồi mới quay sang chống lại kẻ thù tôi nghĩ câu trả lời ai cũng thấy rõ. Phải gạt bỏ thù riêng đi để đối phó với kẻ thù chung rồi sau đó giải quyết với nhau sau. Đấy là quan điểm của tôi. Trái lại có những người chủ trương rằng hãy tiêu diệt chế độ này đã rồi mới đánh kẻ thù thì như thế tôi cho rằng đấy là ý nghĩ của những người vì lòng thù hận – cái đó mình cũng phải hiểu người ta thù hận đến độ bất chấp kẻ thù chung như vậy nhưng tôi nghĩ đó không phải là con đường sáng suốt.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Có người nói rằng nếu sau khi chiến thắng rồi thì phe kia nó mạnh lên, nó vẫn lại cai trị. Tôi nghĩ rằng tình thế sẽ đổi khác. Khi mà đã hợp lực, đã hòa giải thật sự, đã thả những người bất đồng chính kiến ra và khi người nước ngoài đã hợp lực loại được kẻ thù Trung Quốc đi thì chúng ta rất nhẹ gánh nặng để xây dựng đất nước. Lúc đó lực lượng nhân dân, những người dân chủ trong nước sẽ có thế lực mạnh hơn để thuyết phục những nhà lãnh đạo trong nước và lãnh đạo lúc đó cũng tỉnh ngộ rồi không bị gọng kìm của Trung Quốc ép nữa thì sẽ nhìn ra con đường mình sẽ đi. Vấn đề nội bộ sẽ dễ giải quyết hơn./.</span></span></div>
<!-- Blogger automated replacement: "https://images-blogger-opensocial.googleusercontent.com/gadgets/proxy?url=http%3A%2F%2Fichef.bbci.co.uk%2Fnews%2Fws%2F624%2Famz%2Fworldservice%2Flive%2Fassets%2Fimages%2F2015%2F04%2F27%2F150427174649_le_xuan_khoa_640x360_bbcvietnamese.com.jpg&container=blogger&gadget=a&rewriteMime=image%2F*" with "https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEiES4Y8f8ArR6XGGQbirseQaagNciDuXchzzz2lyMUx2SAm381M36lHXk6CkwAHs3_Kc6ffViT0Jt6t0V-OMPu20tqmJNG0xWyJpRm2bGlwYbFlzo4Of-ltnnWkikHZx5ezlve0NH4e0ksglAwWC9yM9gXb04lQB4Y0OLI8THx8LGgBAj9Znkl0xXiFyayhuHzSvw7NZL5YB0h3GyG11PhlsbkBjhx0v85BWStpQ9vuoewfucItEmDkhg3hNFT4lcyEI9Cw2YPb7n76jbE=" -->Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-65588541718981223932015-04-29T12:26:00.000+07:002015-05-09T21:54:01.255+07:00Kịch bản không mong muốn cho biển Đông<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://www.facebook.com/sharer/sharer.php?u=http://tuoitre.vn/tin/the-gioi/20150429/kich-ban-khong-mong-muon-cho-bien-dong/739955.html&display=popup&ref=plugin"><img src="http://static.new.tuoitre.vn/assets/tto/c6f6b489v336/images/transparent.png" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://plus.google.com/share?url=http://tuoitre.vn/tin/the-gioi/20150429/kich-ban-khong-mong-muon-cho-bien-dong/739955.html"><img src="http://static.new.tuoitre.vn/assets/tto/c6f6b489v336/images/transparent.png" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<img src="http://static.new.tuoitre.vn/assets/tto/c6f6b489v336/images/transparent.png" /></div>
<div style="text-align: justify;">
TT - Các nhà lãnh đạo ASEAN cho rằng cần phải bảo đảm giải quyết hòa bình các tranh chấp lãnh thổ ở biển Đông, phù hợp với luật pháp quốc tế. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<img src="http://static.new.tuoitre.vn/tto/i/s626/2015/04/29/GoM8tyKj.jpg" /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Các nhà lãnh đạo ASEAN tại Malaysia ngày 27-4. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đứng thứ ba từ trái sang. Ảnh: EPA<br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hội nghị thượng đỉnh ASEAN kết thúc bằng tuyên bố của chủ tịch hội nghị, nhân danh các nhà lãnh đạo khác, có câu: “Chúng tôi chia sẻ những quan ngại nghiêm trọng được một số lãnh đạo bày tỏ về việc bồi lấp biển đang tiến hành trên biển Đông, làm xói mòn niềm tin, sự tin cậy và có thể hủy hoại hòa bình, an ninh và ổn định”, song không nêu đích danh Trung Quốc, AFP cho biết!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đúng là ASEAN cũng đã có một tuyên bố tương tự tuyên bố chung của các ngoại trưởng nhóm các cường quốc G-7 như mong mỏi của tổng thống Philippines từng đề cập trước khi gặp nhau.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tuy nhiên, tuyên bố của chủ tịch hội nghị ASEAN lại có phần nhẹ hơn: trong khi các ngoại trưởng G-7 cùng bày tỏ quan ngại thì ở hội nghị tại Malaysia chỉ là “chia sẻ những quan ngại của một số lãnh đạo đã nêu ra” mà thôi, tức phản ứng không phải là toàn thể! Dẫu sao các lãnh đạo cũng đã cùng nêu ra chung nguy cơ là biển Đông sẽ mất hòa bình, an ninh và ổn định.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Vấn đề là hòa bình, an ninh, ổn định hay chiến tranh, bất an và bất ổn lại tùy thuộc ở ý muốn hay tham vọng của Trung Quốc. Mà Trung Quốc thì không ngớt lấn tới bằng cách này hay cách khác: năm ngoái cắm giàn khoan trong vùng biển của Việt Nam, năm nay lấp biển, mở rộng đảo lập căn cứ quân sự!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Lộ trình lấn áp đó của Trung Quốc chỉ dẫn tới hai chọn lựa: hoặc nhắm mắt cam chịu hoặc xung đột để Trung Quốc “lấy thịt đè người”.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tính toán dồn ép này rõ như ban ngày, đến nỗi Tổng thống Mỹ Barack Obama hôm 10-4 đã phải lên tiếng cảnh báo rằng điều làm ông quan ngại là việc Trung Quốc đang sử dụng kích thước tuyệt đối và cơ bắp của mình để buộc các nước vào thế lệ thuộc".</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Thật ra, biển Đông chỉ là chặng đầu của lộ trình làm chủ Thái Bình Dương để rồi trở thành bá chủ thiên hạ sau khi quật ngã Mỹ bằng một trận Trân Châu cảng mới. Tất nhiên, nhanh hay chậm tùy thuộc vào:</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
(1) Khả năng làm chủ kỹ thuật sản xuất vũ khí tấn công của Trung Quốc. Như Nhật Bản vào những năm 1930 đã ào ạt sản xuất hết lớp tàu sân bay này đến lớp tàu sân bay khác để từ chỗ chỉ vài chiếc kéo tới “làm cỏ” Thượng Hải vào năm 1932, đến chỗ huy động cả một đoàn tàu sân bay nhấn chìm gần hết hạm đội Thái Bình Dương của Mỹ ở Trân Châu cảng tháng 12-1941, rồi đánh tiếp trận đôi công bằng tàu sân bay ở Midway năm sau.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
(2) Độ thuần thục của những đơn vị tấn công quân sự này. Thực tế cho thấy có lẽ cũng còn lâu Trung Quốc mới có được một hạm đội tàu sân bay thiện chiến để đánh trận sống mái. Thành ra, trong khi chờ đợi, “húc” các nước nhỏ là dễ làm nhất. Ít nhất các lãnh đạo ASEAN đã nhìn thấy nguy cơ “hủy hoại hòa bình, an ninh và ổn định” như nêu trên.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Lịch sử đầy rẫy những bài học tương tự. Năm 1939, khi xe tăng Đức tiến vào Ba Lan, một thượng nghị sĩ Mỹ tuyên bố hùng hồn: “Lạy Chúa, phải chi tôi đã có thể nói chuyện với Hitler! Tất cả chuyện này có thể tránh được". Quả là suy nghĩ ảo tưởng vì không chịu nhìn thấy rằng trước đó phe Trục đã liên tiếp ra tay!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tháng 3-1936, quân Đức tiến vào vùng Rhineland, dù hòa ước Versailles cuối Thế chiến thứ nhất đã từng cấm quân Đức bước vào. Người Pháp không muốn mạo hiểm chiến tranh nên nín thinh, còn người Anh thì chủ trương nhịn để giữ lấy hòa bình cho bằng được.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Vụ tái chiếm Rhineland này của Đức thúc đẩy Đức chiếm Ba Lan ba năm sau đó, và rồi Thế chiến thứ hai nổ ra ngay trước mũi liên quân Pháp - Anh! Còn ở châu Á - Thái Bình Dương, năm 1931 Nhật tấn công vào Mãn Châu rồi đổi tên thành “Mãn Châu quốc". Mỹ cũng chỉ phản ứng bằng đàm phán để rồi bị đánh úp ở Trân Châu cảng 10 năm sau. </div>
<div style="text-align: justify;">
DANH ĐỨC</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com6tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-73932052360434301382015-04-29T10:35:00.000+07:002015-05-09T21:54:32.659+07:00Tuyên bố chung Cấp cao ASEAN 26 đã đánh trúng gót chân Achin của Bắc Kinh<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: inherit; text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><i>Đài BBC tiếng Việt hôm qua đưa tin với tiêu đề "TQ lo ngại về tuyên bố của ASEAN". Theo thiển nghĩ của chủ Blog Bách Việt, việc các nhà lãnh đạo cấp cao ASEAN 26 đã vượt qua sự bất để thống nhất đưa được vào Tuyên bố chung nội dung phản đối hành động xây đảo nhân tạo của TQ tại quần đảo Trường Sa là một thắng lợi "có tính đột phá", đã chạm vào gót chân Achin mà lâu nay Bắc Kinh ra sức che đậy. Đây là hướng đi đúng mà ASEAN cần tiếp tục phát huy nếu muốn làm thất bại âm mưu bành trướng và độc chiếm Biển Đông của TQ- Bách Việt. </i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><img src="http://ichef.bbci.co.uk/news/ws/660/amz/worldservice/live/assets/images/2015/04/28/150428123256_asean_vietnam_640x360_getty_nocredit.jpg" style="font-family: inherit;" /><span style="font-family: inherit;">Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng dự Hội nghị Cấp cao ASEAN lần thứ 26 diễn ra tại Malaysia</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Trung Quốc “vô cùng lo ngại” về Tuyên bố của ASEAN liên quan vấn đề Biển Đông, nhắc đến việc tôn tạo, bồi đắp đang diễn ra ở Biển Đông.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br />
<a name='more'></a><br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Hôm thứ Ba, người phát ngôn của Trung Quốc, Hồng Lỗi, nói Biển Đông không phải là vấn đề tranh chấp giữa ASEAN và Trung Quốc.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">“Trung Quốc đã rất kiềm chế,” ông Hồng tuyên bố.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Ngày 28/4, sau khi bế mạc hội nghị cấp cao tại Malaysia, ASEAN đã ra Tuyên bố Chủ tịch về các vấn đề khu vực và quốc tế, trong đó có vấn đề Biển Đông.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Tuyên bố viết: “Chúng tôi chia sẻ quan ngại sâu sắc của các Lãnh đạo về việc tôn tạo, bồi đắp đang diễn ra ở Biển Đông, làm xói mòn lòng tin, sự tin cậy và phương hại đến hòa bình, an ninh và ổn định ở Biển Đông.”</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">“ Do đó, chúng tôi chỉ đạo các Bộ trưởng Ngoại giao khẩn cấp xử lý vấn đề này một cách xây dựng thông qua các khuôn khổ của ASEAN như quan hệ ASEAN -Trung Quốc cũng như nguyên tắc về cùng chung sống hòa bình.”</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Các nguồn ngoại giao nói với hãng tin Reuters rằng Việt Nam và Indonesia đã nêu lo ngại khi họp, buộc chủ nhà Malaysia phải đưa vấn đề vào tuyên bố sau cùng.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Tuyên bố này nói: “Tuy ghi nhận tiến triển trong tham vấn về Bộ quy tắc ứng xử ở Biển Đông (COC), chúng tôi yêu cầu tăng cường tham vấn hơn nữa để bảo đảm nhanh chóng xây dựng được một Bộ quy tắc COC hiệu quả.”</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span>Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-1271750628682412782015-04-29T07:31:00.000+07:002015-04-29T11:02:51.598+07:00Tư Liệu: Cựu binh Liên Xô “hé lộ” cuộc chiến đấu ở Việt Nam<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Kiến Thức 03/08/2013 - Cựu chiến binh Liên Xô từng có thời gian phục vụ ở Việt Nam đã tiết lộ nhiều thông tin về cuộc chiến bảo vệ bầu trời miền Bắc Việt Nam trước máy bay Mỹ.</span></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Đài Tiếng nói nước Nga đã có cuộc phỏng vấn được một trong những người đã từng bảo vệ bầu trời Việt Nam chống lại cuộc chiến tranh phá hoại miền Bắc Việt Nam của Đế quốc Mỹ giai đoạn 1960-1970. Đó là ông Nikolai Kolesnik – Chủ tịch Hội Cựu chiến binh Nga từng công tác tại Việt Nam. Ông Nikolai tới Việt Nam từ năm 1965, khi đó ông là hạ sĩ quan phụ trách chuẩn bị bệ phóng và đạn tên lửa của tổ hợp tên lửa phòng không Dvina.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br />
<a name='more'></a><br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">- Thưa ông, có những ý kiến cho rằng các loại vũ khí khí tài được đưa từ Liên Xô sang Việt Nam là loại đã lạc hậu?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Theo tôi, vào thời điểm bấy giờ thì đó là những trang bị hiện đại nhất. Ví dụ như tiêm kích phản lực MiG-21, chính trên những máy bay này các phi công Việt Nam đã bắn rơi cả “thần sấm” F-105 hay “pháo đài bay” B-52. Trong những năm chiến tranh, lực lượng không quân tiêm kích của Không quân Nhân dân Việt Nam đã tiêu diệt 350 máy bay của Không quân, Hải quân Mỹ.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: inherit; text-align: justify;">
<a href="http://cms.kienthuc.net.vn/uploaded/lenam/2013_08_02/cuuchienbinhlx_kto_4702_fbjk.jpg" style="font-family: inherit;"><img src="http://cms.kienthuc.net.vn/uploaded/lenam/2013_08_02/cuuchienbinhlx_kto_4702_fbjk.jpg" /></a></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Trong những năm chiến tranh, Không quân Nhân dân Việt Nam bắn rơi 350 máy bay Mỹ.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Về phần Không quân Nhân dân Việt nam bị tổn thất ít hơn nhiều, chỉ mất 145 máy bay. Tên tuổi các phi công “át chủ bài” bắn rơi đến 7, 8, 9 máy bay Mỹ đã đi vào lịch sử của Quân đội nhân dân Việt Nam. Trong khi đó phi công thành công hơn cả của Mỹ chỉ giành được 6 trận không chiến thắng lợi.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Các tổ hợp tên lửa phòng không Liên Xô S-75 Dvina (NATO định danh là SA-2) được đưa sang Việt Nam trong những năm chiến tranh có thể tiêu diệt mục tiêu thậm chí ở độ cao 25km.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Tạp chí kỹ thuật quân sự của Mỹ những năm đó ghi nhận rằng: “Cho đến nay đây là những quả đạn chết người nhất được bắn lên từ mặt đất nhằm vào máy bay”.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Bộ đội tên lửa phòng không của Việt Nam (dùng S-75 Dvina) do các chuyên gia Liên Xô huấn luyện đã bắn rơi gần 1.300 máy bay Mỹ, trong đó có 54 máy bay ném bom chiến lược B-52, mỗi chiếc như vậy chở 25 tấn bom, và có khả năng tiêu diệt sự sống và mọi công trình trên diện tích bằng ba mươi sân bóng đá.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: inherit; text-align: justify;">
<a href="http://cms.kienthuc.net.vn/uploaded/lenam/2013_08_02/cuuchienbinhlx_kto_4703_jtbx.jpg" style="font-family: inherit;"><img src="http://cms.kienthuc.net.vn/uploaded/lenam/2013_08_02/cuuchienbinhlx_kto_4703_jtbx.jpg" /></a></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">"Rồng lửa" Dvina giúp bộ đội Việt Nam bắn rơi nhiều máy bay Mỹ.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Sau những chiến thắng đầu tiên của lực lượng tên lửa ở Việt Nam, quân Mỹ buộc phải giảm mạnh độ cao để tránh tên lửa, nhưng lại rơi vào lưới lửa của pháo phòng không.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Ngoài ra, khi tên lửa Liên Xô xuất hiện các phi công quân sự Mỹ đã bắt đầu từ chối bay ném bom lãnh thổ Bắc Việt Nam. Bộ chỉ huy của họ đã phải đưa ra những biện pháp khẩn cấp, kể cả tăng tiền trả cho mỗi chuyến bay chiến đấu, thường xuyên thay đổi thành phần đội bay của các tàu sân bay.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Thời gian đầu các trận đánh của tên lửa do các sĩ quan Liên Xô thực hiện, các bạn Việt Nam học tập kinh nghiệm của chúng tôi. Lần đầu tiên tên lửa Liên Xô xuất kích trên bầu trời Việt Nam vào ngày 24/7/1965. Khi đó, một tốp 4 chiếc F-4 Phantom của Mỹ bay về phía Hà Nội ở độ cao pháo cao xạ không bắn tới. Các tên lửa của chúng tôi đã được phóng về phía chúng và 3 trong 4 chiếc đã bị bắn rơi. Ở Việt Nam ngày chiến thắng này hàng năm được kỷ niệm như ngày truyền thống của bộ đội tên lửa.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">- Ông nhớ trận thử lửa đầu tiên của mình chứ? Khi đó ai giành chiến thắng?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Ngày 11/8/1965, chúng tôi đã 18 lần chiếm lĩnh trận địa theo báo động chiến đấu, nhưng tất cả đều không có kết quả. Và, cuối cùng, đến khuya chúng tôi đã dùng 3 quả tên lửa bắn rơi 4 máy bay địch. Tổng cộng các tiểu đoàn của các trung đoàn phòng không thứ nhất và thứ 3 trong các trận đánh mà tôi có tham gia đã bắn rơi 15 máy bay địch.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: inherit; text-align: justify;">
<a href="http://cms.kienthuc.net.vn/uploaded/lenam/2013_08_02/cuuchienbinhlx_kto_4704_zxne.jpg" style="font-family: inherit;"><img src="http://cms.kienthuc.net.vn/uploaded/lenam/2013_08_02/cuuchienbinhlx_kto_4704_zxne.jpg" /></a></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Trinh sát cơ RF-4C của Không quân Mỹ trúng đạn tên lửa Dvina trên bầu trời miền Bắc Việt Nam ngày 12/8/1967.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">- Chắc là Không quân Mỹ đã săn lùng các kíp chiến đấu của các ông?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Vâng đúng vậy. Sau mỗi trận đánh chúng tôi phải di chuyển trận địa. Không thể khác được, ngay lập tức quân Mỹ sẽ bắn tên lửa và ném bom vào các trận địa đã phát hiện được. Người Mỹ cố gắng tìm mọi cách ngăn cản sử dụng trang bị của chúng ta, chúng dùng thủ đoạn nhiễu, tên lửa chống radar Shrike. Các nhà thiết kế quân sự của chúng ta cũng đáp trả và hoàn thiện vũ khí trang bị tên lửa phòng không.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">- Ông đã tự mình nhìn thấy phi công Mỹ bị bắt làm tù binh chưa?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Chính tôi chưa lần nào nhìn thấy. Hơn nữa sự có mặt của chúng tôi ở Việt Nam đã không được công khai. Suốt thời gian ở Việt Nam chúng tôi chỉ mặc thường phục, không có vũ khí cá nhân và thậm chí không có bất kỳ giấy tờ nào. Giấy từ được cất giữ ở Đại sứ quán Liên Xô.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">- Vậy ông đã được giải thích ra sao là sẽ bay sang Việt Nam và ông đã nói gì với gia đình ở nhà?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Tôi phục vụ ở trung đoàn phòng không gần Moscow. Trung đoàn trưởng tuyên bố là có đề nghị với chúng tôi đi công tác đến đất nước “có khí hậu nhiệt đới nóng”. Hầu như tất cả đã đồng ý đi, còn những ai vì lí do nào đó không muốn đi thực tế đã không đi. Tôi cũng đã nói với gia đình ở nhà như vậy.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">- Điều gì làm ông, một chàng trai trẻ, ngạc nhiên nhất?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Mọi điều đều làm tôi ngạc nhiên, thiên nhiên không quen thuộc, con người, khí hậu và trận bom đầu tiên phải chịu. Bởi vì ở Moscow chúng tôi được định hướng là chỉ huấn luyện và đào tạo các kíp chiến đấu Việt Nam. Nhưng thực tế, ở Việt Nam chúng tôi đã phải huấn luyện ngay trên trận địa, mà Không quân Mỹ vẫn không ngừng ném bom hàng ngày.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Người Việt Nam rất kiên cường, họ học rất nhanh. Tôi cũng đã học thuộc những khẩu lệnh và từ chuyên dùng cơ bản bằng tiếng Việt.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">- Điều gì là khó khăn nhất?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Nóng và ẩm không thể chịu nổi. Ví như, sau 40 phút mặc quần áo tráng cao su chuyên dụng để nạp chất ôxy hoá cho tên lửa (thành phần nhiên liệu đạn tên lửa), chúng tôi đã giảm cân đến 1kg.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="font-family: inherit; text-align: justify;">
<a href="http://cms.kienthuc.net.vn/uploaded/lenam/2013_08_02/cuuchienbinhlx_kto_4701_xjec.jpg" style="font-family: inherit;"><img src="http://cms.kienthuc.net.vn/uploaded/lenam/2013_08_02/cuuchienbinhlx_kto_4701_xjec.jpg" /></a></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Ông Nikolai Kolesnik nhận Huân chương Hữu nghị của Nhà nước Việt Nam trao tặng. Ảnh: VOV</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">- Thanh niên Việt Nam ngày nay nghĩ gì về cuộc chiến tranh này và sự tham gia của các ông trong cuộc chiến tranh đó?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Các cựu chiến binh Việt Nam của cuộc chiến tranh này luôn rất quý trọng. Chúng tôi nhớ lại những ngày gian khổ khó khăn và những chiến thắng chung của chúng tôi. Còn thế hệ trẻ thì quan tâm hỏi chúng tôi về những trận đánh và các tình tiết mà họ chưa biết của cuộc chiến tranh này.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">- Hiện nhiều người ở nước ta (Nga) có ý kiến khác nhau về sự tham gia của Liên Xô vào các cuộc xung đột ngoài lãnh thổ. Đối với ông sự tham gia vào chiến tranh ở Việt Nam là gì?</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Đối với tôi những trận đánh đó vẫn là những sự kiện sáng chói nhất trong cuộc sống. Tôi và các bạn chiến đấu của tôi, cả Liên Xô và cả Việt Nam đã tham gia vào các sự kiện lịch sử, đã góp phần tạo nên chiến thắng.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Tôi tự hào là đã giúp nhân dân Việt Nam trong cuộc đấu tranh vì độc lập của họ và đã tham gia vào việc xây dựng Bộ đội tên lửa phòng không Việt Nam.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">“Viện trợ quân sự của Liên Xô là rất to lớn và toàn diện. Nếu nói về giá trị thì đó là khoảng 2 triệu USD/ngày trong suốt cuộc chiến tranh. Liên Xô đã đưa sang Việt Nam một số lượng lớn trang bị kỹ thuật gồm: 2.000 xe tăng; 7.000 pháo và súng cối; hơn 5.000 pháo phòng không; 158 tổ hợp tên lửa phòng không; hơn 700 máy bay chiến đấu; 120 trực thăng và hơn 100 tàu chiến”, ông Nikolai cho biết.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Để huấn luyện bộ đội Việt Nam sử dụng khí tài này chiến đấu, các chuyên gia Liên Xô đã được điều sang Việt Nam. Từ tháng 7/1965 đến cuối năm 1974 đã có gần 6.500 sĩ quan và tướng lĩnh, cũng như 4.500 chiến sĩ và hạ sĩ quan của các Lực lượng vũ trang Liên Xô tham gia vào các hoạt động chiến đấu ở Việt Nam. Ngoài ra, các trường và học viện quân sự của Liên Xô cũng bắt đầu đào tạo quân nhân Việt Nam, khoảng 10.000 người.</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-family: inherit;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><span style="font-family: inherit;">Nguyễn Vũ</span></span></div>
<span style="font-family: inherit;">
</span><br />
<div id="topContent" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 0px; box-sizing: border-box; font-size: 14px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; position: relative;">
<div class="text" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 0px; box-sizing: border-box; float: right; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; width: 480px;">
<div class="author" style="background: rgb(255, 255, 255); border: 0px; box-sizing: border-box; float: right; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 20px; margin: 0px 0px 15px; max-width: 480px; outline: 0px; padding: 0px; text-align: right;">
<div>
<br /></div>
</div>
</div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-7912284168258722182015-04-18T07:57:00.000+07:002015-04-29T07:31:31.294+07:00Các nước ĐNÁ, kể cả VN chưa có cách ứng phó hữu hiệu ở Biển Đông<div style="text-align: justify;">
<div style="background-color: white; color: #141823; font-family: helvetica, arial, 'lucida grande', sans-serif; font-size: 14px; line-height: 19.3199996948242px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<b><i>Đó là nhận xét của Đô đốc Samuel Locklear - Chỉ huy Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương Hoa Kỳ mới đây và được đài VOA ngày 16-04-2015 đưa tin.</i></b></div>
<div style="background-color: white; color: #141823; font-family: helvetica, arial, 'lucida grande', sans-serif; font-size: 14px; line-height: 19.3199996948242px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<b><i>Như một sự trùng hợp minh họa cho nhận xét trên, hôm qua 2 chiếc máy bay chiến đấu của Không quân VN đang diễn tập tại vùng biển đảo Phú Quý đã cùng lúc lao xuống biển trong một tai nạn. Nhiều năm nay tàu thuyền Trung Quốc xâm phạm trắng trợn và rất sâu trong hải phận của VN như vào chỗ khô<span class="text_exposed_show" style="display: inline;">ng người, dân chài miền Trung liên tục là nạn nhân của tàu thuyền Trung Quốc. Qua cụ giàn khoan 981 cho thấy sự chênh lệch lực lượng hoàn toàn với đối phương. Người dân khó hiểu về tiềm lực quốc phòng thật sự của đất nước đến mức nào, và tại sao con số tướng lĩnh tăng cao nhất thế giới nhưng chất lượng binh lực lại dẫm chân tại chỗ, nếu không nói là tụt hậu, đặc biệt quá yếu kém so với đối phương? Liệu điều gì sẽ xảy ra nếu kẻ thù lại một lần nữa phát động chiến tranh xâm lược bành trướng?</span></i></b></div>
<div style="text-align: justify;">
<b><i><span style="background-color: white; color: #141823; font-family: helvetica, arial, 'lucida grande', sans-serif; font-size: 14px; line-height: 19.3199996948242px; text-align: left;">Nhân đây cũng xin lưu ý về câu kết trong phát biểu của Đô đốc Samuel Locklear: "Trung Quốc đang theo đuổi tham vọng của mình với quyết tâm rất lớn và chính sách của Mỹ cần phải được điều chỉnh một cách thận trọng.". Sự "thận trọng" này của Mỹ là gì nếu không phải là "có giới hạn", và giới hạn đó là gì thì người VN có thể nhận biết qua quá trình người Mỹ đã dung túng TQ lấn chiếm Biển Đông như thế nào thời gian qua. Và nếu nói Việt Nam "dựa vào nội lực là chính", thì chắc là khó lắm khi mà "thế trận lòng dân" không còn nữa - Bách Việt.</span> </i></b><br />
<a name='more'></a></div>
<i><b><br /></b></i></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://anhbasam.files.wordpress.com/2015/04/h187.jpg" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img height="180" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEis20WdoEfGOmO4jYFmrzSCihoBEajX9FXb6WkupR8FMVec7rimRDKuk1Y3caiFbJDSV2qgymAjgKP6cU5tsGHG5HN6VOB3tjU_-ZXqL4jBYp1l9u5pdIuAeTIYsbQoOHXXP02w8Qs0yQ_bjpwbIM14OaT442o=s0-d-e1-ft" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Chỉ huy Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương Hoa Kỳ , Đô đốc Samuel Locklear nói rằng cho tới giờ các nước Đông Nam Á, kể cả Việt Nam và Philippines, có rất ít thành quả trong việc ứng phó hữu hiệu hành động của Trung Quốc. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Viên chỉ huy của Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương của Mỹ cho biết Trung Quốc đang tiến hành những hoạt động lấp biển lấy đất với qui mô lớn tại những bãi cạn đang có tranh chấp ở Biển Đông. Theo tường thuật của thông tín viên Victor Beattie của đài VOA, Đô đốc Samuel Locklear cho biết như thế hôm thứ tư trong một cuộc điều trần tại Hạ viện Mỹ.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đô đốc Samuel Locklear nói với các thành viên của Uỷ ban Quân vụ Hạ viện rằng Trung Quốc “không cho thấy sự chậm lại trong tiến độ hiện đại hoá quân đội, nhất là hải quân.”</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ông cho biết chi tiêu quân sự gia tăng với tỉ lệ hai con số mỗi năm trong 5 năm liên tiếp đang giúp cho Trung Quốc tăng cường ảnh hưởng ở Biển Đông Trung Hoa và Biển Nam Trung Hoa:</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
“Giờ đây, họ đang thực hiện việc này với những gì mà chúng tôi nhận thấy là những hoạt động lấp biển lấy đất với qui mô khá lớn ở quần đảo Trường Sa và nâng cấp các cơ sở ở quần đảo Hoàng Sa, là hai khu vực ở Biển Đông.”</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Người đứng đầu Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương cho rằng những hoạt động đó giúp cho Trung Quốc có khả năng bố trí, dùng làm căn cứ và tiếp tế cho những tàu bè phi quân đội, như tàu hải giám, trong khu vực này. Ông nói tiếp:</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
“Trên cơ bản nó cho phép họ phát huy ảnh hưởng trong khu vực hiện giờ là khu vực có tranh chấp. Sự nới rộng diện tích đất đai ở đó rốt cuộc sẽ có thể dẫn tới chỗ bố trí những thứ, như ra đa quân sự tầm xa và những loại phi đạn tối tân, và nó có thể là cơ sở để chấp hành một vùng nhận dạng phòng không trong trường hợp họ muốn thiết lập một vùng như vậy.”</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đô đốc Locklear cũng nói rằng cho tới giờ này, các nước Đông Nam Á, kể cả Việt Nam và Philippines, có rất ít thành quả trong việc hình thành một sự ứng phó hữu hiệu đối với những hành động của Trung Quốc.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Những hình ảnh chụp từ vệ tinh do công ty DigitalGlobe công bố hôm Thứ ba cho thấy hai đảo Phú Lâm và Quang Hoà của quần đảo Hoàng Sa đã được nới rộng một cách đáng kể. Những hình ảnh khác cho thấy những hoạt động xây dựng ồ ạt của Trung Quốc tại ít nhất 7 bãi đá san hô ở Trường Sa mà Việt Nam và Philippines cũng có yêu sách chủ quyền. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh cho biết các đảo nhân tạo đó sẽ được dùng cho các mục tiêu dân sự và quân sự.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cũng tại cuộc điều trần hôm thứ tư, Phó Bộ trưởng Quốc phòng Christine Wormuth cho biết những hoạt động trên biển của Trung Quốc đã tạo ra những sự xích mích đáng kể với các nước láng giềng:</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
“Chúng tôi đã thúc giục Trung Quốc chứng tỏ sự tự chế và tránh thực hiện thêm những hành động gây phương hại tới sự tin tưởng trong khu vực. Chúng tôi cũng đã tiếp tục hối thúc Trung Quốc làm rõ ý nghĩa của yêu sách mơ hồ của đường chín đoạn như một điểm khởi đầu nhằm giảm thiểu căng thẳng và mang lại một sự minh bạch nhiều hơn cho các quốc gia trong khu vực.”</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tuần trước, Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama nói, “Chúng tôi quan tâm tới vấn đề Trung Quốc không hoàn toàn tuân thủ các chuẩn mực và luật lệ quốc tế và đang dùng kích cỡ và cơ bắp của mình để ép các nước khác vào những vị thế tuân phục.” Mặc dầu vậy, nhà lãnh đạo Mỹ cho biết ông nghĩ rằng sự hung hăng trên biển của Trung Quốc có thể được giải quyết thông qua các phương tiện ngoại giao.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trung Quốc tố cáo Washington thiên vị trong cuộc tranh chấp và can thiệp vào công việc nội bộ của khu vực, kể cả vụ tranh chấp chủ quyền giữa Trung Quốc và Nhật Bản đối với một nhóm đảo ở Biển Đông Trung Hoa, để “hòng cứu vãn ảnh hưởng đang tàn lụi ở Á châu Thái Bình Dương.”</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ông John Blaxand, một chuyên gia quốc phòng của Đại học Quốc gia Australia, cho biết Trung Quốc đang sử dụng những nguồn lực vô cùng to lớn để hỗ trợ cho những yêu sách chủ quyền và đang vẽ lại bản đồ ở Biển Đông:</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
“Họ đang làm ra những hòn đảo mới, những hòn đảo rất khó lòng trở lại như cũ. Đây là một việc chưa từng có. Khả năng xảy ra xung đột trong số những nước có yêu sách chủ quyền đối với quần đảo Trường Sa đang gia tăng, và rõ ràng là tính chất trọng yếu của việc này rất cao. Nhưng, theo cái nhìn của Trung Quốc, bảo vệ các tuyến giao thương và tài nguyên của mình là những quyền lợi quốc gia có tính chất sinh tử.”</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ông Blaxand cho biết Trung Quốc đang theo đuổi tham vọng của mình với quyết tâm rất lớn và <span style="background-color: white; font-family: verdana, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px;">chính sách của Mỹ cần phải được điều chỉnh một cách thận trọng.</span></div>
<br />
<div style="background-color: white; color: #222222; font-family: verdana, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px;">
<div>
<span style="color: #003366;"><br /></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-10784935267648733802015-04-17T11:34:00.003+07:002015-04-29T07:32:03.229+07:00Một bước đột phá trong quan hệ Việt – Mỹ (*)<div style="text-align: justify;">
<i>(*) Đây là tiêu đề bài viết của tác giả người Mỹ <a href="http://thediplomat.com/2015/04/a-breakthrough-in-us-vietnam-relations/">Alexander L. Vu Ving </a><a href="http://thediplomat.com/2015/04/a-breakthrough-in-us-vietnam-relations/"> trên tạp chí The Diplomat</a>, số ra ngày 10/04/2015 được dịch ra tiếng Việt và đưa lại bởi <a href="http://vi.rfi.fr/auteur/rfi/">RFI</a>. Blog Bách Việt xin mạn phép đưa lại để bạn đọc tham khảo không nhất thiết phản ảnh quan điểm của trang chủ.</i></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<i> </i></div>
<div style="text-align: justify;">
<img height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEiry9HKXycSLNM70Jskzf8nQxDwgmqb2v5eZDBLRI8LyBMb-WDXRJhBIg-F93Mn2ZVRZZkgPJsyzRqTgCLV9UVzS0F3XguMoLbQtwCU7SnIBq93wGzB8VLOAeOqlALHu_OfSgnyKOPn0KHgqamlH0eYvXhaw612yvDTCYSBs6Y1mk5hdACoPWm56EvCdtxfcn7yLQOTQThskzZaDb_RqWEFYqUg0UdhDiFwaheM2ngwoultK5reFbDMSnAr0Ac=s0-d-e1-ft" width="640" /></div>
<span style="font-size: x-small;"></span><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: x-small;">Buổi làm việc giữa phái đoàn Việt Nam do Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang (thứ hai trái) dẫn đầu với Bộ An ninh Nội địa Hoa Kỳ. Ảnh của Bộ An ninh Nội địa Mỹ, đưa lên mạng ngày 19/03/2015.Photo : Secretary of Homeland Security</span></div>
<span style="font-size: x-small;">
</span><br />
<div style="text-align: justify;">
<br />
<a name='more'></a><br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chuyến thăm gần đây biểu tượng cho sự thay đổi đáng ngạc nhiên trong quan hệ song phương.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nổi bật lên như là một trong những quan hệ chủ chốt tại Châu Á - Thái Bình Dương, mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và Việt Nam đã có bước đột phá đáng kể trong thời gian gần đây. Cho dù không được báo chí quốc tế theo dõi, bước đột phá này đã được thể hiện trong chuyến công du Washington từ ngày 15 đến 20/03/2015 của Bộ trưởng Công an Việt Nam Trần Đại Quang. Có thể truyền thông ít chú ý tới chuyến đi bởi vì sự kiện này được coi như là một sự trao đổi thường lệ ở cấp Bộ trưởng. Thế nhưng, chuyến viếng thăm của ông Quang lại không hề là một thông lệ và nội dung các cuộc trao đổi của ông cho thấy sự thay đổi về chất lượng trong mối quan hệ Hoa Kỳ-Việt Nam.</div>
<div style="text-align: justify;">
Là một trong hai Bộ trưởng có thế lực nhất trong chính phủ Việt Nam (người kia là Bộ trưởng Quốc phòng), ông Quang cũng là một thành viên chủ chốt trong ban lãnh đạo tập thể Việt Nam, tức Bộ Chính trị đảng Cộng sản Việt Nam. Các nguồn tin Việt Nam cho biết là ông Quang công du Mỹ trước tiên là với tư cách là Ủy viên Bộ Chính trị và mục đích chính chuyến đi là chuẩn bị cho cuộc viếng thăm vào tháng Sáu của lãnh đạo tối cao Việt Nam, Tổng Bí thư đảng Cộng sản Nguyễn Phú Trọng.</div>
<div style="text-align: justify;">
Điều không bình thường đối với một vị Bộ trưởng là ông Quang đã có những cuộc nói chuyện với các quan chức cao cấp của nhiều cơ quan trong chính phủ Mỹ, không chỉ với Bộ An ninh Quốc nội và Cục Điều tra Liên bang FBI, mà còn với Bộ Ngoại giao, Bộ Quốc phòng và Hội đồng An ninh Quốc gia, Bộ Tư pháp và Cục Tình báo Trung ương Mỹ CIA. Ông Quang cũng gặp gỡ các nhà lập pháp cấp cao tại Nghị viện. Chủ đề các cuộc nói chuyện của ông vượt ra khỏi thẩm quyền của Bộ Công an, từ quốc phòng và an ninh cho đến thương mại và đầu tư. Nhân quyền cũng là một chủ đề trong các cuộc trao đổi của ông với các đối tác Mỹ. Theo các nguồn tin Việt Nam, phần quan trọng trong chuyến đi của ông Quang là nhằm thúc đẩy sự ủng hộ của Mỹ đối với Việt Nam trong các tranh chấp ở Biển Đông và các vấn đề an ninh khu vực.</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi phái ông Quang đi Mỹ, Bộ Chính trị tại Hà Nội đã đưa ra một thông điệp rõ ràng về thái độ của mình đối với cựu thù. Ông Quang được lựa chọn đi chuẩn bị cho chuyến viếng thăm của ông Trọng, bởi vì ông có được lòng tin của lãnh đạo đảng Cộng sản. Nhưng đồng thời, ông cũng là người chỉ huy lực lượng an ninh chịu trách nhiệm bảo vệ chế độ. Với danh nghĩa này, tại Mỹ, ông có thể là đối tượng hàng đầu của các chỉ trích về nhân quyền. Chuyến đi của ông Quang với tư cách là cuộc viếng thăm chính thức đầu tiên của một Bộ trưởng Công an Việt Nam tới Mỹ cho thấy giờ đây, Hà Nội cảm thấy thoải mái khi quan hệ với một đối thủ về tư tưởng. Về phần mình, việc Washington đối xử hữu nghị với ông Quang đã làm Hà Nội bớt nghi kỵ và coi Mỹ như thế lực thù địch.</div>
<div style="text-align: justify;">
Mối quan hệ đã thay đổi</div>
<div style="text-align: justify;">
Chuyến công du của ông Quang là sự kiện gần đây nhất trong khuôn khổ một loạt các cuộc gặp và đã làm thay đổi bản chất mối quan hệ giữa Mỹ và Việt Nam trong những năm vừa qua. Chuyến thăm Hà Nội hồi tháng 07/2012 của cựu Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton đã kích hoạt tiến trình biến đổi này. Trong chuyến thăm này, bà Clinton đã gặp lãnh đạo đảng Cộng sản Nguyễn Phú Trọng và mời ông thăm Mỹ. Tính biểu tượng của các động thái này cho thấy Washington đã chấp nhận những khác biệt về ý thức hệ với chế độ Việt Nam và nhìn nhận đảng Cộng sản cầm quyền ở Việt Nam như một đối tác và những người cầm quyền ở Hà Nội đã chấp nhận mối quan hệ đối tác này. Ý nghĩa của việc bà Clinton mời ông Trọng có tầm quan trọng đối với Hà Nội. Điều này cho thấy là mặc dù đối lập về vấn đề ý thức hệ, Hoa Kỳ giờ đây muốn thúc đẩy quan hệ hữu nghị nghiêm túc với Việt Nam. Trên thực tế, cuộc gặp đã mở cửa cho việc phát triển quan hệ thực chất giữa chính phủ Mỹ và đảng Cộng sản Việt Nam.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chuyến thăm của bà Clinton đặt nền tảng cho việc thiết lập Thỏa thuận Quan hệ Đối tác Toàn diện Mỹ-Việt, được chính thức ký kết một năm sau đó tại Washington nhân hội nghị Thượng đỉnh hồi tháng 07/2013, giữa Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama và Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang. Trong thỏa thuận khung quan hệ đối tác này, Washington và Hà Nội cam kết « các bên tôn trọng hệ thống chính trị, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ » của nhau. Trên cơ sở nguyên tắc này, thỏa thuận khung đề cập đến hợp tác trên mọi lĩnh vực, từ quan hệ chính trị và ngoại giao đến quan hệ thương mại và kinh tế, từ công nghệ và giáo dục đến quốc phòng và an ninh, từ văn hóa, thể thao và du lịch cho đến các vấn đề tồn tại sau chiến tranh, từ môi trường và y tế tới việc bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền.</div>
<div style="text-align: justify;">
Đầu tháng 10/2014, khi Ngoại trưởng Mỹ John Kerry gặp Ngoại trưởng Phạm Bình Minh, Hoa Kỳ thông báo quyết định bãi bỏ một phần lệnh cấm vận, vốn áp dụng từ nhiều thập niên qua, trong việc cung cấp vũ khí sát thương cho Việt Nam, nhằm hỗ trợ thúc đẩy an ninh hàng hải. Cấm vận vũ khí là một trở ngại lớn từ phía Hoa Kỳ trên con đường thắt chặt quan hệ Mỹ-Việt.</div>
<div style="text-align: justify;">
Một trở ngại khác từ phía Việt Nam đã được dỡ bỏ khi ông Trần Đại Quang thăm Mỹ trong năm nay. Khi nói chuyện với các đối tác Mỹ, ông Quang khẳng định rằng Hà Nội sẵn sàng cho phép tổ chức thiện nguyện Đội Hòa Bình (US Peace Corps) hoạt động tại Việt Nam. Điều này đánh dấu một sự thay đổi đáng kể trong thái độ của chế độ cộng sản đối với đối thủ về tư tưởng. Cách nay 5 năm, trong một bản đề cương chính sách quan trọng của Ban Tuyên huấn đảng trung ương Cộng sản Việt Nam, những người « canh gác » về tư tưởng Việt Nam đã tố cáo Đội Hòa Bình là một « thế lực thù địch » và là một tổ chức chuyên tiến hành các hoạt động tuyên truyền, lật đổ chống lại chế độ cộng sản.</div>
<div style="text-align: justify;">
Quan hệ giữa Hoa Kỳ và nước Việt Nam cộng sản được bình thường hóa khá chậm chạp. Phải mất hai thập niên sau khi kết thúc chiến tranh thì hai bên mới thiết lập quan hệ ngoại giao (1995). Và lại phải mất thêm hai thập niên nữa, sau khi lập quan hệ ngoại giao, thì bang giao song phương mới bình thường hóa hoàn toàn. Chuyến thăm Washington của lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng vào tháng Sáu sẽ là giao đoạn cuối cùng trong tiến trình bình thường hóa quan hệ này.</div>
<div style="text-align: justify;">
Những lợi ích tương đồng</div>
<div style="text-align: justify;">
Nếu như Trung Quốc là một yếu tố quan trọng vừa ngăn cản vừa thúc đẩy mối quan hệ Mỹ-Việt, thì các lực cản chính kìm hãm Hà Nội và Washington xích lại gần nhau lại là những vấn đề hệ tư tưởng và tâm lý hơn là vấn đề vật chất. Sau khi Chiến tranh Lạnh chấm dứt, các lợi ích chiến lược của Việt Nam và Hoa Kỳ tương đồng với mối ưu tiên cao nhất của cả hai nước ở trong khu vực, đó là có một môi trường hòa bình và ổn định thúc đẩy phát triển kinh tế. Từng là một thế lực chống đối, Việt Nam nay chuyển sang ủng hộ trật tự khu vực do Mỹ hỗ trợ. Về phần mình, Mỹ từ bỏ ý đồ làm suy yếu và cô lập Việt Nam. Thay vào đó, Mỹ mong muốn Việt Nam hùng mạnh, phồn thịnh. Tuy nhiên, cả Mỹ và Việt Nam đều cảm nhận bên kia như một mối đe dọa tới bản sắc của riêng mình. Tại Mỹ, ký ức về sự thất bại trong cuộc chiến tranh Việt Nam và việc tự nhận thức mình như là một chiến sĩ bảo vệ quyền tự do đã tạo ra nhiều thế lực chống lại việc thắt chặt quan hệ với Hà Nội. Tại Việt Nam, mong muốn giữ gìn chế độ và sự thống trị của tư tưởng bài Tây phương đã ngăn chặn mọi bước tiến hướng tới quan hệ hữu nghị với Washington.</div>
<div style="text-align: justify;">
Các nỗ lực liên tục của cả Hà Nội và Washington đã đóng một vai trò quan trọng làm giảm thiểu các nhận thức bên này là một mối đe dọa đối với bên kia. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, yếu tố quyết định thúc đẩy hai cựu thù trở thành bạn bè, đó là sự xuất hiện mối đe dọa về an ninh đối với cả hai bên. Sự bành trướng trên biển của Trung Quốc ở Biển Đông đã làm thay đổi các tính toán chiến lược của cả Hà Nội và Washington. Đối mặt với thách thức to lớn đến từ phía Trung Quốc, Việt Nam và Hoa Kỳ giờ đây đang chuẩn bị giảm bớt cáTâm Châu Á - Thái Bình Dương, Bộ Quốc phòng hay chính phủ Mỹ.c bất đồng về ý thức hệ để tập trung vào những lợi ích chiến lược chung.</div>
<div style="text-align: justify;">
Bước đột phá mở cửa hướng tới quan hệ đối tác chặt chẽ giữa Mỹ và Việt Nam không diễn ra một lần mà là theo từng bước. Nó bắt đầu từ chuyến thăm Hà Nội của bà Hillary Clinton hồi tháng 07/2012 và sẽ lên tới đỉnh điểm trong chuyến công du Washington của ông Nguyễn Phú </div>
<div style="text-align: justify;">
Alexander L.Vuving là giáo sư tại Trung tâm Nghiên cứu An ninh Châu Á - Thái Bình DươTrọng vào mùa hè năm nay. Tiến trình diễn ra từng bước, nhưng sự thay đổi lại rất to lớn. Cách nay một thập niên, các quan chức tại Hà Nội đã nói với tôi rằng về mặt không chính thức, chính phủ của họ coi Trung Quốc là đồng minh chiến lược, cho dù về mặt chính thức thì không phải như vậy. Ngày nay, mọi người đều hiểu rằng quan hệ Việt Nam với Hoa Kỳ là quan hệ đối tác toàn diện trên danh nghĩa nhưng về nội dung, đó là quan hệ đối tác chiến lược./.</div>
<div style="font-family: helveticaneue, 'helvetica neue', helvetica, arial, 'lucida grande', sans-serif; font-size: 16px;">
<br /></div>
<div style="font-family: helveticaneue, 'helvetica neue', helvetica, arial, 'lucida grande', sans-serif; font-size: 16px;">
</div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-1957854542679736322015-04-15T20:03:00.000+07:002015-04-17T21:13:44.779+07:00Báo chí thế giới đồng loạt lên án hành động của Trung Quốc ở Biển Đông<h1 class="fon31 mt2 detail-title" style="background-color: white; color: #004175; font-size: 24px; font-stretch: normal; line-height: 23px; margin: 10px 0px 0px; padding: 0px;">
<span style="background-color: #1a7900; color: white; font-family: arial; font-size: 16px; font-stretch: normal; line-height: 1.3; margin: 0px; padding: 0px 5px;">Dân trí</span><span style="color: #5f5f5f; font-family: Arial; font-size: 16px; line-height: 18px;"> 15/4/2015: </span><span style="color: #5f5f5f; font-family: Arial; font-size: 16px; line-height: 18px;">Trong những ngày qua, báo chí Mỹ và châu Âu đã đồng loạt có nhiều bài viết mổ xẻ các hành động gia tăng căng thẳng của Trung Quốc ở Biển Đông, đặc biệt là việc nước này đẩy mạnh cải tạo, mở rộng đảo.</span></h1>
<h2 class="fon33 mt1 sapo" style="background-color: white; color: #5f5f5f; font-size: 16px; font-stretch: normal; line-height: 18px; margin: 5px 0px 0px; padding: 0px;">
<a href="http://dantri.com.vn/the-gioi/trung-quoc-rao-riet-xay-dung-trai-phep-o-hoang-sa-1059628.htm" style="color: #004175; margin: 0px; padding: 0px; text-decoration: none;"> >> Trung Quốc ráo riết xây dựng trái phép ở Hoàng Sa</a><br style="margin: 0px; padding: 0px;" /><a href="http://dantri.com.vn/the-gioi/trung-quoc-dua-tau-khao-co-trai-phep-toi-hoang-sa-1059657.htm" style="color: #004175; margin: 0px; padding: 0px; text-decoration: none;"> >> Trung Quốc đưa tàu khảo cổ trái phép tới Hoàng Sa </a><br style="margin: 0px; padding: 0px;" /><a href="http://dantri.com.vn/the-gioi/cau-hoi-sau-nhung-du-an-khong-lo-cua-trung-quoc-1059695.htm" style="color: #004175; margin: 0px; padding: 0px; text-decoration: none;"> >> Câu hỏi sau những dự án khổng lồ của Trung Quốc</a></h2>
<div class="fon34 mt3 mr2 fon43 detail-content" style="background-color: white; font-size: 12pt; font-stretch: normal; line-height: 20px !important; margin: 15px 10px 9.390625px 0px; padding: 0px;">
<div align="center" class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: center;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 10pt; margin: 0px; padding: 0px;"></span></span></div>
<div align="center" style="margin: 0px; padding: 0px;">
<img _fl="" align="center" alt="Báo chí thế giới đồng loạt lên án hành động của Trung Quốc ở Biển Đông" src="http://dantri4.vcmedia.vn/O8PaYel8oX0SFoE3sY9EHJ7vzpCTKG/Image/2015/04/150415---Bien-ong-6fcda.jpg" style="border: none; margin: 5px; max-width: 465px; padding: 0px;" width="460" /></div>
<div align="center" style="margin: 0px; padding: 0px;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;"><span style="font-family: Tahoma; font-size: 10pt; margin: 0px; padding: 0px;">Các hoạt động của Trung Quốc nhằm thay đổi nguyên trạng ở Biển Đông đang khiến cộng đồng quốc tế quan ngại (Ảnh: <i style="margin: 0px; padding: 0px;">DailyMail</i>)</span></span><br />
<a name='more'></a><span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;"><o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Trong số ra ngày hôm qua 14/4, nhật báo <i style="margin: 0px; padding: 0px;">Wall Street Journal</i> của Mỹ cho biết Trung Quốc đang tiếp tục cải tạo và mở rộng 2 hòn đảo thuộc quần đảo Trường Sa, đồng thời cho xây mới 7 đảo nhỏ khác.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Hai hòn đảo được <i style="margin: 0px; padding: 0px;">Wall Street Journal</i> nhắc đến đảo Phú Lâm và Quang Hòa. Theo các hình ảnh do công ty ảnh vệ tinh DigitalGlobe công bố, hai hòn đảo này đã được mở rộng đáng kể sau những hoạt động bồi đắp, cải tạo gần đây của Trung Quốc.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Cũng theo <i style="margin: 0px; padding: 0px;">Wall Street Journal</i>, Việt Nam và Phillippines nhiều khả năng sẽ đưa vấn đề cải tạo đảo của Trung Quốc ra Hội nghị cấp cao Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) sẽ diễn ra tại Malaysia vào cuối tháng 4 này, với hy vọng tập trung được sự ủng hộ của khu vực đối với việc phản đối các tuyên bố chủ quyền chiếm gần trọn Biển Đông của Trung Quốc.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Trước đó, các tờ báo điện tử lớn nhất của Đức như <i style="margin: 0px; padding: 0px;">FAZ</i> (Toàn cảnh Frankfurt), <i style="margin: 0px; padding: 0px;">Deutsche Welle</i> (Sóng Đức) và Die Welt (Sóng Đức) cũng đồng loạt có các bài viết lên án Trung Quốc phá vỡ nguyên trạng các đảo trên Biển Đông.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Trong bài viết mang tựa đề "Những hòn đảo của quyền lực" số ra ngày 10/4, tờ <i style="margin: 0px; padding: 0px;">FAZ</i> chỉ trích Trung Quốc muốn tạo “sự đã rồi” trên Biển Đông, đồng thời dẫn lời Tổng thống Mỹ Barack Obama cảnh báo Trung Quốc không nên có các "hành động hiếu chiến" ở vùng biển này.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Tờ báo nhấn mạnh trong quá trình xử lý tranh chấp lãnh thổ, Trung Quốc đã không tuân thủ các tiêu chuẩn và quy định của luật pháp quốc tế.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Bài viết cũng tập trung phản ánh tốc độ Trung Quốc cải tạo bãi đá Vành Khăn khi các hình ảnh vệ tinh cho thấy, chỉ trong 3 tháng đầu năm nay, (từ tháng 1/2015 đến ngày 16/3/2015), Trung Quốc đã mở rộng đáng kể quy mô đảo Vành Khăn với diện tích được xây mới lên tới 1,5 km2. Ngoài ra, Bắc Kinh cũng đang tiến hành xây dựng các công trình khác trên hòn đảo này như đập và đê chắn sóng. Hiện tại, công việc cải tạo vẫn đang được tiếp tục đẩy mạnh.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Bài viết nhận định Trung Quốc sẽ sử dụng bãi đá Vành Khăn làm căn cứ để mở rộng các hoạt động tuần tiễu, cũng như phục vụ các yêu sách chủ quyền và các mục đích quân sự khác.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Tác giả bài viết cũng dẫn đánh giá của tổ chức <i style="margin: 0px; padding: 0px;">Jane's Defense</i> cho rằng Trung Quốc nhiều khả năng sẽ xây dựng thêm một đường băng ở bãi đá Vành Khăn. Theo tác giả, mặc dù Công ước Liên hợp quốc về Luật biển 1982 đã quy định "vùng đặc quyền kinh tế giới hạn trong 200 hải lý của mỗi quốc gia tính từ thềm lục địa", nhưng Trung Quốc rõ ràng đang đi ngược lại công ước này với cái gọi là "đường 9 đoạn" phi lý, đòi hỏi yêu sách chủ quyền với những khu vực cách thềm lục địa Trung Quốc tới trên 1.000 km.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Bài viết cũng đánh giá cao nỗ lực của các nước trong khu vực trong việc kiểm soát bất đồng trên biển với Trung Quốc.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Trong khi đó, báo điện tử <em style="margin: 0px; padding: 0px;">Deutsche Welle </em>có bài viết tiêu đề "Mỹ can dự vào tranh chấp Biển Đông", phản ánh về việc Trung Quốc xây dựng trái phép các đảo trên vùng biển này. Bài báo được làm nổi bật với chùm 10 ảnh cập nhật về những hoạt động cải tạo của Trung Quốc, kèm theo các chú thích rõ ràng ở mỗi ảnh.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Mở đầu bài viết, tác giả bài báo khẳng định Trung Quốc đang muốn "tạo sự đã rồi" khi tăng tốc xây dựng, mở rộng các đảo nhân tạo trên Biển Đông, đặc biệt là ở bãi đã Chữ Thập nơi Trung Quốc đang cho cải tạo với quy mô lớn nhất.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Bài viết dẫn nhận định của các chuyên gia Viện nghiên cứu chiến lược và quốc tế Mỹ (CSIS) và tổ chức Sáng kiến minh bạch hàng hải châu Á (AMTI) cho rằng việc Trung Quốc xây đường băng dài tới 3 km ở bãi đá Chữ Thập đã cho thấy ý đồ của nước này muốn biến nơi đây thành căn cứ không quân với khả năng hoạt động của máy bay ném bom cỡ lớn H-6.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Tác giả cũng dẫn cảnh báo của Tổng thống Mỹ Obama trước các "hành động hiếu chiến" của Bắc Kinh, cho rằng Trung Quốc đã không tuân thủ đúng luật pháp quốc tế, sử dụng sức mạnh nước lớn để gây sức ép với các nước nhỏ hơn trong khu vực.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Đánh giá về việc cải tạo ở bãi đá Gaven, bài viết dẫn quan điểm của giới luật gia cho rằng nếu dựa theo luật pháp quốc tế, kể cả khi Trung Quốc đã mở rộng ở Gaven một khu vực nhân tạo có diện tích tới 115.000 m2 thì điều này vẫn không có ý nghĩa gì đối với các yêu sách chủ quyền.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Trong bài viết và phóng sự ảnh của mình, tác giả cũng dẫn thêm hình ảnh Trung Quốc xây dựng, cải tạo đảo trái phép ở bãi đá Gạc Ma, Tư Nghĩa và cho rằng việc Bắc Kinh cùng lúc xây nhiều đảo nhân tạo với tốc độ rất nhanh cho thấy nước này đã chuẩn bị từ lâu "một bộ quy chuẩn về việc xây dựng, cải tạo các đảo này".<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Tờ <em style="margin: 0px; padding: 0px;">Die Welt </em>cũng đăng tải bài viết với nhan đề: "Trung Quốc khó chịu trước sự can dự của Mỹ", kèm loạt ảnh mới nhất do CSIS công bố cho thấy hoạt động cải tạo bãi đá Vành Khăn với tốc độ chóng mặt của Trung Quốc. Tờ báo cho rằng những hành động cải tạo đảo của Trung Quốc đã làm cho Mỹ không thể ngồi yên và buộc phải thể hiện thái độ phản đối rõ ràng đối với Trung Quốc.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Gần như trong cùng thời điểm, nhiều tờ báo Pháp như <i style="margin: 0px; padding: 0px;">Le Figaro</i>, mạng tin<i style="margin: 0px; padding: 0px;">20minutes.fr</i>, <i style="margin: 0px; padding: 0px;">itele.fr</i> cũng đưa tin về việc Trung Quốc xây dựng "tường thành lớn bằng cát" trên biển Đông. </span><span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;"> </span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Dẫn lời Tổng thống Mỹ Obama tuyên bố tuần trước, tờ <i style="margin: 0px; padding: 0px;">Le Figaro</i>, một trong những tờ nhật báo lớn của Pháp, thể hiện quan ngại trước việc Trung Quốc tiến hành xây dựng các công trình lấn biển, đặc biệt là việc xây dựng "tường thành lớn bằng cát" trên biển Đông.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="margin: 0px; padding: 0px;"><span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Le Figaro </span></i><span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">cho rằng Mỹ đang gia tăng sức ép đối với Trung Quốc vì lo ngại Trung Quốc không tuân theo các tiêu chuẩn và thông lệ quốc tế và vấn đề này sẽ khó được giải quyết thông qua các kênh ngoại giao.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Tờ báo nhắc lại việc Trung Quốc tuyên bố chủ quyền đối với 90% Biển Đông, nơi được đánh giá có tiềm năng dầu mỏ rất lớn và có các đường hàng hải quan trọng hàng đầu. Yêu sách này của Trung Quốc đang vấp phải sự phản đối quyết liệt của nhiều nước trong khu vực.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Những bài báo trên đã cho thế giới thấy rõ một thực trạng đáng lo ngại ở Biển Đông nếu như một Bộ quy tắc ứng xử không sớm được xây dựng và đưa vào áp dụng nhằm đặt ra tiêu chuẩn cho mọi hành vi ở vùng biển này. Nhưng đáng tiếc, đến nay Trung Quốc vẫn tiếp tục đẩy mạnh các hành động phi lý của mình và cậy thế nước lớn để áp đặt sự đã rồi cho các nước nhỏ hơn trong khu vực.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Điều này được thể hiện rất rõ trong tuyên bố gần đây ở người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi khi ông này tiếp tục lặp lại quan điểm sai trái khẳng định Hoàng Sa là một phần cố hữu của Trung Quốc khi được hỏi về các dự án cải tạo đảo tại đây.<o:p style="margin: 0px; padding: 0px;"></o:p></span></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="font-size: 12pt; margin-bottom: 9.1875px; margin-top: 9.1875px; padding: 0px; text-align: right;">
<b style="margin: 0px; padding: 0px;"><span style="line-height: 18.3999996185303px; margin: 0px; padding: 0px;">Đức Vũ</span></b></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-91221100034905013142015-04-13T11:43:00.003+07:002015-04-17T21:13:01.354+07:00Chuyến đi "lợi bất cập hại" <div style="text-align: justify;">
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj821yupYbtbE8IPeoOt_Fnj5u0Rytyiib9fEReSA1WAGb_pL5T_TmjRmYhkzQGHiKKpnsag9XIzbbvNIXd42iGU2lM8XzBqat8p8W_w_vFXV4j0JDi2e9L1NYb8jHYoMoFqx31r_Kcj22A/s1600/b%C3%A1c+Tr%E1%BB%8Dng.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj821yupYbtbE8IPeoOt_Fnj5u0Rytyiib9fEReSA1WAGb_pL5T_TmjRmYhkzQGHiKKpnsag9XIzbbvNIXd42iGU2lM8XzBqat8p8W_w_vFXV4j0JDi2e9L1NYb8jHYoMoFqx31r_Kcj22A/s1600/b%C3%A1c+Tr%E1%BB%8Dng.jpg" height="199" width="320" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Duyệt đội danh dự tại Bắc Kinh </td></tr>
</tbody></table>
Chuyến thăm của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sang Trung Quốc đã bước sang ngày cuối cùng, tuy chưa hoàn toàn kết thúc nhưng phần nội dung đã được truyền thông của cả hai nước loan báo đủ để những ai quan tâm cũng có thể bình luận mà không lo bị cho là "thiếu thông tin". Theo sự mô tả của truyền thông chính thống của cả hai nước, thì chuyến thăm có vẻ như là thành công lớn nhất kể từ khi Trung Quốc công khai tiến hành các hoạt động bành trướng trên toàn bộ Biển Đông kể cả đối với hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa cũng như dọc bờ biển của Việt Nam. Thậm chí có người tin rằng sau chuyến thăm tình hình sẽ tốt đẹp hơn như thể "hết mưa trời lại nắng" vậy ! Đối với người Việt Nam vốn hay lạc quan, thì cảm giác này cũng là dễ hiểu, vì nếu không, làm sao họ có thể tồn tại dưới cái bóng của gã khổng lồ trong hàng ngàn năm qua (!?) Thôi thì, nếu khi nào còn có thể, hãy sống bằng hy vọng. Nhưng cũng đừng quên những phen vỡ mộng lắp đi lắp lại chỉ trong vòng 1/2 thế kỷ qua. Và cũng đừng quên bờ cõi giang sơn Việt Nam dù phải dịch chuyển về phía Nam vẫn chưa thể tránh khỏi nguy cơ bị thôn tính.<br />
<a name='more'></a><br />
<br />
Dưới đây xin đưa ra một cách nhìn khách quan bằng cách xem xét vấn đề từ những góc nhìn cụ thể của chuyến thăm lần thứ hai của người đứng đầu Đảng và Nhà nước Việt Nam sang Trung Quốc.<br />
<br />
Trong quan hệ quốc tế, việc các nhà lãnh đạo cấp cao các quốc gia thăm viếng lẫn nhau bao giờ cũng nhằm mục đích chính trị, trong đó thời điểm thăm là một chỉ dấu. Đang yên đang lành thì không ai vội gì, nhưng lúc cần thì bên chủ nhà sẽ ra sức mời chào, thậm chí chèo kéo sao cho khách vào nhà mình; ngược lại, phía khách có thể kiếm cớ để xộc vào nhà người ta như kiểu "khách không mời mà đến". Có những chuyến thăm được chuẩn bị trước một cách kỹ lưỡng, nhưng có chuyến thăm rất vội vã, bất thường. Vậy chuyến thăm của nhà lãnh đạo Việt Nam đến Trung Quốc lần này nên được hiểu như thế nào?<br />
<br />
Xét về bối cảnh tình hình ta thấy so với chuyến thăm TQ của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng hồi tháng 10/ 2011 thì tình hình quan hệ Trung-Việt không những không được cải thiện mà còn xấu hơn. Sau khi Bắc Kinh thành lập cái gọi là "Thành phố Tam Sa", tiếp đến đưa giàn khoan 981 vào vùng đặc quyền kinh tế của VN, rồi ráo riết xúc tiến công việc bồi đắp mở rộng diện tích để xây dựng căn cứ hậu cần quân sự tại tất cả các vị trí mà quân TQ vừa chiếm được tại Trường Sa. Trên thực tế đã hình thành thế kiểm soát của TQ suốt từ Bắc xuống Nam Biển Đông. Trong quan hệ song phương Trung-Việt, còn nhớ trong suốt quá trình vụ giàn khoan 981, bất chấp hàng chục lần đề nghị từ phía Hà Nội, Bắc Kinh đều không đáp ứng (trừ chuyến đi của Dương Khiết Trì sang Hà Nội họp thường niên Ủy ban Hỗn hợp, nhưng với giọng lưỡi rất trịch trịch thượng). Vậy tại sao giờ Bắc Kinh lại chủ động mời Tổng Bí thư VN sang thăm và đón tiếp trọng thị khác thường như vậy, nếu không phải vì mục tiêu thâm hiểm nào đó mà người Trung Quốc luôn có thừa?<br />
<br />
Về phần mình, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, mặc dù đang bận chuẩn bị cho chuyến thăm Mỹ đã dự định trong tháng 5, vẫn nhận lời thăm TQ? Không khó để nhận biết, giới lãnh đạo Hà Nội dù bị sức ép của tình cảm chống Trung Quốc xâm lược từ công chúng đồng thời cũng nhận thấy sự cấp bách trong việc tranh thủ Mỹ và quốc tế để phòng ngừa một cuộc đối đầu không cân sức mà sớm muộn cũng sẽ xảy ra với Trung Quốc nhưng vẫn lo ngại không muốn làm phật ý ông bạn láng giềng cùng "ý thức hệ". Đó là tâm thế tiến thoái lưỡng nan luôn tồn tại trong giới lãnh đạo Việt Nam, và sự tiến thoái này một lần nữa bị đem ra thử thách. Và xem ra một lần nữa Bắc Kinh lại thắng thế.<br />
<br />
Quyết định của giới lãnh đạo Hà Nội có thể được hiểu trên cơ sở những lý do có tính truyền thống lịch sử và ngày nay có thêm nhân tố "lợi ích nhóm", trong đó đáng nói là quan niệm luôn được đề cao ở Việt Nam, đó là nhất thiết phải 'khôn khéo mềm dẻo" trong quan hệ với Trung Quốc. Theo đó, chuyến thăm Bắc Kinh của ông Trọng được hiểu là chiến thuật hơn là thực chất, tức là bề ngoài thì làm thế, nhưng ta vẫn sẽ tiếp tục cải thiện quan hệ với Mỹ và các nước khác để đối trọng với TQ xâm lược bành trướng, có sao đâu? Điều này được thể hiện trong cái cách mà Hà Nội đang khéo léo thiết kế bối cảnh tình hình gần đây bằng các hoạt động đối ngoại đan xen đa dạng, đa chiều. Đó là chuyến thăm của Thủ tướng Nga đến VN diễn ra trong khi tàu chiến Mỹ cập cảng Đà Nẵng, và trước đó có chuyến thăm Mỹ của Bộ trưởng Công An Trần Đại Quang, hiện tại Phó Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Thị Kim Ngân đang thăm Mỹ, v.v... Những bài bản này đã được Việt Nam vận dụng trong quá trình "vừa đánh vừa đàm" của các cuộc chiến chống ngoại xâm trước đây.<br />
<br />
Chủ thuyết mềm dẻo khôn khéo không phải là không có lý, bởi vì xét về lịch sử người Việt Nam vẫn tin rằng nhờ khôn khéo mềm dẻo đã đánh bại nhiều cuộc xâm lược từ phương Bắc, sau này đánh bại các "đế quốc to" Pháp, Mỹ, Nhật và chắc chắn sẽ đánh bại quân xâm lược bành trướng nếu chúng lại liều lĩnh... Nhưng có lẽ do quá tự hào, người Việt có xu hướng không thừa nhận sự khôn khéo mềm dẻo thường chỉ có tác dụng kéo trì hoãn việc nổ ra chiến tranh chứ mấy khi ngăn chặn được chiến tranh về lâu về dài. Cái gì cũng có hai mặt của nó như loài người đúc kết "Vỏ quýt dày có móng tay nhọn"; về mặt nào đó, người TQ là "bậc thầy" về thủ đoạn khôn khéo đến mức xảo quyệt so với người Việt. Đó là chưa kể những biến đổi căn bản của tình hình thế giới trong thời đại toàn cầu hóa khiến cho những thủ đoạn khôn khéo tiểu xảo không còn mấy tác dụng. Điều VN cần làm ngày nay là phải xác định đúng bạn/thù căn cứ vào nhu cầu lợi ích của dân tộc mình để từ đó xây dựng thế trận mới ngõ hầu có thể răn đe khiến kẻ thù không dám phát động chiến tranh xâm lược (chứ không phải bị động đối phó với chiến tranh như hàng ngàn năm qua). <br />
<br />
Có thể thấy rõ sự thay đổi thái độ đột ngột từ phía Bắc Kinh chỉ là nhằm mục đích kịp thời ngăn chặn không để Việt Nam nghiêng về phía Mỹ. Cử chi giả vờ thân thiện đó chỉ xảy ra khi Bắc kinh nhận thấy Việt Nam có thể ngã sang phía Mỹ. Ai cũng biết chiến thuật xuyên suốt của Bắc Kinh là không quốc tế hóa và chỉ giải quyết song phương vấn đề Biển Đông, bởi vì họ tin vào sức mạnh áp đảo của họ đối với bất cứ nước nào hoặc với cả khối ASEAN nếu không có sự can thiệp của Mỹ. Bắc Kinh cũng biết rằng VN là trở lực lớn nhất đối với âm mưu độc chiếm Biển Đông của TQ, và nếu bị o ép quá mức Việt Nam rất có thể bắt buộc phải chọn cách ít xấu hơn là dựa vào các thế lực bên ngoài như Mỹ, Nhật Bản ... - điều mà Bắc Kinh thật sự lo ngại nhất. Ở đây thiết nghĩ cần nhắc lại một luận điểm mà loài người cũng đã đúc kết từ lâu, đó là cái gì kẻ thù của ta lo sợ chính là thế mạnh của ta. Và có lẽ Việt Nam chưa chú trọng đúng mức luận điểm này nên đã bỏ lỡ một số cơ hội trong việc tập hợp lực lượng một cách có hiệu quả nhất trong cuộc đấu tranh bảo vệ toàn vẹn chủ quyền biển đảo hiện nay. Đây là câu chuyện dài không tiện nói hết trong bài viết ngắn này. Nhưng riêng về chuyến thăm của ông Trọng lần này, Việt Nam cần cân nhắc xem nếu ông Trọng đi thăm Mỹ trước thăm TQ sau hoặc đơn giản là không thăm TQ vào lúc này thì điều gì sẽ xảy ra (?). Nếu không hoặc chưa đi TQ, chắc chắn hình ảnh của ông Trọng tốt hơn nhiều không chỉ đối với người dân Việt Nam mà cả đối với người Mỹ và thế giới. Ngược lại, đối với Bắc Kinh, đó là cử chỉ cho thấy sự trưởng thành của Việt Nam sau hàng loạt vụ việc Trung Quốc vi phạm trắng trợn mọi thỏa thuận giữa hai Đảng và nhà nước. Đó có lẽ là cách khôn khéo của VN mà Bắc Kinh không thể chê trách cũng không thể trả đũa bằng những hành động khiêu khích quân sự, nhất là trong bối cảnh dư luận quốc tế đang chĩa vào hành động quá khích của Bắc kinh tại Biển Đông. <br />
<br />
Tuy nhiên, tiếc thay, Việt Nam đã chọn cách ngược lại bằng việc chấp nhận lời mời thăm TQ. Trước mắt ông Trong được đón tiếp vô cùng trọng thị và nhân dân, đặc biệt giới trẻ hai nước, lại được nghe những bài ca của thời Việt Nam Trung Hoa núi liền núi sông liền sông và Bác Mao, Bác Hồ .... Nhiều người có thể lại quên đi nỗi bức xúc sau vụ giàn khoan 981 để lại hy vọng TQ thay đổi, mà không thấy rằng đó chỉ là khúc dạo đầu ngắn ngủi mà thôi. Cái mất lớn hơn đối với Việt Nam sau chuyến thăm này là mất lòng tin từ phía nhân dân Mỹ và bạn bè trong khu vực và thế giới; theo đó, kết quả trong chuyến thăm Mỹ sắp tới của ông Trọng chắc chắn cũng bị ảnh hưởng. VN cũng có thể rơi vào tình trạng "xôi hỏng bỏng không" sau khi ông Trọng kết thúc chuyến thăm Mỹ trở về. Lúc đó TQ sẽ hiện nguyên hình như họ vốn dĩ với mục tiêu "lợi ích cốt lõi" bất di bất dịch của họ là độc chiếm Biển Đông mà trong đó phần cốt lõi nhất chính là hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa cùng với vùng biển ngoài khơi của VN như được vẽ trong đường 9 đoạn. Người viết bài này có cảm nhận khá rõ rằng Bắc Kinh còn có thâm ý thông qua sự kiện gặp gỡ cấp cao Trung -Việt lần thứ hai này để đánh dấu một thời kỳ mới trong quan hệ hai nước - đó là buộc Việt Nam chấp nhận "sự đã rồi" với thế đứng chân đầy đủ của TQ trên toàn bộ Biển Đông. Ý này được thể hiện không chỉ qua thời điểm chuyến thăm mà qua cả một số nội dung văn kiện. Bằng việc vời được Tổng Bí thư của VN sang TQ lần thứ hai trong nhiệm kỳ Bắc kinh đã thực hiện được âm mưu "xí xóa" những tội ác mà họ đã gây ra đối với Việt nam trong thời gian qua. Vì thế ý kiến cho rằng "ông Trọng đã sập bẫy TQ" cũng là có lý.<br />
<br />
Tóm lại, xét trong bối cảnh Bắc Kinh đang ráo riết xúc tiến các biện pháp lấn chiếm Biển Đông và nỗi bức xúc của nhân dân Việt Nam và dư luận quốc tế, chuyến thăm Trung Quốc của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là không đúng lúc và một lần nữa phát ra những thông điệp lẫn lộn đáng lo ngại. Đó là một chuyến thăm "lợi bất cập hại".</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-34804262970554233162015-04-09T14:45:00.000+07:002015-04-13T20:32:52.610+07:00Xu thế ghét Trung Quốc: Vài lời ngỏ cùng Bộ trưởng Phùng Quang Thanh<div style="background-color: white; color: #222222; font-family: verdana, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px;">
(Bài do tác giả gửi đến Blog Bách Việt)</div>
<div style="background-color: white; color: #222222; font-family: verdana, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px;">
<br /></div>
<div>
<div style="background-color: white; color: #222222; font-family: verdana, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px;">
<strong><br /></strong></div>
<a href="https://anhbasam.files.wordpress.com/2015/04/h141.jpg" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img src="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEiKJdhQVFOR1xgYUXREUhKPdCxXmPO9OE3PAWnoRI6S1MVq5kdK8rvtgNRnBRailrTc0EcEIyK653oo2sY69uTqwa1f4_RoBwGxPFoUexYe1wj19MhgsNJPDq0YiHLCH4hWgUXchRmT4I89jyzGZernmfpSSxvKGCs5kTo=s0-d-e1-ft" /></a><br />
<div style="text-align: justify;">
Trong bài phát biểu của mình tại Hội nghị Tổng kết công tác năm 2014 của Chính phủ, ông Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Quốc phòng tỏ vẻ bất an và bực bội về hiện tượng tâm lý trong xã hội Việt Nam ta, đó là hiện tượng mà ông ta gọi là xu thế “ghét Trung Quốc”.<br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bản tin của Infonet đưa tin, nguyên văn như sau: “Trong phần cuối bài phát biểu của mình, người đứng đầu Bộ Quốc phòng cũng lưu ý, hiện nay trong dư luận xã hội, từ người trẻ đến người già, đang hình thành một xu thế “ghét Trung Quốc”. Theo ông, đây là một việc nguy hiểm, gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh đất nước cũng như quan hệ giữa hai quốc gia.”</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trước hết, xin nói rõ phát biểu trên của ông Phùng Quang Thanh không phải nêu ra ở chỗ riêng tư, mà đây là phát biểu chính thức của ông với tư cách là Đại tướng, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng tại Hội nghị Tổng kết công tác năm 2014 của Chính phủ ngày 29/12/2014. Phần đầu phát biểu của ông PQT không có gì đáng nói, vì ông chỉ nêu lên một thực tế khách quan. Song, điều đáng bàn là phần thứ hai, khi ông cho rằng “xu thế GHÉT TRUNG QUỐC là một việc nguy hiểm, gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh đất nước cũng như quan hệ giữa hai quốc gia.” Tôi cho rằng </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
đây là một ý kiến non nớt, rất nông cạn, thiếu hiểu biết và thiếu biện chứng của một vị tướng đứng đầu một bộ quan trọng có thể nói vào bậc nhất của đất nước ta lúc này!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đã có nhiều bài viết phê phán quan điểm lệch lạc và cách phát ngôn“phò Tầu” của Bộ trưởng PQT, nhưng cho đến nay ông vẫn im lặng, chưa thấy ông thanh minh, cải chính hoặc phản bác lại các ý kiến phê phán này. Ngay cả lực lượng DLV đông đảo của ngành Tuyên giáo, cho đến nay cũng chưa một ai dám lên tiếng tán đồng và ủng hộ vị Đại tướng họ Phùng!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi không muốn tranh luận thêm nữa, nhưng với tư cách là một công dân Việt Nam, tôi không thể đồng tình với ý kiến như vậy của ông PQT, Ủy viên Bộ Chính trị ĐCSVN, một tướng lãnh có cấp hàm cao nhất của Quân đội Nhân dân Việt Nam hiện nay!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Dưới đây, tôi mạn phép ngỏ cùng ông đôi lời như sau:</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trước hết, phải khẳng định tâm lý hay xu thế “ghét Trung Quốc” là rất thật, không chỉ “hiện nay” mới có, mà nó là một thực tế khách quan, nó hình thành và tồn tại trong lịch sử nước ta hàng ngàn năm nay rồi. Hiện tượng này không phải do một tổ chức hay một đảng phái nào chủ trương hoặc cổ súy, mà nó hình thành một cách tự nhiên và tất yếu bởi thực tiễn khách quan của lịch sử qua hơn một ngàn năm nước ta bị xâm lược và đô hộ bởi các thế lực cầm quyền phong kiến phương Bắc!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Một điều nữa cần khẳng định rõ là Trung Quốc ở đây không phải là nhân dân Trung Quốc hay đất nước Trung Hoa! Không, nhân dân và đất nước Trung Hoa không phải là kẻ thù của Việt Nam mà chúng ta phải căm ghét! Mà Trung Quốc ở đây chính là “nhà cầm quyền và giới lãnh đạo chóp bu Trung Quốc cùng tham vọng bành trướng bá quyền và ý đồ đen tối hàng ngàn năm qua của họ” đối với đất nước Việt nam chúng ta! Nếu ông Phùng Quang Thanh phát biểu với tư cách cá nhân, tôi chẳng cần bàn đến. Ông có thể yêu ai hoặc ghét ai là do trái tim ông xui khiến, điều đó là tùy ở nơi ông. Thậm chí ngay cả, với tư cách cá nhân của riêng</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
ông, ông có thể yêu và thích cách hành xử của nhà cầm quyền Đại Hán hoặc của bọn tướng lĩnh Trung cộng, điều đó cũng có thể tùy ở nơi ông. Nhưng một khi ông phát biểu như vậy với tư cách là một vị bộ trưởng, một thành viên của Chính phủ, thì cần phải nhìn nhận và xem xét một cách thấu đáo! Tôi tin rằng Chính phủ và Thủ tướng Chính phủ có thể đã nhắc nhở ông sau khi ông nêu lên ý kiến sai trái và quá lố nói trên.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ở đây, tôi chỉ muốn đề cập đến khía cạnh mà ông cho rằng: “…trong dư luận xã hội, từ người trẻ đến người già, đang hình thành một xu thế ghét Trung Quốc”. Vâng, nói như vậy tức là ông đã khẳng định những người ghét Trung Quốc ở nước ta chính là người dân, là nhân dân! Vâng, điều đó là rất đúng, rất chính xác và là một thực tế hiển nhiên đấy, ông ạ!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Là một trong 16 Ủy viên Bộ Chính trị ĐCSVN – Đảng vẫn tự nhận là đại diên cho ý chí, quyền lợi và nguyện vọng của toàn thể dân tộc Việt Nam – sao ông lại nói ngược với ý chí và tình cảm của người dân? Phải chăng, ông muốn bắt nhân dân phải chuyển từ “xu thế ghét Trung Quốc” sang “xu thế phải yêu Trung Quốc” ư? Ông không thấy rằng trong vấn đề này, “Ý Đảng trái hẳn với Lòng Dân”, hoặc nói cách khác là“Lòng Dân khác hẳn với Ý Đảng” sao, thưa ông?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi xin cam đoan và chắc ông cũng buộc phải đồng ý với tôi là một khi Nhân Dân đã yêu ai hoặc ghét ai thì điều đó là không bao giờ sai, nó luôn luôn đúng và luôn luôn chính xác! Vậy, hà cớ chi ông lại bảo “điều đó là nguy hiểm, gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh đất nước và quan hệ giữa hai quốc gia” để từ đó ông định điều chỉnh lại cái YÊU và cái GHÉT của nhân dân theo cách mà ông muốn ư ? Không, không nên và ông cũng không thể bắt nhân dân phải yêu, phải chuộng, phải tôn thờ cái mà vốn xưa nay họ đã rất không ưa và rất căm ghét!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Điều thứ hai, có thể ông đã biết, song tôi muốn nêu thêm để ông rõ, trên thế gian này đâu chỉ có dân Việt Nam chúng ta là ghét Trung Quốc. Không nói rộng đâu xa, mà chỉ nói riêng 14 quốc gia có đường biên giới chung với Trung Quốc thôi, có dân tộc nào ưa Trung Quốc đâu, ngay cả đất nước và người dân B</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
ắc Triều Tiên cũng vậy! Tôi tin rằng người dân cũng như chính phủ 14 quốc gia trên, nếu có thể di dời được lãnh thổ của họ đi nơi khác, thì có lẽ tất cả đều muốn rời đi, không một ai hoặc nhà nước nào muốn sống cạnh cái anh vừa tham vừa thâm vừa xấu tính này!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Điều thứ ba, không kể lại lịch sử xa xôi, chỉ tính riêng từ khi 2 Đảng Cộng sản ra đời ở Trung Quốc và Việt Nam (năm 1921 và 1930) đến nay thôi, đất nước và dân tộc Việt Nam ta đã trải qua nhiều kinh nghiệm đau xót và “suýt” phải trả giá cho việc đặt nhầm lòng tin vào cái gọi là tinh thần “quốc tế vô sản” của ông bạn láng giềng “4 tốt và 16 chữ vàng ma giáo” đó sao?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Giữa những năm 1960’s, nếu Chủ tịch HCM và TBT Lê Duẩn không cảnh giác, cứ nhắm mắt làm theo lời khuyên nham hiểm của Mao Trạch Đông là “Các đồng chí cứ tập trung toàn lực cho giải phóng miền Nam đi, để miền Bắc đấy cho chúng tôi đưa PLA vào bảo vệ cho!” thì có lẽ nay toàn bộ miền Bắc nước ta đã trở thành một địa danh có tên là tỉnh Nam Quảng hay gì gì đó của Trung Hoa cộng sản rồi! Rất may là chúng ta vẫn còn tỉnh táo và đã không bị sập bẫy với ông “bạn vàng khốn kiếp” này.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cũng cách đây nửa thế kỷ, thế giới đã vạch rõ cho chúng ta biết mưu đồ hiểm độc của Trung Quốc là “Quyết đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng!” đó sao?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đúng là họ có giúp ta trong 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, nhưng động cơ của họ không trong sáng như họ tuyên truyền! Họ giúp ta là do nhu cầu tự bảo vệ họ là chính, họ muốn có một “khu đệm làm phên dậu” ở biên giới để các cường quốc phương Tây không tiến s</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
át đến biên cương để có thể đe dọa họ! Điều này càng thấy rõ qua cuộc chiến tranh Triều Tiên (1950-1953). Cũng như đối với Việt Nam, họ muốn bán đảo Triều Tiên phải là “phên dậu” bảo vệ cho họ là chính chứ chẳng phải do tinh thần “quốc tế vô sản” gì đâu!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Lợi dụng tham vọng thống nhất đất nước bằng vũ lực của Kim Nhật Thành, năm 1950, Mao Trạch Đông đã ngầm bật đèn xanh cho họ Kim rạng sáng ngày 25/6/1950 bất ngờ ào ạt tấn công qua vĩ tuyến 38 nhằm “giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước”! Chỉ trong vòng hơn 2 tháng, quân Bắc Triều Tiên có Trung Quốc yểm trợ phía sau, đã chiếm được 80% lãnh thổ Nam Triều Tiên (ngoại trừ thành phố Busan và vùng phụ cận). Tình hình thật nguy ngập, quân đội Mỹ dưới danh nghĩa LHQ buộc phải nhảy vào cứu Nam Triều Tiên, và trong vòng chưa đầy 2 tháng đẩy quân BTT tháo chạy ngược lên phía Bắc!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Quân BTT không chỉ rút chạy về vĩ tuyến 38 mà còn bị liên quân Mỹ – Nam Hàn đánh cho phải tháo chạy tít lên bờ sông Áp Lục, sát với biên giới Trung Hoa! Lúc này, Mao Trạch Đông thấy nguy quá, vội phát động chiến dịch “Kháng Mỹ viện Triều”, huy động 1,5 triệu “chí nguyện quân” Trung cộng, dồn toàn lực vuợt sông Áp Lục đẩy quân Mỹ và Nam Hàn trở lại vĩ tuyến 38 như cũ rồi 2 bên ký Hiệp định Đình chiến ở đó!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cuộc chiến tranh vô nghĩa này đã cướp đi sinh mạng của trên 2,5 triệu dân lành vô tội của cả 2 bên Triều Tiên, cộng với 36.516 lính Mỹ chết và khoảng gần 400.000 chí nguyện quân TQ “hy sinh”, mà đến tận hôm nay – 62 năm đã trôi qua – hàng trăm ngàn trong số này vẫn chưa tìm được hài cốt!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Điều sau cùng tôi muốn nói với ông là, một thực tế không thể bác bỏ là qua 2 cuộc Kháng chiến chống Pháp (1946 – 1954) và Kháng chiến chống Mỹ (1965 – 1973), nhân dân và đất nước ta vẫn bảo vệ vẹn toàn đất đai của Tổ quốc trên toàn lãnh thổ Việt Nam – trên đất liền cũng như ngoài biển đảo – không một chút suy xuyển!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Thực dân Pháp và đế quốc Mỹ chẳng kẻ nào lấy đi được của ta dù chỉ một mét vuông đất cũng như một mét vuông biển của chúng ta! Ấy vậy mà, kể từ năm 1974, đặc biệt là từ sau khi đất nước ta hoàn toàn thống nhất, giang sơn đất nước ta đã thu về một mối, thế mà đất đai, bi</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
ển đảo của Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta cứ mỗi ngày một nhỏ đi, một co lại, mất dần vào tay kẻ tham tàn phương Bắc! Là con dân đất Việt, không ai là không biết những thực tế đau buồn này: Đầu tiên là Trung cộng lợi dụng thời cơ Mỹ vừa rút khỏi Nam Việt Nam cuối năm 1973 theo Hiệp định Paris, thì ngay đầu năm 1974 (ngày 19/1/1974), họ cho quân đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa lúc đó dưới sự quản lý của chính phủ miền Nam Việt Nam, giết hại 74 chiến sỹ Hải quân VNCH!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Rồi 14 năm sau, ngày 14/03/1988, chính chúng lại cho Hải quân đổ bộ chiếm đảo đá Gạc Ma trong quần đảo Trường Sa của ta và nổ súng sát hại 64 chiến sỹ công binh của Hải quân Nhân dân Việt Nam!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ngày 7/5/2009, Nhà nước cộng sản Trung Quốc, bất chấp công pháp quốc tế, ngang ngược trình lên Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc bản đồ Đường 9 đoạn (hay còn gọi là đường Lưỡi bò hay đường Chữ U) bao gồm trên 80% diện tích Biển Đông (trong đó có toàn bộ quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa và hàng trăm ngàn dặm vuông thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam) chính thức tuyên bố không úp mở đấy là “Lãnh thổ đã 2.000 năm nay của chúng”!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bắt đầu từ đó, biết bao tầu, thuyền đánh cá của ngư dân Việt Nam bị đâm hỏng, đánh chìm; nhiều ngư dân của chúng ta bị bắt bớ, giết hại; các hoạt động thăm dò và khai thác dầu khí trên vùng đặc quyền kinh tế của ta ở Biển Đông bị Trung cộng cản trở và phá hoại!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trong vòng hơn một năm qua, chúng đã âm thầm xây dựng và biến đảo Gạc Ma trong quần đảo Trường Sa của Việt Nam thành một cứ điểm quân sự của chúng để trước mắt khống chế biển Đông, thứ đến là làm cơ sở cho việc thiết lập Vùng Cấm Bay hay gọi là Vùng Nhận diện Hàng không (ADIZ) ở đây, và sau này dùng làm bàn đạp quân sự, khi cần có thể dễ dàng tấn công đến tận Tp HCM của Việt Nam!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chưa hết, đầu tháng 5/2014, bất chấp luật pháp quốc tế và dư luận thế giới, họ<span style="background-color: white; color: #003366; font-family: verdana, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px;"> </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
ngang ngược hạ đặt trái phép dàn khoan HD-981 trong vùng đặc quyền kinh tế của ta, ngang nhiên khoan thăm dò dầu khí ngay trên thềm lục địa của ta! Hãy nhớ lại, Chính phủ các nước nào, Quốc Hội các nước nào đã thể hiện thái độ kiên quyết và mạnh mẽ nhất buộc bọn cộng sản Trung Quốc phải tháo lui? Ấy vậy mà trong bài phát biểu của ông tại Hội nghị đối thoại Shangri La ngày 31/5/2014, ông đâu dám có một lời lên án hoặc tố cáo hành vi xâm lược nói trên của Trung cộng?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ông coi bọn xâm lược đó như “anh em trong gia đình” để rồi muốn “đóng cửa bảo nhau” với lũ kẻ cướp đó ư?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Còn trên đất liền, bắt đầu từ sau năm 1975, dọc suốt trên 1350 km chiều dài biên giới của 6 tỉnh phía Bắc giáp ranh với Trung Quốc, hỏi có lúc nào đất đai của ta được yên ổn với nhà cầm quyền bên kia biên giới không? Địa danh lịch sử thiêng liêng ở tỉnh Lạng Sơn là Hữu Nghị quan (Mục Nam quan) đâu còn nữa? Nó đã nằm sâu gần 300m bên trong lãnh thổ Trung cộng từ sau năm 2000 rồi!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Một địa danh văn hóa-thắng cảnh nổi tiếng ở tỉnh Cao Bằng là thác Bản Giốc đâu còn của riêng ta! Một nửa con thác xinh đẹp này từ tháng 12/2000 bằng giấy trắng mực đen đã buộc phải nhường cho “người anh em cộng sản” bên kia biên giới rồi!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Gần một trăm cây số vuông dưới chân Cao điểm 1509 (núi Lão Sơn) ở Hà Giang trong trận chiến năm 1988, mà trong đó có hàng ngàn phần mộ của bộ đội ta hy sinh để bảo vệ cao điểm này, thì từ sau tháng 12/2000 đã mặc nhiên thuộc lãnh thổ của Tầu cộng! Những tội ác dã man “đất không dung, trời không tha” mà quân xâm lược Trung cộng đã gây ra với nhân dân ta ở 6 tỉnh biên giới phía Bắc trong cuộc chiến tranh xâm lăng nước ta tháng 2/1979 sẽ mãi mãi là một vết nhơ ngàn năm khó rửa của bọn cầm quyền bành trướng Bắc Kinh đối với dân tộc và đất nước Việt Nam ta ! Thế mà tại Hội nghị Thành Đô tháng 9/1990, chúng lại ngang nhiên đòi chúng ta hãy vì “đại cục”” mà quên đi, không được kỷ niệm thậm chí cấm nhắc đến cuộc chiến tháng 2/1979 cùng tội ác mà chúng đã gây ra cho đất nước và dân tộc này! Vậy ai là kẻ đồng tình với chúng </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
mà muốn quên đi và không muốn người khác nhắc đến tội ác này của nhà cầm quyền Trung Quốc? Họ muốn mọi người im lặng nhằm mục đích và với động cơ gì?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Được biết mấy ngày nữa ông sẽ tháp tùng TBT Nguyễn Phú Trọng đi thăm Trung Quốc. Nhân dịp này, tôi mong ông hãy dũng cảm và khẳng khái nói lên “Xu thế ghét Trung Quốc” của nhân dân Việt Nam ta cho giới cầm quyền Bắc Kinh biết, để qua đó chứng tỏ ông vẫn là con dân đất Việt! Chúc ông khỏe và không bị trói buộc bởi bất cứ nỗi sợ hãi nào.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Xin trân trọng chào ông!<br />
<br />
<b>Nguyễn Đăng Quang</b></div>
<br />
<div style="background-color: white; color: #222222; font-family: verdana, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px;">
<em>Hà Nội, ngày Thanh Minh 5/4/2015</em></div>
<div style="background-color: white; color: #222222; font-family: verdana, sans-serif; font-size: 12.8000001907349px;">
NGUYỄN ĐĂNG QUANG</div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-5258310239826325913.post-48591714424755408572015-04-01T20:43:00.001+07:002015-04-14T11:45:35.937+07:00Một cách nhìn về Lý Quang Diệu Một chính khách lớn và một người thầy xấu<div style="text-align: justify;">
MỘT CHÍNH KHÁCH LỚN VÀ MỘT NGƯỜI THẦY XẤU </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhWJwXsqn_OWqgOlYFL9qd4YKz_ER9CziS4Jy2e3LYi874hvggc7QdZkxy4ljUwe29VlafnA0TCEB92jzKMEhHpFi34URo3XKoxG4_k5BYBn3iNXcW3pHP-3tms_cs_mup1xW1s0CBskT7I/s1600/Ly+QD.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhWJwXsqn_OWqgOlYFL9qd4YKz_ER9CziS4Jy2e3LYi874hvggc7QdZkxy4ljUwe29VlafnA0TCEB92jzKMEhHpFi34URo3XKoxG4_k5BYBn3iNXcW3pHP-3tms_cs_mup1xW1s0CBskT7I/s1600/Ly+QD.jpg" height="212" width="320" /></a></div>
Mở đầu bài viết tưởng niệm Lý Quang Diệu đăng trên báo The Washington Post, Henry Kissinger, cựu ngoại trưởng Mỹ, người được xem là tổng công trình sư về chính sách đối ngoại của Mỹ thời chiến tranh lạnh, nhận định: “Lý Quang Diệu là <a href="http://www.washingtonpost.com/opinions/the-world-will-miss-lee-kuan-yew/2015/03/23/80867914-d172-11e4-8fce-3941fc548f1c_story.html">một vĩ nhân</a>” (Lee Kuan Yew is a great man). Cựu Thủ tướng Anh, Tony Blair, cho Lý Quang Diệu là lãnh tụ sắc sảo nhất mà ông từng được gặp (the smartest leader I ever met). Tổng thống Mỹ Barack Obama cho Lý Quang Diệu là một “người khổng lồ đích thực của lịch sử”, “một hình ảnh truyền thuyết của châu Á trong thế kỷ 20 và 21”.<br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Những lời khen ấy xuất phát từ ba sự kiện: Thứ nhất, từ góc độ cá nhân, Lý Quang Diệu bao giờ cũng chứng tỏ là một con người thông minh và sâu sắc đủ để chinh phục sự ngưỡng mộ của những người gặp ông và trao đổi với ông. Thứ hai, với tư cách một lãnh tụ, ông đã chứng tỏ tài năng của mình trong việc biến Singapore từ một hòn đảo nhỏ, nghèo nàn và lạc hậu, một cựu thuộc địa của Anh và là một trong những địa phương khiêm tốn trong Liên bang Malaysia, trở thành một quốc gia tiên tiến và giàu có, có thu nhập trên đầu người cao hơn hẳn Malaysia và cả nước Anh. Thứ ba, với tư cách một chính khách, Lý Quang Diệu đã có những ảnh hưởng sâu rộng trên phạm vi thế giới. Mặc dù người ta không gắn sau tên ông chữ “ism”, kiểu chủ nghĩa Lý Quang Diệu (Lee-ism) như người ta từng làm với Reaganism hay Thatcherism, nhưng giới nghiên cứu chính trị đều đồng ý Lý Quang Diệu có một quan niệm riêng, một chiến lược riêng trong việc xây dựng và phát triển đất nước khác hẳn các chính khách khác. Chiến lược ấy được rất nhiều nhà lãnh tụ rải rác trên thế giới ngưỡng mộ và bắt chước.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Với những ảnh hưởng ấy, Lý Quang Diệu được xem là một bậc thầy có tầm quốc tế trong nửa sau thế kỷ 20 và những năm đầu thế kỷ 21. Tư cách bậc thầy ấy thể hiện qua hai khía cạnh chính: Một là những chính sách cụ thể mà Lý Quang Diệu sử dụng một cách hữu hiệu để xây dựng Singapore thành một cường quốc và hai là những chiến lược ông sử dụng để xây dựng bộ máy cai trị tại đất nước của ông. Ở khía cạnh thứ nhất, nói theo lời của Thủ tướng Anh David Cameron, Singapore là một trong những “câu chuyện thành công vĩ đại” (one of the great success stories) của thời hiện đại. Ở khía cạnh thứ hai, nói theo lời Tổng thống Obama, “không ít lãnh tụ thuộc thế hệ này cũng như các thế hệ trước xin những lời khuyên của ông” trong vấn đề cai trị.</div>
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<div style="text-align: justify;">
<b>Ở cả hai khía cạnh vừa nêu, bậc thầy Lý Quang Diệu để lại những di sản vừa tốt vừa xấu.</b></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tốt ở nhiều điểm: <a href="http://thediplomat.com/2015/03/10-lessons-from-singapores-success/">Ông mang lại niềm tự tin</a> cho nhiều lãnh tụ về quá trình xây dựng đất nước của họ sau những thời gian dài chiến tranh hoặc lệ thuộc; ông khuyến khích mọi người quan tâm đến lãnh vực giáo dục cũng như chính sách chiêu hiền đãi sĩ trong quá trình hiện đại hoá đất nước; ông nêu bật lên tầm quan trọng không thể thay thế được của một nền quản trị minh bạch và hiệu quả; ông nhấn mạnh đến việc bài trừ tham nhũng; ông dạy người ta tinh thần thực tế và thực dụng, không bám víu một cách mù quáng và nô lệ vào các lý thuyết hay các thứ chủ nghĩa, đặc biệt chủ nghĩa cộng sản, v.v…<br />
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="-webkit-text-stroke-width: 0px; color: black; font-family: 'Times New Roman'; font-size: medium; font-style: normal; font-variant: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; line-height: normal; orphans: auto; text-align: justify; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<div class="articleLeftContainer" style="background-color: white; clear: left; display: inline; float: left; font-family: Arial, Helvetica, 'Arial Unicode MS', sans-serif; font-size: 15px; margin: 0px; padding: 0px; width: 280px;">
<div class="contentWidget" style="clear: both; display: inline; float: none; margin: 0px; padding: 0px; width: 280px;">
<div class="boxwidget fb-like-buttons" style="clear: both; margin: 0px; overflow: visible; padding: 0px; text-align: start; width: 280px;">
<div class="boxwidgetInner" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border-top-color: rgb(204, 204, 204); border-top-style: solid; border-top-width: 1px; clear: both; font-size: 13px; margin: 6px 12px 6px 0px; overflow: visible; padding: 12px 0px 0px; width: 268px;">
<div style="margin: 0px;">
<a href="http://www.voatiengviet.com/author/9828.html" style="clear: left; float: left; font-family: 'Times New Roman'; font-size: medium; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em; text-align: justify;"><img src="http://gdb.voanews.com/3843B490-EFF8-46D9-8653-7D22E4D82CA1_cx0_cy8_cw0_w113_h64.jpg" style="cursor: move;" /></a>Tác giả: <a href="http://www.voatiengviet.com/author/9828.html" style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: medium; text-align: justify;">Nguyễn Hưng Quốc</a>\<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: small; text-align: justify;">Nhà phê bình văn học, nguyên chủ bút tạp chí Việt (1998-2001) và đồng chủ bút tờ báo mạng Tiền Vệ (http://tienve.org). Hiện là chủ nhiệm Ban Việt Học tại trường Đại Học Victoria, Úc. Đã xuất bản trên mười cuốn sách về văn học Việt Nam.</span></div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b>Nhưng di sản xấu của Lý Quang Diệu cũng không ít.</b></div>
<div style="text-align: justify;">
Thứ nhất, ông tạo nên một mô hình phát triển nguy hiểm.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trước, hầu như mọi nhà nghiên cứu đều cho dân chủ là một trong những tiền đề tiên quyết của phát triển. Sự thành công của chủ nghĩa tư bản, ở lãnh vực kinh tế cũng như chính trị, cao hơn hẳn của chủ nghĩa xã hội vốn cuối cùng bị sụp đổ vào đầu thập niên 1990, là ở chỗ: chủ nghĩa tư bản có tự do hơn. Tính chất tự do và dân chủ của chủ nghĩa tư bản không phải chỉ xuất phát từ những nguyên tắc nhân quyền chung chung mà còn xuất phát từ một thực tế: chúng khuyến khích óc sáng tạo và tinh thần cạnh tranh lành mạnh của mọi người, một nhân tố quan trọng để đất nước càng ngày càng tân tiến và thịnh vượng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Sau, với sự thành công của Singapore, người ta thấy có một khả năng lựa chọn khác: một đất nước có thể tiến bộ vượt bậc mà không cần phải dân chủ hoá. Người ta gọi đó là một nền “độc tài mềm” (soft dictatorship) hoặc “chủ nghĩa tư bản chuyên chế” (authoritarian capitalism) mà Singapore là một tấm gương tiêu biểu nhất.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Điều đó giải thích tại sao lãnh tụ của rất nhiều quốc gia độc tài tìm đến với Lý Quang Diệu, xem Lý Quang Diệu như một cố vấn đáng tin cậy. Một trong những người ấy là Đặng Tiểu Bình. Cuối thập niên 1970, sau cái chết của Mao Trạch Đông và sau khi đánh dẹp “bè lũ 4 tên”, Đặng Tiểu Bình xem Singapore như một mẫu mực ông noi theo để vừa có thể hiện đại hoá Trung Quốc vừa có thể giữ được tính chất độc tôn của đảng cộng sản như điều Lý Quang Diệu đã làm với đảng Hành Động Nhân Dân của ông. Để học bài học của Lý Quang Diệu, Đặng Tiểu Bình đã gửi hàng chục ngàn cán bộ các cấp sang Singapore học tập. Ông cũng mời Lý Quang Diệu sang thăm Trung Quốc cả hang chục lần. Ngày Lý Quang Diệu qua đời, Bộ Ngoại giao Trung Quốc ra tuyên bố khen ông là một “<a href="http://www.newyorker.com/news/john-cassidy/can-authoritarian-capitalism-outlive-lee-kuan-yew">chính khách có ảnh hưởng</a> độc nhất ở châu Á và là một nhà chiến lược kết tinh được những giá trị đông phương và một viễn kiến mang tính quốc tế”. Ảnh hưởng của Lý Quang Diệu trên Trung Quốc lớn đến độ có người cho ông chính là “cha đẻ của Trung Quốc hiện đại” (“<a href="http://thediplomat.com/2015/03/lee-kuan-yew-the-father-of-modern-china/">Lee Kuan Yew: The Father of Modern China</a>?”)</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ngoài Đặng Tiểu Bình và các lãnh tụ khác ở Trung Quốc, Lý Quang Diệu còn có một số người khác rất ngưỡng mộ ông và muốn noi theo gương của ông, trong số đó, đáng kể đầu tiên là Vladimir Putin, người đã tặng cho Lý Quang Diệu một huân chương danh dự để bày tỏ sự tôn kính đối với những đóng góp lớn lao của Lý Quang Diệu trên phạm vi thế giới. Ở Georgia, Mikhail Saakashvili cũng xem Lý Quang Diệu như một thần tượng, sách của Lý Quang Diệu được dịch, in, lưu hành và đọc như những cuốn kinh thánh. Ở Ukraine, Viktor Yanukovych cũng rất sùng bái Lý Quang Diệu và xem Singapore như một mô hình để xây dựng đất nước của ông.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nói một cách vắn tắt, ở rất nhiều nơi trên thế giới, từ Trung Quốc đến Nga và một số quốc gia cựu cộng sản khác đều xem Singapore như <a href="http://www.politico.com/magazine/story/2015/03/lee-kuan-yew-legacy-116317.html?ml=po#.VRMpLfYnXx4">một bài học lớn</a>, ở đó, người ta, một mặt, có thể phát triển, mặt khác, vẫn tiếp tục duy trì một nền chính trị hà khắc, trên sự thống trị của một đảng duy nhất.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Di sản nguy hiểm thứ hai của Lý Quang Diệu là ông tạo cho người ta cái ảo tưởng là có những nền văn hoá thích hợp với dân chủ và có những nền văn hoá thì không. Nền tảng quan trọng nhất trong lý thuyết về chính trị của Lý Quang Diệu là quan niệm về các giá trị châu Á (Asian values) vốn, theo ông, khác hẳn với văn hoá Tây phương. Nếu ở Tây phương, người ta đề cao chủ nghĩa cá nhân thì ở châu Á, người ta đề cao tinh thần tập thể; ở Tây phương, người ta khuyến khích óc cạnh tranh; ở châu Á, người ta tìm kiếm sự đồng thuận. Với những khác biệt ấy, ở Tây phương người ta cần tự do và dân chủ, ở châu Á, người ta có thể hài lòng với một chế độ chính trị nhắm đến việc xây dựng một xã hội trật tự, kỷ cương và giàu có.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Quan niệm này của Lý Quang Diệu giúp các chế độc độc tài hoặc bán độc tài ở châu Á cũng như ở Đông Âu biện hộ cho các chính sách độc đoán của họ. Nhiều học giả cho quan niệm của Lý Quang Diệu và huyền thoại Singapore đã có ảnh hưởng tai hại đến rất nhiều quốc gia trên thế giới, ở đó, chế độ độc tài có thể tiếp tục độc tài hoặc chế độ vừa mới thoát khỏi độc tài cộng sản lại quay sang một chế độ độc tài kiểu mới.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nói Lý Quang Diệu là một chính khách giỏi nhưng lại là một người thầy xấu là vậy./.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/06601450641503959947noreply@blogger.com0